Chương 2162 Cáo mượn oai hùm hùm! 4
Đạo âm kia ầm ầm chấn động, thiên địa xung quanh Hứa Ứng chôn vùi từng mảnh từng mảnh, hóa thành Hồng Mông chi khí, thanh thế khủng khiếp!
Hứa Ứng hừ lạnh một tiếng, lặng lẽ phát động Quả Chuông trong động uyên, kích phát Quả Chuông, chỉ nghe một tiếng chuông vang rất lớn từ trong cơ thể y truyền đến, lập tức Hồng Mông tử khí dâng lên bốn phía không ngừng mai một, hóa thành Hỗn Độn chi khí!
"Coong!"
Trong cơ thể Hứa Ứng lại truyền đến một tiếng chuông du dương, cất bước đi về phía trước, mỗi bước tới gần thân ảnh trong hồng mông kia là một tiếng chuông vang lên.
Bóng người trong Hồng Mông chi khí như nhìn thấy chuyện khiến hắn sợ hãi nhất, tiếng chuông vang lên một lần, hắn lại lùi về phía sau một bước, hoảng sợ vô cùng.
"Ngươi và Hỗn Độn Chủ có quan hệ gì?"
Trong tử khí vang lên đến thanh âm hoảng sợ của hắn, lớn tiếng kêu lên: "Ngươi phụng mệnh của hắn, tới giết ta đúng không?"
Hứa Ứng dừng bước, tiếng chuông lập tức ngừng lại.
Bóng người trong tử khí kia cũng tự dừng lại.
Hứa Ứng không trả lời câu hỏi của y, nói: "Các hạ còn chưa cho ta một lời giải thích."
Bóng người trong tử khí kia im lặng chốc lát, quả thực rất sợ hãi tiếng chuông kia, nói: "Nhân Quả khó có thể điều khiển, có thể nói là một trong những đại đạo khó đạt tới thành đạo nhất, ta tinh tu Hồng Mông, không nghiên cứu nhiều về Nhân Quả. Sở dĩ chúng ta thành lập liên hệ Nhân Quả, thực ra là vì ngươi tra xét quá khứ. Quá khứ có ta, ngươi thấy ta trong quá khứ, nên đã thành lập liên hệ Nhân Quả với ta."
Hứa Ứng nháy mắt mấy cái, trong lòng có phần chột dạ.
Giải thích của người này, phù hợp với quy luật của Nhân Quả, quả thật là có đạo lý.
"Nói cách khác, chính ta cùng hắn lập nên liên hệ Nhân Quả, chính mình dọa mình sợ muốn chết, tưởng rằng người may mắn này muốn ám hại mình."
Hứa Ứng hiểu được tiền căn hậu quả, thầm nghĩ: "Ta xuất thân Nguyên Thú, dân phong thuần phác thiện lương khiến ta cho rằng, người sống sót này dùng Nhân Quả để tăng cường tu vi của ta, khiến Thiên kiếp giết chết ta."
Sau đó trong tình huống không có đường chạy trốn, y quyết định cáo mượn oai hùm tìm người may mắn sống sót, hơn nữa còn dùng Quả Chuông để hù dọa người sống sót.
"A Ứng, hay là chúng ta đừng luyện Nhân Quả đại đạo nữa?"
Quả Chuông cẩn thận nói, "Người chơi Nhân Quả, chắc chắn sẽ chết dưới Nhân Quả. Ta cảm thấy đại đạo khác, an toàn hơn Nhân Quả đại đạo nhiều."
Hứa Ứng cười ha hả, xốc lạican đảm, cười nói: "Hiểu lầm! Đạo huynh, thì ra là hiểu lầm!"
Bóng người trong tử khí kia sát khí đậm dần, chỉ nghe Hứa Ứng tiếp tục nói: "... Ta phụng mệnh sư phụ tới giới này, cũng không phải là tới giết con cá lọt lưới nhà ngươi."
Sát khí trong tử khí biến mất, người may mắn sống sót lập tức thành thật dò hỏi: "Các hạ phụng mệnh Hỗn Độn Chủ đến đây là có chuyện gì?"
Hứa Ứng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Dĩ nhiên là có đại sự muốn làm."
Y bày ra một bộ dạng bí hiểm cao thâm, nhưng đầu óc trống rỗng, không biết phải làm thế nào mới có thể lừa dối quá quan.
Bóng người trong tử khí kia im lặng một lát, nói: "Ta biết rồi! Trong Hỗn Độn đại đạo sinh ra gợn sóng khác thường, bị Hỗn Độn Chủ phát hiện, phát hiện Tả Liễn Đạo Chủ năm xưa từng thề với Hỗn Độn đại đạo chưa chết, cho nên lệnh cho ngươi đến đây kiểm tra chân tướng, đúng hay không?"
Bên trong động uyên Võ Đạo, Quả Chuông lập tức căng thẳng, nói: "A Ứng, ngươi còn chưa hiểu được Nhân Quả đại đạo, không nên nói lung tung! Hỗn Độn Chủ cao thâm khó dò, tuyệt đối đừng liên quan với hắn, coi chừng chọc phải tồn tại không thể trêu chọc!"
Hứa Ứng mỉm cười, nói: "Bị các hạ nhìn ra rồi. Bội phục, bội phục."
Y tế ra Quả Chuông, thản nhiên nói: "Không sai, ta lần này đến chính là vì điều tra chân tướng năm đó mà đến."
Y vừa dứt lời, nếp nhăn trên Quả Chuông hình thành từ tiếng chuông trên Hỗn Độn Hải Chung đột nhiên sáng lên, vầng sáng lưu chuyển, thần bí dị thường.
"Chung gia phối hợp thật tốt!" Hứa Ứng thầm khen.
"Không phải ta!" Quả Chuông run rẩy truyền âm nói.
Trong lòng Hứa Ứng giật thót, bên tai truyền đến một tiếng chuông du dương, vào lúc này Hỗn Độn đại đạo trong cơ thể hơi nổi lên gợn sóng.
Dường như theo lời nói dối vừa rồi của y, Hỗn Độn đại đạo của y và một tồn tại thần bí nào đó trong Hỗn Độn Hải đã thành lập liên hệ với nhau.
"Chơi lớn rồi." Trên mặt Hứa Ứng nở nụ cười cứng ngắc, trong lòng thầm nghĩ.
Nhân Quả giả mạo đệ tử Hỗn Độn Chủ, tuyệt đối là Nhân Quả cực lớn!
Làm đệ tử của Hỗn Độn Chủ, y phải đi điều tra xem Tả Liễn Đạo Chủ có theo đúng lời thề không, Nhân Quả này cũng tuyệt đối là Nhân Quả vô cùng hung hiểm!
Có Nhân Quả nặng nề này, vậy chuyện Hứa Ứng bị Tả Liễn Đạo Chủ xử lý cũng liền thuận lý thành chương.
Đương nhiên, y không thăm dò cũng không được, không thăm dò, như vậy Nhân Quả giả mạo đệ tử Hỗn Độn Chủ, chắc sẽ bộc phát, trực tiếp hóa thành Hỗn Độn chi khí cũng có khả năng.