Chương 2168 Tả Liễn Đạo Chủ 3
Hứa Ứng quả quyết nói: "Ta xác nhận!"
Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Ngươi xác nhận như thế nào?"
Hứa Ứng nói: "Ta lấy tính mạng của ta đảm bảo! Sau khi các ngươi rời đi, ta sẽ là người độ thiên kiếp đầu tiên! Sau khi ta vượt qua thiên kiếp, không bị xoá bỏ thành Hỗn Độn chi khí, nói rõ lời thề đã giải trừ. Nếu như lời thề chưa giải trừ, tất nhiên ta sẽ thân tử đạo tiêu, không còn tồn tại!"
Tả Liễn Đạo Chủ phun ra một ngụm trọc khí. Một hơi này phun ra, tóc bạc của hắn bắt đầu co rút lại, chẳng bao lâu sau đã khôi phục như thường.
Y đứng thẳng người lên, trầm giọng nói: "Được. Ta tin ngươi một lần."
Hứa Ứng cũng đứng dậy, cười nói: "Năm đó ta ở Tam giới là người đáng tin cậy tiếng tăm lừng lẫy, không ai không biết không hiểu. Ta đã nói là làm, đã làm là được, Tả Đạo Chủ cứ yên tâm."
Bùi Dực Chân Vương không nhịn được nói: "Đạo Chủ, hắn không phải đệ tử của Hỗn Độn Chủ, không thể quyết định thay Hỗn Độn! Huống chi, hắn muốn chúng ta tiến vào Hỗn Độn Hải, còn không có thuyền cho chúng ta!"
"Ta có thuyền."
Hứa Ứng mỉm cười, nói: "Rất rất nhiều nhiều thuyền, có thể cam đoan ở trong thuyền các ngươi sẽ không bị Hỗn Độn Hải quấy nhiễu."
Bùi Dực Chân Vương nghe vậy, cũng không khỏi chần chờ: "Chẳng lẽ hắn thật sự là đệ tử của Hỗn Độn Chủ? Nếu không, làm sao lại chuẩn bị thỏa đáng như thế, ngay cả thuyền cũng đã chuẩn bị xong?"
Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Chung có thể mang theo dấu ấn từ quả chuông của Hỗn Độn Chủ đến đây, chứng tỏ thái độ của Hỗn Độn Chủ. Ta tin hắn."
Bùi Dực Chân Vương không nói năng gì, thầm nghĩ: "Trong Hỗn Độn chắc chắn có một ý chí rất lớn, quấy nhiễu Linh giới vận hành."
Hứa Ứng đề nghị: "Trước khi đi, hai vị có thể truyền thụ sở học đạo pháp của mình xuống, lưu cho con dân Linh giới, tạo phúc cho hậu nhân?"
Bùi Dực Chân Vương cười lạnh nói: "Là ngươi muốn học, đúng hay không?"
Hứa Ứng cười nói: "Ta vốn không liên quan đến những chuyện này của các ngươi mà lại bị liên lụy vào trong đó, cho nên truyền thừa tuyệt học giúp hai vị cũng hợp tình hợp lý."
Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Đạo của ta đã truyền."
Hứa Ứng choáng váng, lập tức quay đầu nhìn về phía Trường Tôn Thánh Hải, đỏ mắt đến mức có thể nhỏ máu, run giọng nói: "Đại, Đại sư huynh, Tả Đạo Chủ truyền đạo pháp của hắn cho ngươi rồi sao?"
Trường Tôn Thánh Hải cười khẽ, gật nhẹ đầu.
Hứa Ứng lộ ra vẻ chờ mong, nói với Tả Liễn Đạo nói: "Tả Đạo Chủ, nếu, ta nói là nếu truyền nhân của ngươi chết đi, ngươi có tìm một truyền nhân khác hay không?"
Mắt y sáng lấp lánh, dường như chỉ cần Tả Liễn Đạo Chủ gật đầu, y sẽ lập tức tiêu diệt Trường Tôn Thánh Hải, còn mình thì làm truyền nhân của Tả Liễn Đạo Chủ.
Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Có. nhưng ta sẽ diệt trừ kẻ đã giết đệ tử của ta trước."
Hứa Ứng bỏ đi ý định này, quăng ánh mắt đố kỵ về phía Trường Tôn Thánh Hải.
"Hứa đạo hữu, Hồng Mông đại đạo của ta lại có thể tương truyền." Bùi Dực Chân Vương nói.
Tả Liễn Đạo Chủ lắc đầu nói: "Bùi Dực, không cần. Ta đã truyền Hồng Mông đại đạo cho Trường Tôn Thánh Hải rồi, tiết kiệm một chút thời gian, chúng ta nên lên đường rồi."
Bùi Dực Chân Vương chậm rãi gật đầu, ánh mắt áy náy nhìn Hứa Ứng.
Hứa Ứng ghen ghét dữ dội, hận không thể bóp chặt cổ Trường Tôn Thánh Hải, bóp cổ hắn như cổ chày, vắt hết tất cả công pháp hắn có được ra.
Trường Tôn Thánh Hải nghiêm nghị nói: "n sư yên tâm, sau khi các ngươi đi, đệ tử sẽ ở lại Linh giới, thay ân sư truyền đạo thụ nghiệp, cho đến khi Linh giới hưng thịnh."
Tả Liễn Đạo Chủ nhẹ nhàng gật đầu, nói với Hứa Ứng: "Đạo hữu, mời."
Hứa Ứng đưa tay mời, nói: "Mời."
Mọi người đi đến ngoài thiên ngoại, Hứa Ứng mang tới một chiếc thuyền lầu Thúy Nham, nói: "Thúy Nham có thể bức lui Hỗn Độn chi khí, bảo vệ an nguy các ngươi. Thuyền này không có bất kỳ dấu ấn nào, đợi đến bên trong Hỗn Độn Hải, chiếc thuyền này sẽ đưa các ngươi đi theo phương hướng mà các ngươi nên đi."
Tả Liễn Đạo Chủ và Bùi Dực Chân Vương lên thuyền lầu, Hứa Ứng phất tay, nói: "Hai vị, bảo trọng."
Tả Liễn Đạo Chủ đứng trên thuyền, truyền âm nói với Trường Tôn Thánh Hải: "Coi chừng tên Hứa Ứng bên cạnh ngươi, tư chất ngộ tính của hắn không kém hơn ngươi."
Trường Tôn Thánh Hải yên lặng gật đầu.
Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Hứa đạo hữu, dù ta chưa tương truyền, nhưng của cải của Linh giới vẫn còn ở bên trong Linh giới, nếu ngươi có thể đạt được, sẽ không kém Thánh Hải."
Hứa Ứng giật mình, đang muốn hỏi, Tả Liễn Đạo Chủ đã điều khiển thuyền lầu đi xa.
Hứa Ứng nhìn theo bọn họ biến mất ở phía chân trời, lúc này mới thu hồi ánh mắt, nói với Trường Tôn Thánh Hải: "Đại sư huynh thật sự muốn ở lại Linh giới sao?"
Trường Tôn Thánh Hải cười nói: "Chỉ là tạm thời ở lại Linh giới mà thôi. Đợi đến khi giới này đi vào quỹ đạo, ta tự sẽ trở lại Bỉ Ngạn. Còn ngươi thì sao? Hiện giờ dấu ấn trên toàn bộ thuyền lầu đều đã bị phá hủy, ngươi đã không thể trở lại Bỉ Ngạn rồi."