Chương 2004 Tru Tiên kiếm trận 3
Biện pháp giải quyết của y khác xa với Viễn Tổ, Viễn Tổ rút kiếm chính là phá hoại kiếm trận, khiến cho kiếm trận mất đi sức trấn áp. Mà Hứa Ứng đồng thời rút lên tất cả kiếm đá, duy trì kiếm trận vận chuyển, lực trấn áp của kiếm trận vẫn còn.
Ngay khoảnh khắc mũi kiếm đá dưới nền đất rút ra, đột nhiên đất rung núi chuyển, toàn bộ di tích Tiền Đình chấn động kịch liệt, từng luồng từng luồng địa khí từ dưới đất phun lên, từng khối bia đá đột ngột mọc lên từ mặt đất!
Những tấm bia đá kia xuất hiện, Hỗn Độn hải đang nghiền ép di tích Tiền Đình lập tức lui về phía sau, càng nhiều di tích lộ ra ngoài. Một luồng khí tức cường đại bị nhấn chìm trong Hỗn Độn hải phả vào mặt!
Hứa Ứng vừa duy trì kiếm trận vừa nhìn lại, chỉ thấy theo đó càng nhiều bia đá phá đất chui lên, những tấm bia đá kia chính là tấm bia đá mà y nhìn thấy ở lân cận Uyên Hải lúc trước, hoa văn phía trên giống nhau như đúc.
Mà ở trong Hỗn Độn hải, mấy tấm bia đá khổng lồ xuất hiện, tạo thành một vòng tròn lớn rộng khoảng trăm dặm. Trung tâm vòng tròn chính là nơi phát ra luồng khí tức cường đại kia, thâm thúy mà không thể lường nổi, xao động như vạn đạo.
Bọn Hứa Ứng nhìn lại, chỉ thấy luồng hào quang kia giống như một loại khí thần bí, khổng lồ vô cùng, trong đó lại có dị tượng vô số tinh thần đang bồng bềnh, loáng thoáng thấy được trong quần tinh có tam giới!
Đó là một khối Hồng Nguyên chi khí, được lưu lại sau khi tam giới mở ra, được người ta đặt trong Hỗn Độn hải để ôn dưỡng!
"Ý của Hồng là lớn, Nguyên là cội nguồn. Hồng Nguyên chắc là cội nguồn của vũ trụ!"
Hứa Ứng nhìn về phía Hồng Nguyên chi khí, vật này ẩn chứa trong Hỗn Độn Hải, hấp thu lực lượng bên trong Hỗn Độn, không ngừng tự lớn mạnh. Từ bố trí của những thanh kiếm đá này, chắc là lực lượng Thông Thiên Kiếm Chủ trấn áp Hồng Nguyên, để Hồng Nguyên mượn lực lượng của Hỗn Độn hải không ngừng phát triển.
Nghĩ đến năm đó Thông Thiên Kiếm Chủ tới nơi này, Hồng Nguyên chi khí chắc là không lớn như bây giờ.
"Tấm bia đá ngăn cản Hỗn Độn hải, kiếm trận trấn áp bia đá, Hồng Nguyên luyện hóa sức mạnh của Hỗn Độn hải để bản thân lớn mạnh, mọi chuyện đều rất xảo diệu."
Hứa Ứng vừa nghĩ tới đây, trong lòng đất đột nhiên chấn động kịch liệt, đạo lực dị chủng trong những di tích kia cũng đột nhiên trở nên dày nặng thêm vài phần, rất nhiều di tích giống như có thứ gì đó đang thức tỉnh.
Những thứ này nguyên bản bị kiếm trận thạch kiếm trấn áp, giờ phút này đều hiển hiện.
Những di tích vô cùng cổ xưa này tự thành một giới, trong đó bao hàm thiên địa đại đạo của thời đại Tiền Đình, chỉ không biết vì sao nó cực kỳ không trọn vẹn, vặn vẹo, tràn đầy khí tức mục nát mục nát, khiến người ta cảm giác cực kỳ không tốt.
Kiếm trận thạch kiếm bị nguồn lực lượng này chấn động đến mức không ngừng run rẩy, Hứa Ứng thấy thế, lập tức phát động kiếm trận, nhưng dù sao y cũng không phải Thông Thiên Kiếm Chủ, mặc dù hiểu rõ nguyên lý kiếm trận, nhưng trên phương diện kiếm đạo còn chênh lệch không nhỏ.
Đột nhiên, khí đen bốc lên trong lòng đất của một tòa di tích cách đó không xa, khói đặc cuồn cuộn, bên trong khí đen mơ hồ thấy được một sinh vật hình người, ánh mắt như điện quét về phía này.
Thân thể hắn không trọn vẹn, khí đen bồng bềnh quanh người chính là tro đạo, tro bụi đại đạo tràn ngập khí tức tử vong và suy bại. Nhưng không biết vì sao hắn vẫn chưa chết.
Viễn Tổ thông qua ánh mắt của Hứa Ứng nhìn thấy cảnh này, la lên thất thanh: "Một vị Bất Hủ!"
Vị Bất Hủ kia là cường giả thời đại Tiền Đình, không biết là sống hay chết, cho người ta cảm giác không giống vật sống, giống như là oán niệm vô biên tụ hợp.
Nhưng hắn quá cường đại, mang đến cho Hứa Ứng cảm giác áp bách rất lớn.
Xa xa lại có một toà di tích nổ tung, dòng lũ thời gian mãnh liệt lao nhanh không thôi, xoay tròn quanh di tích, mơ hồ có thể nhìn thấy một bè trúc phiêu đãng ở thượng du thời gian. Trên bè trúc có sinh vật giống người, chống sào, đang theo thời gian đi tới thời đại này!
Khí tức của loại sinh vật hình người trên bè trúc thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả tồn tại Bất Hủ trong khí đen, tặ như có thể khống chế thời gian, nhưng mà dòng sông thời gian vờn quanh hắn, chẳng biết tại sao lại tạo thành một cái vòng tròn lớn.
Mỗi khi bè trúc đánh tới tận cùng thời gian, sắp sửa lao ra thời gian, lại bị một cơn sóng hỗn độn đập tới, khoảnh khắc sau lại trở về điểm khởi đầu của dòng sông thời gian.
Loại sinh vật trên bè trúc trải qua từng đợt xung kích, nhưng vẫn bị cơn sóng hỗn độn ngăn cản.
Đột nhiên bè trúc mang loại sinh vật hình người kia nhảy một cái, xông vào trong sóng lớn hỗn độn, ý đồ xuyên qua hỗn độn, vọt tới bên này.
Thân thể của hắn không ngừng phân giải trong hỗn độn, bốc hơi, nhanh chóng trở nên trắng bệch, biến thành một bộ xương khô chống sào, vẫn đang nỗ lực lao tới hiện thế.