Chương 2043 Đại Đạo Chủ tới chơi 3
Đạo Tông Nguyên nói: "Đối với ngươi thì Chu Tề Vân đã chết, hồn phi phách tán, bất diệt chân linh cũng không thể lưu lại ký ức của hắn. Người như hắn đã hoàn toàn tiêu tán trong vũ trụ, chỉ còn lại một ngôi mộ hoang mà thôi. Nhưng đối với ta mà nói, thân thể và ý thức của Chu Tề Vân chỉ là đổi một loại hình thức tồn tại khác. Ta có thể tìm kiếm mảnh vỡ ý thức của hắn ở vũ trụ tinh không, có thể tụ tập những mảnh vỡ này lại, quan sát cuộc đời hắn. Ta có thể tụ tập tàn hồn, tái tạo thân thể cho hắn, thậm chí có thể giúp hắn phục sinh. Bởi vậy ta cũng có thể dùng diện mạo của hắn để gặp các hạ."
Hứa Ứng biến sắc mặt, loại thủ đoạn nghịch chuyển sinh tử thậm chí nghịch chuyển luân hồi này, y chưa bao giờ thấy qua, thậm chí chưa từng nghe qua!
"Nếu ngươi muốn phục sinh Chu Tề Vân, ta cũng có thể giúp hắn phục sinh." Đạo Tông Nguyên nói.
"Không!" Hứa Ứng quả quyết cự tuyệt.
Đạo tông kinh ngạc.
Đối với Hứa Ứng mà nói, Chu Tề Vân là đối thủ đầu tiên y gặp, mang tới cho y dẫn dắt rất lớn, ảnh hưởng tới hướng đi sau này của y. Nhưng nếu nói phục sinh Chu Tề Vân, đối với y là không cần thiết.
Nói cho cùng Chu Tề Vân chỉ là thế phiệt của thời đại Nguyên Thú kia, tuy có chỗ bất phàm nhưng cũng không có gì đáng để lưu luyến.
Hứa Ứng tế lễ Chu Tề Vân, chẳng qua là tế lễ từng người bị thu gặt như Chu Tề Vân, như là một loại thúc ước, thúc đẩy chính mình không dám quên vận mệnh bi thảm của người bị thu gặt.
Hứa Ứng cười nói: "Đạo huynh tới gặp ta là có chuyện gì?"
Đạo Tông Nguyên cười nói: "Mẫn Bạc tặng Hỗn Hỗn Động Bất Diệt kinh cho các hạ, trong lòng có ý xấu, muốn dùng quyển sách này để trì hoãn việc tu hành của anh tài Tam giới. Ta đến đây là để hóa giải đoạn ân oán này."
Hứa Ứng giận tím mặt: "Cái tên Mẫn Bạc, quả nhiên như lời Thanh Huyền nói, dùng quyển sách này hại chúng ta! Thiệt thòi ta còn tặng cho bọn hắn phần cuối cùng của Tích Kiếp kinh, thật đúng là lòng lang dạ sói!"
Y mắng chửi một hồi, phát tiết cơn giận, ngược lại nho nhã lễ độ cười nói với Đạo Tông Nguyên: "Như vậy Đại Đạo Chủ tới đây là có chuyện gì? Nếu ngươi tới lấy Bất Diệt Kinh về, thế thì không thể nào. Mẫn Bạc này đã tặng kinh này cho ta rồi."
Sắc mặt Đạo Tông Nguyên nghiêm nghị, nói: "Ta đến đây là để diễn giải cho các hạ về Hỗn Độn Bất Diệt Kinh của ta."
Hứa Ứng ngạc nhiên, la lên thất thanh: "Đạo huynh, vì sao? Mẫn Bạc là vì lợi ích của di dân Nguyên giới, dùng kinh thư này làm chậm trễ cao thủ Tam giới ta, tại sao ngươi lại cố ý diễn giải kinh này cho ta này?"
Đạo Tông Nguyên đưa tay ra mời, hai người ngồi trên không trung, đám mây bên dưới như bồ đoàn, tiên khí mờ ảo.
Đạo Tông Nguyên tắc nói: "Hắn muốn dùng Bất Diệt kinh làm chậm trễ anh tài Tam giới, là vì sinh tồn của di dân Nguyên giới, miễn cho các ngươi lớn mạnh rồi diệt sạch bọn hắn. Cho nên ta phải đợi các ngươi hao phí ba năm thời gian. Nhưng di dân Nguyên giới sống nhờ trong Tam giới, cần phải đồng tâm hiệp lực cùng các ngươi đối kháng Bỉ Ngạn, cho nên ta nhất định phải tới giúp ngươi diễn giải Bất Diệt kinh."
Sau khi nghe hắn nói như vậy, Hứa Ứng mới hiểu rõ, lập tức lấy ra Hỗn Động Bất Diệt kinh, mở kim thư ra.
Đạo Tông Nguyên tắc nói: "Trước khi hỗn động, đạo khí chưa hiện. Trong chốn mơ hồ không có hình tượng, không thể nhìn thấu, chính là đạo chủ."
Hắn nói rất du dương, giảng giải hết Hỗn Hỗn Động Bất Diệt kinh.
Hỗn Hỗn Động Bất Diệt kinh là một môn công pháp thẳng tiến cảnh giới Đại Đạo Chủ, làm sao chứng Đại Đạo Chủ cũng được nói rõ ràng, mấu chốt nhất chính là Hỗn Động đạo khí.
Hỗn Động đạo khí này không giống với thủy khí, nguyên khí mà Hứa Ứng tu luyện, hữu hình vô tượng, không thể nhận ra.
Hứa Ứng càng nghe càng hồ nghi, Hỗn Động đạo khí, rất giống với khí thứ ba trong trong câu chân truyền Thái Nhất, Huyền khí!
Trong Thái Nhất Chân Truyền nói thế gian có tam khí, Thủy khí, Nguyên khí, Huyền khí, tam khí hóa sinh cửu huyền.
Tu thành tam khí, Thái Nhất động uyên mới xem như viên mãn.
"Chẳng lẽ Hỗn Động đạo khí, chính là Huyền khí? Nếu tu thành Hỗn Động, chẳng phải là nói, Thái Nhất đại đạo của ta là có thể viên mãn?"
Y lắng nghe cẩn thận, dụng tâm cảm ngộ, đợi đến khi Đạo Tông Nguyên giảng giải xong một lần môn công pháp này, Hứa Ứng tỉnh lại từ trong ngộ đạo, chỉ thấy bốn phía cỏ cây um tùm, xuân đi thu đến, không ngờ trong lúc bất tri bất giác lại qua mười năm thời gian.
Đạo Tông Nguyên áo trắng, mang hình tượng của Chu Tề Vân đã biến mất vô tung vô ảnh từ lúc nào chẳng hay, chỉ còn lại hắn ngồi trên đám mây.