Chương 2005 Tru Tiên kiếm trận 4
Hắn sắp lao ra khỏi cơn sóng Hỗn Độn chi khí, một bàn tay xương trắng đã nhô ra Hỗn Độn chi khí, đúng lúc này, sóng lớn cuốn lấy bè trúc, nhấn chìm hắn.
Hứa Ứng tập trung nhìn lại, chỉ thấy bè trúc và sinh vật hình người kia đã được đưa đến điểm khởi đầu của thời gian.
Sinh vật hình người kia lại kiên nhẫn không tha, vẫn chống đỡ tiến lên, chuẩn bị tranh thủ chạy sang nơi này.
Các di tích khác cũng có rất nhiều chuyện kỳ quái xảy ra, trong một di tích có sinh vật loại người không ngừng lặp lại quá trình tử vong mục nát phục sinh, một di tích khác thì có một tòa Tiên điện, yên tĩnh sâu thẳm, bên trong điện có nữ tử cực đẹp, không cách nào tả được, nhưng không giống người sống.
Mà bên trong mặt gương kia, Minh Đạo Đế và một đám cường giả long tộc đứng ở trong gương, sau lưng bọn họ bùng phát ra khí tức khủng bố không gì sánh được, có những sinh vật không rõ của thời đại trước đã thức tỉnh trong gương.
Sau lưng bọn họ truyền tới âm thanh ùng ục ùng ục, đó là tiếng của bong bóng khí phát ra, sinh vật không rõ kia phảng phất như được tạo thành từ huyết tương, đồng thời khiến cho bọn họ cảm nhận được một loại khí tức quen thuộc.
Đó là máu của long tộc đã chết trong gương.
"Mọi người không nên kinh hoảng!"
Minh Đạo Đế lớn tiếng nói: "Trẫm sẽ bảo đảm an toàn cho các ngươi!"
Mặt gương kia vang lên răng rắc răng rắc, dưới uy lực kiếm trận không ngờ trên mặt gương xuất hiện từng vết rách, kiếm ý kiếm khí thậm chí xâm nhập trong gương.
Rõ ràng sinh vật chưa biết sau lưng bọn họ không có phản ứng với bọn họ, mà là chống lại kiếm trận phá hoại mặt gương.
Minh Đạo Đế thầm kinh hãi: "Rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?"
Hứa Ứng cảm thấy kiếm trận đá càng ngày càng khó trấn trụ các loại dị tượng thời đại Tiền Đình, trong những di tích Tiền Đình kia, một đôi mắt tập trung ở trên người y, cực kỳ căm ghét y.
Nghĩ lại, chắc năm đó Thông Thiên Đạo Nhân đi tới nơi đây, phát sinh xung đột với tồn tại bên trong những di tích này, cuối cùng dùng thạch kiếm bày bố kiếm trận, trấn áp toàn bộ bọn họ.
Thạch kiếm chấn động càng kịch liệt, kiếm trận sắp tan rã.
"Ta không phải Thông Thiên Kiếm Chủ, mặc dù tìm hiểu ra một chút kiếm đạo từ trong văn bia của hắn, nhưng kém xa trình độ của hắn... Chờ đã!"
Hứa Ứng vội vàng quát: "Kiếm gia, giúp ta bày trận!"
Tru Tiên kiếm bay tới, gia nhập vào trong kiếm trận.
Có lẽ y không phải Thông Thiên Kiếm Chủ, nhưng Tru Tiên kiếm lại là bội kiếm của Thông Thiên Kiếm Chủ.
Có nó gia nhập, dường như được bổ sung thiếu hụt trong kiếm trận, uy lực kiếm trận đột nhiên tăng vọt, từng thanh kiếm đá khổng lồ càng thêm khổng lồ, đỉnh thiên lập địa, cao vút tận trời!
Sát khí tuyệt thế lập tức tràn ngập thiên địa, bao phủ toàn bộ di tích, Tru Tiên kiếm đứng vào vào trung tâm kiếm trận, kiếm ý tung hoành ngang dọc, mênh mông như đại dương, trong khoảnh khắc từng tòa kiến trúc phía trước dưới uy thế khủng khiếp phảng phất muốn sụp đổ, đại địa vỡ vụn, đá vụn bay lên không trung, lập tức bị kiếm khí chấn động hóa thành bột phấn!
Trên mặt đất, từng vết rách lan ra răng rắc, thấy mà giật mình, mặt đất Tiền Đình bị Hỗn Độn hải trấn áp mà không thể nghiền nát, vậy mà lại bị kiếm trận này xé rách!
Thậm chí ngay cả các di tích Tiền Đình, các loại dị tượng đáng sợ cũng bị kiếm trận phá diệt!
Từng bóng dáng hùng vĩ đứng sừng sững trong di tích gào thét, chống lại kiếm trận, nhưng kiếm trận kia sát phạt khủng khiếp đến cực điểm, chặt đứt tất cả đại đạo, toàn bộ di tích thời đại Tiền Đình, dưới uy lực của kiếm trận như sắp phá diệt thành hỗn độn!
Trong di tích Tiền Đình kia, từng luồng từng luồng khí tức cường đại đến cực điểm thức tỉnh, đối kháng kiếm trận, song phương giằng co không thôi.
Hứa Ứng khống chế kiếm trận này, trong lòng càng kinh hãi, chỉ cảm thấy uy lực kiếm trận càng ngày càng mạnh, kiếm trận tự diễn hóa, dần dần có xu thế không khống chế được!
"Kiếm trận của Thông Thiên Kiếm Chủ, đúng là quá mức bá đạo!"
Đây là kiếm trận cấp độ diệt thế, muốn hủy diệt tất cả, dẹp yên thiên địa, cày nát tinh thần, diệt sạch tất cả sinh cơ, nghiền nát tất cả đại đạo!
Kiếm trận này mà không khống chế được, chỉ sợ muốn đập nát tất cả di tích Tiền Đình phụ cận, biến tất cả hỗn độn, thậm chí ngay cả người cầm kiếm như y, chỉ e cũng phải tan thành tro bụi!
Y trầm giọng nói: "Chư vị đạo huynh, ta đến đây cũng không có ác ý, chỉ là muốn lĩnh ngộ Hồng Nguyên, mong rằng chư vị đạo huynh tạo thuận lợi, không nên làm tại hạ khó xử!"
Lời này của y là dùng Đạo ngữ nói ra, tận lực dùng đại đạo để miêu tả ngữ cảnh, tuy rằng ngôn ngữ không thông, nhưng đủ để trao đổi.
Lúc này, bên trong một tòa di tích, hư ảnh nữ tử đang kịch liệt phản kháng đột nhiên như phi tiên bỏ chạy về phía sau, chắc đã nghe lời khuyên can của hắn.
Tiếp theo, bè trúc từ dòng sông thời gian cũng tự dừng lại, những toà di tích khác cũng dồn dập thu liễm.
Từng đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hứa Ứng.