Chương 2174 Trở về quê cũ 2
Cho đến ngày nay, Chí Tôn cảnh trong Tam giới đã tới ngàn người, nhưng Bất Hủ cảnh cũng không nhiều, ngoại trừ Thiên Tiên giới có Viễn Tổ, Minh Đạo Đế, Minh Tuân Đế, Địa Tiên giới có Thánh Tôn và phế vật Thanh Huyền, đều đã tu thành Bất Hủ, ngay cả là Lâu Minh Ngọc và Nguyên Vị Ương cũng còn cách Bất Hủ cảnh một khoảng không nhỏ.
Về phần Nhân Gian giới, tất nhiên còn không bằng Địa Tiên giới.
Ánh mắt Nguyên Vị Ương vẫn nhìn vào người Chu Tề Vân do do Đạo Tông Nguyên biến thành, hấp háy mắt. Đạo Tông Nguyên lơ đễnh nói: "Hứa đạo hữu, nếu như người đã đến đông đủ, vậy thì chúng ta có thể bước vào chủ đề chính rồi."
Hứa Ứng vâng dạ, nói: "Có điều, loại đạo văn này của ta có liên quan trọng đại, cực kỳ hung hiểm, nếu như trực tiếp lộ ra chỉ e tất cả mọi người ở đây ngoại trừ ngươi và ta, đều sẽ hóa thành tro đạo. Trước hết ta sẽ dùng đạo ngữ giảng giải một lần, chư vị lắng nghe kỹ càng."
Đám người nghe vậy, trong lòng đều kinh ngạc.
Lần này Hứa Ứng mời bọn họ đến đây, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng, bọn hắn vốn cho là Hứa Ứng lấy được rất nhiều chân truyền ở Bỉ Ngạn, muốn truyền cho bọn hắn, không nghĩ tới Hứa Ứng không nói tới việc này.
Chẳng lẽ còn có cái gì quan trọng hơn chân truyền Bỉ Ngạn hay không?
Hứa Ứng mở miệng, tụng niệm đạo ngữ, từng câu từng chữ, tốc độ cực kỳ chậm rãi, chỉ e mọi người không thể nghe rõ.
Y chậm rãi đọc, dùng đạo ngữ lần lượt giảng giảng linh văn cao thâm mà y sưu tầm, không ngừng lặp lại.
Qua thật lâu, Hứa Ứng đáp: "Chư vị đã nhớ kỹ tận đáy lòng chưa?"
Mọi người dồn dập gật đầu.
Hứa Ứng đang muốn lộ ra linh văn, đột nhiên nhìn thấy Thiên sư huynh và Tổ Thần, lập tức tỉnh ngộ, nói: "Sư huynh, Tổ Thần, hai người các ngươi ra ngoài."
Tổ Thần giận tím mặt, quát lên: "Vừa nãy chúng ta cũng đã nghe rồi, cũng đã nhớ kỹ, dựa vào đâu mà bảo ta ra ngoài?"
Hứa Ứng cười nói: "Ta đang suy nghĩ cho an nguy của Tổ Thần, lo Tổ Thần học không được đạo ngữ này, không cách nào ứng biến."
Tổ Thần thổi râu trừng mắt: "Ta tinh thông thiên đạo tứ giới, chẳng lẽ không biết ứng biến?"
Hứa Ứng lắc đầu nói: "Để an toàn cho ngươi, ngươi vẫn nên ra ngoài thì tốt hơn."
Tổ Thần nổi giận đùng đùng rời đi.
Hứa Ứng thở phào một cái, đợi đến khi Tổ Thần và Thiên sư huynh rời khỏi Tổ Đình Thiên Đạo mới nói với Đạo Tông Nguyên: "Đạo huynh, xin hãy giúp ta một tay. Nếu có chuyện gì náo động, kính xin đạo huynh ra tay."
Đạo Tông Nguyên cười nói: "Cũng nên làm việc cẩn thận."
Lúc này Hứa Ứng mới phát động thần thức, vẽ ra linh văn đầu tiên trên không trung.
Linh văn này vừa ra, lập tức trên bầu trời tràn ngập tro đạo, tro nay thành tuyết, phủ kín bầu trời, rơi cả xuống đất!
Hứa Ứng lập tức trầm giọng nói: "Chư vị, có nhớ đạo ngữ ta vừa dạy các ngươi không?"
Mọi người tỉnh ngộ, đối chiếu linh văn và đạo ngữ, lập tức lĩnh ngộ đủ loại ảo diệu của linh văn. nhưng bọn họ đối mặt với linh văn xâm lấn vẫn cảm giác cực kỳ vất vả, không ít người miệng mũi phun ra tro đạo!
Bên tai bọn họ vang lên tiếng Đạo khóc bén nhọn, là âm thanh đại đạo mục nát phát ra!
Đạo Tông Nguyên nhẹ nhàng mở bàn tay ra, từ từ nói: "Vạn vật đại đạo, trăm sông đổ về một biển."
Hắn vừa nói ra, đại đạo trongcơ thể của mọi người đang không ngừng bị linh văn thay thế lập tức bình tĩnh trở lại, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ diệu xuyên qua tất cả đại đạo của bản thân, khiến linh văn, đạo văn, long văn, phù văn, không còn xung đột.
Hứa Ứng thấy thế, không khỏi tán thưởng Đại Đạo Chủ cao minh, thầm nghĩ: "Võ Đạo của ta còn thiếu chút hỏa hầu, nếu Võ Đạo có thể nhất thống các đại đạo Thái Nhất, Hỗn Độn, Hồng Mông, Luân Hồi, có gặp phải kết cấu đại đạo đẳng cấp cao như linh văn cũng không cần lo lắng đạo khóc."
Đúng lúc này, trên bầu trời vẫn có tuyết tro đạo bay lả tả, rơi không ngừng, Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mặt Tổ Thần xuất hiện trên màn trời Tổ Đình Thiên Đạo, hiển nhiên cũng nhìn thấy linh văn kia.
"Đạo huynh!" Hứa Ứng lập tức nhìn về phía Đạo Tông Nguyên.
Đạo Tông Nguyên nhẹ nhàng giơ tay lên, Tổ Thần từ trên trời rơi xuống, rơi xuống bên cạnh hắn, lập tức tro đạo hóa ngưng lại.
Hứa Ứng tức giận trừng mắt với Tổ Thần một cái, nói với mọi người: "Đây là linh văn ta lấy được từ vũ trụ Linh giới, một loại hoa văn đại đạo còn cao thâm hơn một bậc so với lý văn của Bỉ Ngạn. Dùng linh văn để miêu tả đại đạo, trước phức tạp sau đơn giản, đợi khi tu luyện tới cảnh giới Bất Hủ viên mãn, lĩnh ngộ ra linh văn duy nhất là có thể chứng được Đạo Chủ."
Mọi người đã thấy được linh văn cường đại và đáng sợ ra sao, lại nghe y nói như vậy, không khỏi từng người chấn động.