Chương 1979 Ta không đáng nhắc tới 2
Thiên thừa tướng Nguyên Hanh thấy vậy cũng thoáng do dự, nhưng dục vọng cầu sinh áp chế hết thảy vinh dự và trách nhiệm, khiến cho hắn tiếp tục chạy như điên.
"Ta muốn sống, nhất định phải sống, dù là sống như chó cũng phải sống!"
Cuối cùng hắn cũng đi tới lỗ thủng Thiên Tiên giới, thấy được đường hầm thiên địa mà cường giả long tộc đánh ra. Đường hầm này còn chưa hoàn toàn mở ra, hắn đã vọt vào.
Thiên Tiên giới hỗn loạn tàn nhẫn càng ngày càng xa, Địa Tiên giới càng ngày càng gần, Thiên thừa tướng Nguyên Hanh nở nụ cười.
"Ta có thể sống sót rồi!" Trong lòng hắn tràn đầy vui mừng.
Lúc này, hắn nhìn thấy cuối đường hầm có một nguyên thần cổ thần bóp vỡ đầu một vị cường giả long tộc, thân thể cường giả long tộc kia hóa thành mưa máu, đạo hạnh và tu vi hóa thành đạo hạnh và tu vi của đối phương, dung nhập vào trong cơ thể hắn.
"Lại có kẻ đưa tới tận cửa, tiểu tử này tu luyện công pháp của ta."
Nguyên thần cổ thần này lộ vẻ kinh ngạc, đột nhiên cất bước xông về phía hắn.
Thiên thừa tướng Nguyên Hanh sợ hãi tới biến sắc, vội vàng dừng lại, quay đầu phóng lên trên, nhưng trong lúc hỗn loạn hắn bất cẩn lao ra khỏi đường hầm, rơi vào khu vực ngưng kết.
"Bốp!"
Một tiếng vang nhỏ, Thiên thừa tướng Nguyên Bác như một con muỗi xông vào trong hổ phách chưa ngưng kết, bị khu vực ngưng kết quấn lấy, cố gắng giãy dụa, lại cảm thấy bốn phía ngưng kết càng ngày càng sền sệt, càng ngày càng nặng.
Hắn gian nan quay đầu nhìn lại, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của nguyên thần cổ thần càng ngày càng gần.
Thân thể Thiên thừa tướng Nguyên Hanh nổ tung, đại đạo hắn tu luyện cả đời đột nhiên biến thành đại đạo của đối phương, rút khỏi cơ thể hắn!
"Rầm!"
Thân thể hắn nổ tung hóa thành một chùm mưa máu, nguyên thần không tự chủ bay ra ngoài, bị nguyên thần cổ thần này há miệng nuốt lấy.
Ý thức của Thiên thừa tướng Nguyên Hanh hoàn toàn lâm vào hắc ám.
Trong Thiên Tiên giới, Hứa Ứng khống chế kiếm quang, tốc độ cực nhanh, mau chóng lao tới sau lưng một dị nhân chạy trốn, xuyên thủng từ sau ra trước.
Dị nhân kia ầm ầm nổ tung, nguyên thần thân thể vỡ nát đầy đất, Ẩn Nguyên Tử cường đại vô cùng nhưng truyền nhân của hắn không có thực lực khủng khiếp tuyệt luân như hắn, đối mặt với Hứa Ứng và Tru Tiên tàn kiếm, hoàn toàn không có sức chống cự.
"Tên dị nhân cuối cùng đã diệt trừ rồi!"
Hứa Ứng lúc này mới kịp chú ý tới bốn phía, không khỏi hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy Thiên Tiên giới phảng phất như một khu săn giết to lớn do nguyên thần cổ thần tạo thành, từng vị nguyên thần cổ thần càng ngày càng nguy nga hùng vĩ cất bước, cất bước giữa thiên địa.
Chân của bọn họ như một cây cột đỉnh thiên lập địa, lúc đi nhấc lên mây gió, hạ xuống như động đất, động tĩnh phi phàm.
Bàn tay của hắn từ trên trời hạ xuống mang theo lôi hỏa, nơi hắn đi qua, không ai có thể ngăn cản.
Từng vị long tiên đang chạy trốn như con ruồi không đầu, bị bọn họ bắt lấy, dồn dập nổ tung, hóa thành chất dinh dưỡng cho bọn họ.
Trận thu hoạch này tàn khốc mà dữ tợn, nhưng đối với những nguyên thần cổ thần kia lại có vẻ cực kỳ bình thản, bình thản đến mức bọn họ tập mãi thành quen, chỉ là không nhanh không chậm làm những việc hằng ngày của bọn họ mà thôi.
"Tru diệt dị thần!"
Bên cạnh Hứa Ứng, Tru Tiên kiếm trở nên hưng phấn, còn hưng phấn hơn cả Hứa Ứng, từ trong tàn kiếm truyền tới một luồng ý thức tràn ngập sát ý, như là Tru Tiên kiếm đang lẩm bẩm.
Thanh kiếm gãy này đang thúc giục Hứa Ứng: "Diệt trừ bọn chúng! Rút ký ức của chúng, tìm kiếm tin tức của chủ nhân!"
Hứa Ứng ổn định tâm thần, không chút nghĩ ngợi tế ra Quả Chuông, khống chế kiếm quang phóng lên tận trời, hung hãn đánh về phía một nguyên thần cổ thần vô cùng nguy nga!
"A Ứng, lát nữa khi ngươi không địch lại, ta có thể chạy trước không?"
Quả Chuông vang vọng rung động, từng tòa động uyên xoay tròn tỏa ra phía ngoài, cố gắng bảo vệ Hứa Ứng, kêu lên: "Ta còn chưa truyền đạo cho đám pháp bảo, còn không phải Đạo Tổ, ta phải để lại y bát rồi mới chết được!"
Uy năng của Tru Tiên tàn kiếm hoàn toàn bộc phát, sát ý tuyệt diệt tất cả xông lên trời cao, đâm về phía mi tâm của nguyên thần cổ thần kia!
Trước mặt chính là ý chí bộc phát của nguyên thần cổ thần, bác đại tinh thâm, thâm thúy như vực sâu đối kháng với sát ý mà không hề rơi xuống hạ phong!
Cùng lúc ý chí trùng kích, thần thông của hắn cũng tự bộc phát, thần thông bậc này không giống với những thần thông Bỉ Ngạn mà những long tiên kia học được, mà là thần thông Bất Hủ chính thống, quả nhiên là pháp la vạn tượng, trang nghiêm uy vũ, không lộ ra nửa điểm sơ hở!
Đối mặt với thần thông bậc này, ngay cả Hứa Ứng cũng khó có thể phá giải.
Nhưng y hoàn toàn không phá giải, lao tới nghênh đón thần thông, kiếm khí phát ra ánh sáng lạnh lẽo chặt đứt tất cả.