← Quay lại trang sách

Chương 2042 Đại Đạo Chủ tới chơi 2

Ngự Huyền Thông vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên một thần thức khổng lồ xao động trong hư không, hóa thành âm thanh truyền tới trong đầu hắn.

"Ẩn Nguyên Tử đạo hữu đã gặp bất trắc!"

Tâm thần Ngự Huyền Thông chấn động mãnh liệt, la lên thất thanh: "Ẩn Nguyên Tử chết rồi? Không thể nào? Thân là Bất Hủ Chân Vương của Bỉ Ngạn, động uyên của hắn nối tới mấy ngàn vũ trụ, trải rộng khắp Hỗn Độn Hải, cho dù gặp phải cường địch không thể giao chiến, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể chạy trốn thông qua động uyên, làm sao mà chết được? Chẳng lẽ kiếp vận đến sao?"

Hắn đi ra ngoài động phủ, chỉ thấy động phủ của hắn trên đám mây cao, phía dưới là Hỗn Độn mênh mông, muôn hình vạn trạng, đang có từng vị Bất Hủ Chân Vương tỉnh lại từ trong bế quan, dồn dập bước ra động thiên phúc địa.

Bỉ Ngạn, sắp lật trời rồi.

Ngự Huyền Thông thầm nói.

Cái chết của Chân Vương không phải chuyện đùa, năm đó khi Hạo Dập giết chết mấy vị Chân Vương đã khiến cho Bỉ Ngạn chấn động, hiện giờ cái chết của Ẩn Nguyên Tử càng không khác nào thêm dầu vào lửa.

Hứa Ứng và Thanh Bích Tiên Tử rời khỏi Thái Thượng động uyên, hai người suy tư rất lâu, cũng không biết Ngộ Không Đạo Nhân có đi tới Bỉ Ngạn hay không.

Hai người trở lại Cửu Nghi sơn, Thanh Bích cười nói: "Trong học cung của ta còn có đệ tử chờ ta."

Hứa Ứng từ biệt cô, đưa mắt nhìn cô đi xa, hạ giọng nói: "Ta cũng nên rời khỏi Tam giới, đi tới Bỉ Ngạn một chuyến."

Y xoay người lại, lại thấy một nam tử áo trắng đứng trước mộ Chu Tề Vân, bộ dáng giống Chu Tề Vân như đúc.

Hứa Ứng hồ nghi, đi ra phía trước.

Nam tử áo trắng kia chào, cười nói: "Ta không biết nên dùng khuôn mặt gì để gặp các hạ, dứt khoát lựa chọn một người quen thuộc nhất các hạ."

Hứa Ứng bất giác vận tới tu vi, chuẩn bị sẵn sàng ra tay, nói: "Thật ra ta và Chu Tề Vân cũng không mấy quen thuộc."

Nam tử áo trắng kia nói: "Nhưng Chu Tề Vân lại ảnh hưởng tới mỗi lựa chọn sau này của Hứa Đạo Tổ, cái chết của hắn khiến cho ngươi xúc động quá mãnh liệt. Cho ngươi thấy được thu hoạch, thấy được nuôi trồng. Cả đời ngươi phấn đấu, đều là tránh bị người khác điều khiển."

Hứa Ứng có một loại cảm giác sởn cả tóc gáy: "Rốt cuộc các hạ là ai?"

Đối với tất cả mọi người, Chu Tề Vân là ai, không quan trọng lắm. Chu Tề Vân chỉ là một na tiên nho nhỏ trong thế giới Nguyên Thú, tu vi thấp kém, như muối bỏ biển. Hiện tại trên đời này người có tu vi cao hơn hắn, thực lực cao hơn hắn đã lên tới hàng trăm triệu.

Cái chết của hắn cũng không quan trọng. Trong lịch sử, những người chết vì độ kiếp cũng phải tới hàng ngàn vạn, người tài hoa tuyệt thế hơn hắn càng nhiều.

Nhưng đối với Hứa Ứng mà nói, cái chết của Chu Tề Vân đã khiến y ý thức được trên đời này có khách câu, có lão chăn rau hẹ, có người dùng mồi câu cá, có người trồng rau hẹ.

Sự thật đẫm máu hiển hiện ngay trước mặt y, khiến y cảnh giác, ép y phải thu hoạch ngược lại, khiến y quyết tâm chiến đấu cùng những kẻ thu hoạch vô cùng mạnh mẽ kia.

Y muốn thay đổi tất cả những thứ này, đều là bắt nguồn từ cái chết của Chu Tề Vân.

Nhưng chuyện này không nhiều người biết. Càng nhiều người biết là Hứa Ứng bị Tiên Đế ám toán, bị Đế Quân ám hại, trầm luân bốn vạn tám ngàn năm, quật khởi trong nghịch cảnh.

Nhưng người thần bí này lấy diện mục Chu Tề Vân để gặp y, nói ra khúc mắc trong lòng y, khiến y không thể không cảnh giác.

Nam tử áo trắng cười nói: "Tại hạ Đạo Tông Nguyên, quyển sách Hỗn Động Bất Diệt kinh trên người ngươi chính là tại hạ ghi lại."

Hứa Ứng la lên thất thanh: "Đại Đạo Chủ Nguyên giới? Ngươi còn sống?"

Trong lòng hắn càng thêm sợ hãi, da đầu tê dại, suýt nữa bỏ chạy!

Sau khi hắn cùng với Mẫn Hà và di dân Nguyên giới ký tên vào Hỗn Độn thệ ước, Mẫn Bạc chính miệng nói Đại Đạo Chủ đã chết, nhưng hiện giờ Đại Đạo Chủ lại dùng khuôn mặt Chu Tề Vân xuất hiện trước mặt y, chẳng lẽ Đại Đạo Chủ muốn thanh tẩy thế giới này, diệt trừ những tu sĩ dị đạo bọn họ, biến Tam giới thành một Nguyên giới khác?

Đạo Tông Nguyên cười nói: "Đây chỉ là một luồng ý thức của ta hiện hóa mà thôi, ta đã chết nhưng chưa chết hẳn. Ta còn sót lại ba luồng ý thức trấn thủ thi hài, bảo vệ thi hài vũ trụ Nguyên giới, một luồng ý thức bảo vệ Đạo thể của ta, đối kháng với kiếp vận. Còn có một luồng ý thức thần du Tam giới."

Sắc mặt Hứa Ứng âm trầm bất định, trong lòng âm thầm tính toán, hiện giờ thi thể Đại Đạo Chủ Chủ không ở nơi này, nếu như mình ra tay, có thể giết chết hắn không?

Y suy tư một lát, lại từ bỏ ý nghĩ này.

Tồn tại cường đại cỡ Ẩn Nguyên Tử này còn bị vị Đại Đạo Chủ trước mắt này xoá bỏ, hiển nhiên chút bản lĩnh này của mình không đủ xem.

"Làm sao các hạ làm sao biết chuyện ta và Chu Tề Vân?" Hứa Ứng buông bỏ sát tâm, dò hỏi.