Chương 2161 Cáo mượn oai hùm hùm! 3
Tạo Hóa chi đạo, có thể tránh được Hỗn Độn thệ ước đuổi giết? Các hạ đánh giá cao Tạo Hóa chi đạo rồi!"
Hứa Ứng mỉm cười, cất bước đi vào trong đạo cảnh Tạo Hóa, đạo cảnh này cực kỳ rộng lớn, bên trong còn có không gian khác, Tạo Hóa chi đạo, sinh sôi không ngừng, sáng tạo vạn vật vạn linh.
Hứa Ứng nhìn lướt qua bốn phía, cười lạnh một tiếng: "Trước mặt ta, các hạ không cần giả thần giả quỷ nữa. Tạo nghệ của ta về Tạo Hóa chi đạo không kém hơn ngươi. Tạo Hóa động uyên!"
Thái Nhất động uyên của y đột nhiên hóa thành động uyên Tạo Hóa, đạo lực Tạo Hóa dâng trào khuấy động, Tạo Hóa chi đạo lập tức phá vỡ đạo cảnh này, khiến ạo Hóa cảnh trước mắt không ngừng sụp đổ.
Sau khi Tạo Hóa đạo cảnh tan biến, một luồng Hồng Mông tử khí tuôn trào, đạo cảnh chân chính xuất hiện.
Đây là một đạo cảnh Hồng Mông, ẩn dưới Tạo Hóa đạo cảnh.
Hồng Mông đạo cảnh này cực kỳ đặc biệt, sau khi đi vào, bên trong Hồng Mông tử khí diễn sinh ra một mảnh thời không, có sơn có thủy, cảnh sắc tú lệ, đại đạo hóa sinh, vạn đạo đều hiện.
Nếu đi về phía trước, chỉ thấy thiên địa thay đổi, lại có thiên địa mới sinh thành, lại có vạn đạo hóa sinh.
Không ngừng tiến lên, đường xá vô cùng vô tận, vĩnh viễn đi cũng không tới điểm cuối.
Hứa Ứng tiến vào Hồng Mông Đạo Cảnh, vừa đi về phía trước, vừa thản nhiên nói: "Ta triệu hoán dòng sông thời gian, xem xét những chuyện đã xảy ra, sau đó bị người ta theo dõi. Xem ra năm đó khi tiếng chuông vang lên, cường giả Linh giới vẫn chưa chết hết."
Y đi tới phần cuối của thế giới này, đại đạo mới trong thiên địa phía trước không ngừng tự diễn sinh.
"Vị đạo hữu này ẩn mình trong Hồng Mông, mượn Hồng Mông bảo vệ tính mạng, có lẽ Hỗn Độn sinh Hồng Mông, Hồng Mông hóa vạn đạo. Ngươi tu luyện Hồng Mông đại đạo, bởi vậy khi Hỗn Độn thệ ước tác dụng lên người ngươi, muốn biến ngươi thành Hỗn Độn, ngươi lại dùng Hồng Mông đại đạo biến mình trở về. Bởi vậy, ngươi trở thành người sống sót năm đó!"
Hứa Ứng nhìn bốn phía, thiên địa vạn vật còn đang không ngừng diễn biến, tựa hồ vĩnh viễn không có điểm cuối.
"Trình độ Hồng Mông của các hạ đúng là cao thâm khó lường, có thể làm được việc người khác không thể, hơn ta một chút."
Hứa Ứng tán thưởng: "Nhưng đúng lúc lắm, ta cũng tu luyện Hồng Mông đến Bất Hủ!"
Đột nhiên y phát động Hồng Mông động uyên, cố định địa lý núi sông bốn phía đang thay đổi, tiếp tục đi thẳng về phía trước, cười nói: "Ta không cần đạo hạnh thâm sâu hơn ngươi, ta chỉ cần yếu hơn ngươi một chút, là có thể cố định biến hóa Hồng Mông của ngươi."
Y vừa mới nói tới chỗ này thì chuỗi Nhân Quả trước mắt hơi rung động lắc lư, như một chỗ khác của chuỗi Nhân Quả nối liền với tồn tại đáng sợ nào đó, bị lời nói của nó làm cho tức giận.
"Ứng Tử, rộng lượng đi!"
Quả Chuông cùng Tru Tiên Kiếm trốn ở trong động uyên của Võ Đạo, lắng nghe thanh âm của Hứa Ứng bên ngoài, không khỏi âm thầm lau mồ hôi lạnh dùm y.
Quả Chuông hét lớn: "Hồng Mông không phải đại đạo mạnh nhất, rộng rãi mới đúng! Ứng Tử, đừng cậy mạnh!"
Hứa Ứng mắt điếc tai ngơ, cười nói: "Các hạ có thể tránh được Hỗn Độn thệ ước đuổi giết, có thể thấy được thực lực. Có điều, chắc chắn là tiếng chuông trong Hỗn Độn vẫn còn đang truy kích ngươi đúng không? Cho nên ngươi mới sợ tới mức trốn mãi trong Hồng Mông, không dám hiện thân."
Đột nhiên, sâu trong Hồng Mông truyền đến một luồng khí tức mạnh mẽ vô biên, tựa như một người khổng lồ vô cùng vĩ đại đang duỗi thân thể ra, một luồng thần thức mênh mông thâm thúy bắt đầu khởi động, khiến địa lý núi sông đã bị ngưng kết xung quanh lại biến hóa.
Quả Chuông run lẩy bẩy.
"Hỗn Độn khắc chế Hồng Mông, nhưng Hồng Mông có thể khai thiên tích địa, mở Hỗn Độn ra, cho nên cũng có thể nói, Hồng Mông cũng đang khắc chế Hỗn Độn."
Thần thức kia thản nhiên nói: "Ta có thể may mắn còn sống sót đều là dựa vào đó. Nhưng Hồng Mông của ngươi có vẻ ngoài chứ căn bản chưa từng lĩnh ngộ ra năng lực khai mở và biến hóa của Hồng Mông, hoàn toàn không thể áp chế được Hồng Mông biến hóa của ta."
Hứa Ứng cũng biết trình độ Hồng Mông của mình có tới chín thành chín là không ra sao, cũng lơ đễnh, nhưng chủ nhân thần thức đã để Hồng Mông không ngừng diễn hóa vạn đạo, diễn hóa vạn vật, quả thực khiến hai mắt y tỏa sáng.
Y quan sát được những cảnh tượng này, hòa lẫn vào trong trình độ Hồng Mông của mình, các loại đạo lý liền không ngộ tự minh, các loại thần thông Hồng Mông càng là tùy tâm sở dục, thuận buồm xuôi gió.
Hứa Ứng vừa tiến lên, vừa lạnh nhạt nói: "Đạo huynh phát hiện ta đang xem quá khứ, buộc Nhân Quả trên người ta là muốn làm gì? Các hạ nên cho ta một lời giải thích."
"Giải thích?"
Âm thanh kia cực kỳ khổng lồ, Hồng Mông tử khí vô ngần phía trước Hứa Ứng lập tức biến hóa, trong tử khí có một thân hình vô cùng vĩ ngạn đứng thẳng, cao lớn khôi ngô, trong mi tâm có hào quang, hình thành hình thái con mắt thứ ba.
"Ta cần gì phải giải thích với ngươi?"