Chương 2167 Tả Liễn Đạo Chủ 2
Hứa Ứng kinh ngạc, suy nghĩ kỹ lưỡng rồi nói: "Đúng là có khả năng này. Đạo hạnh của Hỗn Độn Chủ cao tới mức ta khó có thể phỏng đoán. nhưng sao hắn lại cho rằng ta có thể giải quyết lời thề Hỗn Độn Đạo Chủ?"
Y suy tư nói: "Thực lực của ta thấp kém, cho dù muốn giết Đạo Chủ, cũng hoàn toàn không làm được."
Bùi Dực Chân Vương cười lạnh nói: "Ngươi muốn giết Đạo Chủ? Với bản lĩnh của ngươi, chỉ e còn phải tu luyện mấy ngàn vạn năm!"
Hứa Ứng buồn bã nói: "Đạo Chủ dùng bí pháp tránh khỏi Hỗn Độn đại đạo, đã tránh né đến nay tất nhiên có thể tiếp tục trốn tránh. Ta không giết được Đạo Chủ, lại không thể phá giải bí pháp của Đạo Chủ khiến Đạo Chủ bại lộ trong Hỗn Độn đại đạo. Vậy thì vì sao Hỗn Độn Chủ lại lựa chọn để ta tới đây?"
Tả Liễn Đạo Chủ dò hỏi: "Ngươi có điểm gì đặc biệt không?"
Hứa Ứng nói: "Ta tu luyện Nhân Quả đại đạo, biết rõ các loại Nhân Quả vận thế. Hỗn Độn đại đạo của ta cũng đã tăng cùng tới cảnh giới gần như Bất Hủ. Ta tinh thông Hồng Mông đại đạo..."
Nói đến đây, y thoáng chút thất vọng.
Tả Liễn Đạo Chủ hướng dẫn từng bước nói: "Ngươi tu luyện Nhân Quả đại đạo, như vậy ngươi cảm thấy, ngươi nên giải quyết đợt Nhân Quả này như thế nào?"
Hứa Ứng nói: "Đạo hạnh Nhân Quả đại đạo của vãn bối còn rất thấp, nói chuyện chưa chắc đã chuẩn xác. Ta cảm thấy, cởi chuông còn cần người buộc chuông. Năm đó nếu như Tả Đạo Chủ phát lời thề, muốn mang theo cao thủ Linh giới đi giúp người ta, như vậy cần thực hiện lời thề này."
Tả Liễn Đạo Chủ à một tiếng, nói: "Làm sao thực hiện?"
Hứa Ứng nói: "Tả Đạo Chủ mang theo Bùi Dực, leo lên thuyền đi tới Hỗn Độn Hải, đi phó ước."
Tả Liễn Đạo Chủ run rẩy, nói: "Chỉ đơn giản như vậy?"
Hứa Ứng nói: "Chỉ đơn giản như vậy thôi. Năm đó Thân Đồ Luân và Khuất Hoằng lập thệ chính là tương lai ngươi mang theo cao thủ Linh giới đi trợ giúp bọn họ. Hiện tại cao thủ Linh giới chỉ còn lại có hai người ngươi và Bùi Dực Chân Vương, các ngươi lên thuyền phó ước, Hỗn Độn thệ ước sẽ kết thúc."
Tả Liễn Đạo Chủ cười ha hả, tóc trắng lắc lư không ngớt.
Qua rất lâu, tiếng cười của hắn mới ngừng lại: "Nếu như vậy mà có thể giải trừ ước hẹn Hỗn Độn, chẳng phải nói năm đó Linh giới có nhiều cao thủ như vậy, đều chết vô ích hay sao?"
Hứa Ứng thản nhiên nói: "Hỗn Độn thệ ước, chính là như thế."
Tả Liễn Đạo Chủ cười lạnh nói: "Năm đó, ta không muốn bọn họ vì một câu thề thốt của ta mà đi chịu chết, không ngờ bọn họ lại chết trong Hỗn Độn thệ ước. Bây giờ lại muốn ta phó ước, mới có thể xóa sạch lời thề. Khà khà, nếu làm vậy, bọn chúng chết vô tội cỡ nào?"
Hứa Ứng thản nhiên nói: "Mỗi ngụm nước, mỗi mẩu thức ăn, không phải là đã được định trước sao?"
Bốn phía tóc trắng bay múa, vạn đạo sôi trào, Hứa Ứng, Trường Tôn Thánh Hải, Bùi Dực Chân Vương mỗi người kêu rên, chỉ cảm thấy đại đạo trong cơ thể yên ắng, không cách nào động đậy.
"Ý ngươi nói hành động của ta đã gây ra tử vong cho bọn họ?"
Tả Liễn Đạo Chủ sát khí lạnh lẽo, nói: "Ngươi đang nói, nếu năm đó ta không hủy ước, bọn họ còn có thể sống sót sao?"
Sắc mặt Hứa Ứng vẫn lạnh nhạt như cũ: "Đạo Chủ, đây cũng không phải là ta nói, mà là ngươi nói. Nhân Quả tuần hoàn, vốn nên như thế."
Tả Liễn Đạo Chủ vẫn đằng đằng sát khí: "Lời giải thích của ngươi không thể làm ta vừa lòng."
Hứa Ứng cười nói: "Đạo Chủ, ta chỉ là người ngoài cuộc đi ngang qua nơi đây, sao lại có lời giải thích nào khiến Đạo Chủ hài lòng? Ta chỉ thấy, Linh giới hiện giờ không có tiên nhân, trở nên như khi Đạo Chủ chưa thành tiên vậy.”
"Ta thấy người của Linh giới chỉ có linh văn cực kỳ tinh diệu, không một ai có thể tu thành đại đạo chí cao vô thượng.”
"Ta thấy kỳ tài ngút trời của Linh giới, hết đời này tới đời sống uổng phí, biến thành thi thể, lại thành đất hoang.”
"Ta còn nhìn thấy thời đại hưng thịnh mà Tả Đạo Chủ muốn sáng lập thịnh thế năm đó, dường như chưa từng tồn tại. Người mà Tả Đạo Chủ muốn bảo vệ năm đó cũng đều đã tử vong. Ta tới nơi này, chỉ nhìn thấy một lão già bảo thủ, cũng không còn là người đầy khí phách như Tả Liễn Đạo Chủ năm xưa."
Hứa Ứng thở dài, nói: "Đạo Chủ còn muốn để Linh giới hoang phế bao lâu?"
Y vừa dứt lời, xung quanh băng lãnh tĩnh mịch, không có bất kỳ thanh âm gì. Một lát sau, áp lực đột nhiên tiêu tán, Tả Liễn Đạo Chủ xoay người lại, đối mặt trực diện Hứa Ứng.
Mặc dù tóc hắn ta trắng xoá, nhưng gương mặt lại không có vẻ già nua, hốc mắt hãm sâu, hiển nhiên do dày của tinh thần trong thời gian dài.
"Ngươi xác nhận, chỉ cần chúng ta rời khỏi, Hỗn Độn thệ ước sẽ được giải trừ?" Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Hứa Ứng.
Trong lòng Hứa Ứng giật thót, bên tai lại vang lên tiếng Quả Chuông, lo lắng nói: "Ứng Tử, ngàn vạn lần đừng xác nhận! Nước trong Hỗn Độn Hải rất sâu, ngươi mà tùy tiện đáp ứng, tương lai nhất định sẽ có Nhân Quả báo ứng!"