← Quay lại trang sách

Chương 1923 Đưa tang cho Thái thượng hoàng 2

Hứa Ứng cười nói với Man Không Minh: "Lúc ta tới Thiên Tiên giới đã nhiều lần bị đuổi giết, ngày nào cũng liều mạng. Nhưng bây giờ lại gió êm sóng lặng, có thể thấy được long tộc cũng có lễ nghi."

Man Không Minh cười nói: "Long tộc chúng ta đâu phải loại dã man! Chúng ta có được đạo pháp truyền thừa của Bỉ Ngạn, cũng kế thừa lễ tiết của Bỉ Ngạn. Đừng nói là ngươi tới khiêu chiến, cho dù ngươi đến đào mộ tổ, chúng ta cũng phải tuân theo đạo đãi khách, không thể chậm trễ!"

"Thật sao?" Con mắt Hứa Ứng sáng lên, hô hấp có phần gấp gáp.

Nói đến việc bào tổ mộ lại không khỏi khiến y ngứa nghề.

Man Không Minh chần chờ một chút, không dám đáp ứng. Hắn cảm thấy tên man di lai lịch bất chính này, ánh mắt rất giống gian tặc.

Đế đô Long Đình, trưởng lão Nguyên Bất Quy tế lên một tòa tiểu chư thiên, tấn công Đế Tử Minh Hi trong chư thiên, thân pháp hai người đều biến hóa khó lường, không khác thiểm điện, cho dù là cự ly vạn dặm cũng chỉ nháy mắt là đến, giao phong với nhau.

Nguyên Bất Quy chính là một trong hai mươi bảy vị cường giả đánh bại Thánh Tôn, lần này được Nguyên Hanh mời đến, mài giũa Minh Hi Đế Tử.

Hai bên đã ra hết thủ đoạn, lần đầu tiên Minh Hi Đế Tử đối mặt với đối thủ cường đại như thế, bị áp bách đến mức liên tục đột phá cực hạn, lĩnh ngộ đạo pháp cao thâm hơn, hóa thành thần thông, dưới công kích của Nguyên Bất Quy lại một lần nữa gắng gượng vượt qua.

"Mười chiêu! Ta phải chống đỡ mười chiêu!"

Hắn nghĩ tới đây, tới chiêu thứ mười bị Nguyên Bất Quy xuất chưởng đánh vào đầu vai.

Nguyên Bất Quy thu lực vừa đúng lúc, không làm thương tổn hắn.

Sắc mặt Minh Hi Đế Tử ảm đạm, khom người nói: "Đa tạ trưởng lão."

Nguyên Bất Quy cười ha ha, nói: "Không cần như vậy. Điện hạ, tu vi thực lực của ngươi đã vượt xa ta năm đó. Năm đó ta cũng không có thực lực như ngươi. Trong chiến đấu muốn trưởng thành rất khó, thiên phú của ngươi cực cao, lại có thể lĩnh ngộ ra thần thông bất phàm, tiền đồ không thể hạn lượng."

Minh Quý Đế Tử bái tạ.

Nguyên Bất Quy nói: "Điện hạ nghỉ ngơi trước đã, sắp xếp lại thu hoạch sau đó tiếp tục giao thủ. Đợi Hứa Ứng kia đến, trước tiên ngươi quyết đấu sinh tử với một tên Man di tên Thánh Tôn Nguyên Dục, lấy đầu tên Nguyên Dục thức tỉnh khí thế sát phạt của ngươi, thừa theo khí thế này giết chết Hứa Ứng!"

Minh Hi Đế Tử vâng dạ, nhìn theo hắn rời đi.

Nguyên Bất Quy rời khỏi tiểu chư thiên này, đã thấy Nguyên Hanh chờ ở bên ngoài chư thiên từ lâu.

Nguyên Bất Quy thấy hắn, trong lòng giật mình: "Thừa tướng bị thương?"

Thiên thừa tướng Nguyên Hanh nói: "Ta gặp được Thái thượng hoàng."

Sắc mặt Nguyên Bất Quy biến đổi, la lên thất thanh: "Ngươi nói thật sao? Thái thượng hoàng thật sự không chết?"

Trong Thiên Tiên giới vẫn luôn có lời đồn, đó chính là Cựu Đế Minh Tuân vẫn luôn sống trên đời. Hắn ta bị thiên địa đại đạo của Thiên Tiên giới giày vò, hủy hoại khuôn mặt, trở nên rồng không ra rồng quỷ không ra quỷ. Cựu Đế Minh Tuân như một quỷ hồn du đãng trong Thiên Tiên giới, đôi khi có người nhìn thấy xa xa có sơn mạch liên miên chập chùng, nhìn lại mới phát hiện là một con rồng bạc vô cùng khổng lồ nằm rạp ngủ say.

Có lúc, mọi người phát hiện tung tích của nó trên biển. Theo như lời đồn, Cựu Đế Minh Tuân mưu đồ xây dựng, muốn thay đổi Thiên đạo của hiện tại, trở về thời đại thái cổ, lật đổ nhi tử Minh Đạo Đế, đoạt lại vị trí Long Đế.

Còn có lời đồn Minh Đạo Đế suất lĩnh rất nhiều long tiên đi tìm tung tích của hắn trong lòng đất, định tiễn hắn lên đường. Còn có người nói, một vị cường giả Bất Hủ khác của long tộc là Thương Chúc Chân Vương từng giao phong với hắn.

"Đúng là hắn."

Nguyên Hanh nói: "Năm đó ta theo Minh Đạo Đế đi tìm tung tích của hắn, đã thấy hắn từ xa. Khi đó đúng là dung mạo của hắn bị hủy, trên mặt luôn có tro bụi bay xuống. Nhưng lần này thấy hắn, dung mạo của hắn đã khôi phục."

Nguyên Bất Quy nói: "Ngươi nhìn thấy hắn ở đâu?"

Nguyên Hanh nói: "Bên cạnh man di Hứa Ứng."

Nguyên Bất Quy giật mình, lẩm bẩm nói: "Thì ra là thế. Thảo nào tiểu quỷ nhân tộc lại có bản lĩnh như vậy, hóa ra là Thái thượng hoàng đích thân dạy hắn. Thái thượng hoàng dạy một nhân tộc khiêu chiến chúng ta, chỉ e mục đích là muốn quăng lòng tin Táng hóa của long tộc ta xuống đáy cốc, để chúng ta vứt bỏ Táng hóa, cùng hắn tu hành pháp môn thái cổ!"

Nguyên Hanh nói: "Minh Hi điện hạ rất khó mà chắc thắng Hứa Ứng, nhưng Thái thượng hoàng canh bên cạnh hắn, ta bị Thái thượng hoàng đả thương. Vì giang sơn xã tắc của Long Đình, ta không thể không đến mời đạo hữu ra tay."

Nguyên Bất Quy nói: "Ngươi cũng bị hắn đả thương, huống chi ta?"

"Cho nên ta còn mời mười hai vị cao thủ khác."