← Quay lại trang sách

Chương 2030 Ngươi lừa ta gạt 1

Hai người đi vào cánh cửa kia, tiến vào bên trong di tích, tất cả di tích thời đại Tiền Đình, dưới tác dụng của Uyên Hải đã liền thành một thể, tuy hai mà một.

Thiên địa đại đạo nơi đây khác hẳn với đại đạo Tam giới, chắc là cấu trúc cơ sở khác biệt, cho dù là cùng một loại thiên địa đại đạo cũng cho người có cảm giác đại đạo dị chủng, thậm chí có thể quấy nhiễu lẫn nhau.

Lúc này, những di tích này rất khác trước, không còn rách nát nữa, từng tòa đình đài lầu các đột ngột mọc lên từ mặt đất, Tiên Cung Tiên điện có phần hoa lệ tráng lệ. Không ít di tích nhìn như một mảnh hiểm ác, giờ phút này lại hoa thơm chim hót, thảm cỏ xanh mướt khắp nơi, tiên quả liên miên không dứt, hương thơm thấm vào tận phế phủ.

Trong đó không ít chủ nhân di tích bắt đầu tự chữa trị tổn hại đại đạo, Hứa Ứng nhìn thấy mà trong lòng tập trung cao độ.

Ánh mắt vị chủ nhân di tích cao lớn kia đảo qua Hứa Ứng và Thạch Thiên Dưỡng, hừ một tiếng, nói bằng Đạo ngữ: "Tam giới và Bỉ Ngạn, sao chỉ phái tới hai vị tiểu nhân vật Đạo cảnh bát trọng làm sứ giả?"

Hứa Ứng cười ha hả nói: "Tam giới Địa linh nhân kiệt, người vượt qua ta nhiều vô số kể. Bỉ Ngạn cũng là nơi cao thủ nhiều như mây. Sở dĩ hai người chúng ta làm sứ giả, thực sự là Tiền Đình quá nhỏ yếu, không đáng để phái Bất Hủ Tam giới và Bỉ Ngạn."

Chủ nhân di tích giận tím mặt, điềm nhiên nói: "Hóa ra Tam giới hợp tác cùng Bỉ Ngạn, thật đúng là uổng phí nỗi khổ tâm của Đại Đạo Chủ! Đại Đạo Chủ mở ra Hồng Nguyên, bởi vậy Tam giới mới được sinh ra, không ngờ ngược lại nuôi ra một đám chó săn của Bỉ Ngạn!"

Hứa Ứng nghe ra trong lời nói của hắn có hàm ý, trong lòng kinh ngạc: "Trên tấm bia đá của Thông Thiên Kiếm Chủ lưu lại kiếp vận tập kích Tiền Đình diệt, Hồng Nguyên mở Tam giới hiển hiện. Chẳng lẽ Tam giới là Đại Đạo Chủ của Tiên Đình mở ra?"

Đối với thời đại Tiên Đình, y không hiểu nhiều lắm.

Chủ nhân của di tích kia đưa tay mời, nói: "Có điều, nếu các ngươi là sứ giả, như vậy ta không thể ngăn cản. Xin mời!"

Hứa Ứng đi theo hắn về phía trước, thấy khí tức của chủ nhân di tích kia càng ngày càng cường thịnh, hiển nhiên mặc dù Uyên Hải nối từng di tích thành một thể nhưng giữa từng di tích vẫn có khác biệt cực lớn, không phải là một chỉnh thể hoàn chỉnh.

Vị chủ nhân di tích này càng ngày càng mạnh, cho thấy hắn đã đi vào di tích của mình, đạo pháp của bản thân dần dần tăng lên đến cực hạn!

Cảnh giới Bất Hủ hòa cùng Đạo, thân ngang đại đạo, mặc dù di tích của hắn vẫn chưa khôi phục, nhưng có thể nói là cường thịnh hơn trước rất nhiều!

"Tam giới phái ngươi tới, vậy để ta xem thử ngươi có bản lĩnh gì mà làm sứ giả!"

Vị chủ nhân di tích này đột nhiên chỉ trong khoảnh khắc đã tăng cường đạo pháp tới cực hạn, xoay người quét chân tới, lập tức đại đạo nổ vang, không gian bên cạnh Hứa Ứng phát ra tiếng nổ rậm rạp chằng chịt, là do đạo pháp của hắn thật quá mạnh mẽ, đại đạo xâm nhập vào những không gian này, dẫn đến trong không gian sinh ra các loại đạo pháp diễn hóa thần thông, căng nứt những không gian này ra!

Mặc dù là một chân quét tới, nhìn như không có thần thông, nhưng thần thông phảng phất vô số giọt nước trong nước biển, lít nha lít nhít vọt tới!

Hứa Ứng đứng nguyên tại chỗ, thân thể bất động, đột nhiên Tru Tiên kiếm mang theo ba ngàn tiên kiếm bay lên, Tru Tiên kiếm trận bùng phát, sát khí tràn ngập khắp nơi, phủ kín toàn bộ di tích mênh mông!

"Ầm!"

Y phục trên đùi chủ nhân di tích kia nổ tung, máu thịt trên chân như bị xé rách, ngay khoảnh khắc sau đã lộ ra xương trắng!

Vị chủ nhân di tích kia kêu lên một tiếng đau đớn, bay về phía trước, ầm ầm đâm vào trên một dãy núi di tích của mình. Ngọn núi kia cũng là do đại đạo của hắn ngưng tụ mà thành, cứng rắn không gì sánh được, chỉ thấy trận thế của Tru Tiên kiếm trận sáng ngời không gì sánh được như một cây cột kiếm vừa thô vừa to, quét ngang mà đến!

Vị chủ nhân di tích kia bị kiếm trận nghiền ép, đụng nát dãy núi kia, kiếm quang dài đến ngàn dặm gào thét xẹt qua mặt ngoài mảnh di tích này, mặc nó non xanh nước biếc, mặc nó hoa thơm chim hót, toàn bộ đều bị kiếm khí xoay tròn san thành bình địa!

Vị chủ nhân di tích kia lăn lông lốc, đập xuống đất, toàn thân đầm đìa máu tươi, không có một khối thịt yên lành.

Hứa Ứng giơ tay, kiếm trận bay lên, từng luồng kiếm khí vô cùng thô to vờn quanh bốn phía chủ nhân di tích, rơi lả tả xuống.

"Ầm ầm!"

Kiếm khí rơi xuống, đại địa hạ thấp kịch liệt, khu di tích rộng vạn dặm này và cả vị chủ nhân di tích kia đồng thời chìm xuống, bị y phong ấn lại!

Tổ Thần ở bên ngoài di tích, đứng từ xa nhìn thấy cảnh này, trong lòng run rẩy: "Tiểu tử Hứa Ứng thúi này, uy phong thì thôi, ngươi trấn áp người ta, nếu đám vô pháp vô thiên này trở mặt, ngươi chết cũng không có chỗ chôn! Ta cũng không cứu được ngươi!"