Chương 2173 Trở về quê cũ 1
Trường Tôn Thánh Hải đến chỗ này là được Tả Liễn Đạo Chủ coi trọng, truyền thụ các loại đạo pháp. Tả Liễn Đạo Chủ lại là người luận đạo với Khuất Hoằng, Thân Đồ Luân, sao chép rất nhiều loại đại đạo cao đẳng. Đại sư huynh có được chân truyền của hắn, tu vi thực lực tăng cao, vượt xa ta."
Trong lòng Hứa ứng hiểu rõ kết quả trận chiến này, sau khi y đi tới Linh giới chỉ tu luyện Nhân Quả đại đạo tới trình độ gần như Bất Hủ, đạo pháp khác gia tăng không lớn.
Nhưng chỉ sợ Trường Tôn Thánh Hải đã tu luyện đủ loại đại đạo của Tả Liễn Đạo Chủ một lần!
"Thiên phú của đại sư huynh lại cao, muốn vượt qua hắn cũng không dễ dàng gì. Nhưng cũng may hắn đáp ứng Tả Liễn Đạo Chủ, thay Tả Liễn truyền đạo, sẽ bị chậm trễ vài năm."
Hứa Ứng nháy mắt mấy cái, thầm nghĩ: Doãn Nhiêu kia lại là một nữ tử tuyệt sắc, người lại cực kỳ xuất chúng, bầu bạn bên cạnh hắn, tất sẽ khiến hắn tâm viên ý mã, trì hoãn tu hành. Mà trong khoảng thời gian này ta cần chuyên tâm tu luyện, ra phù văn duy nhất từ trong những linh văn kia lĩnh ngộ, ta có thể vượt qua hắn!"
Y thu hồi từng thuyền Thúy Nham ven đường, qua hơn một tháng mới đi tới biên giới vũ trụ.
Hứa Ứng tế chiếc thuyền lầu Thúy Nham mà mình lần đầu tiên ra biển, thu hồi thuyền vừa rồi, lên thuyền tiến vào Hỗn Độn Hải.
Thuyền lầu mới vừa lái vào Hỗn Độn Hải, lập tức Hỗn Độn chi khí vọt tới từ bốn phương tám hướng, chỉ còn lại một chút không gian xung quanh thuyền lầu Thúy Nham.
Hứa Ứng đứng sừng sững ở mũi thuyền, nhớ lại tình hình lúc trước bọn họ có hơn vạn người khai hoang, cưỡi từng chiếc thuyền lầu đi vào Hỗn Độn Hải, mơớ như hôm qua.
Đáng tiếc, cuối cùng chỉ còn ba người sống sót.
Y cẩn thận cảm ứng Bỉ Ngạn Sa La thụ, xác định Tam giới tại Hỗn Độn Hải phương vị, chạy theo cảm ứng.
Tam giới.
Tiên Đế Hứa Tĩnh lên triều sớm, sau khi bãi triều là đến ngự thư phòng phê duyệt tấu chương các nơi, đúng vào lúc này, hắn chỉ cảm thấy trong ngự thư phòng nhiều thêm một người, nói: "Tố Anh, nàng đến rồi? Nàng giúp ta xem... Ứng nhi!"
Người tới đi vào trong, rốt cuộc Tiên Đế Hứa Tĩnh cũng thấy rõ người tới, không khỏi vừa mừng vừa sợ, ném tấu chương sang một bên vọt ra, một tay ôm lấy người kia!
"Ứng Nhi, thật sự là con! Con đi ra ngoài hơn một trăm năm, ta vẫn lo con sẽ chết bên ngoài!"
Gương mặt Hứa Ứng nở nụ cười, ôm phụ thân vỗ vỗ lên vai của hắn.
Không bao lâu sau, hai cha con đi gặp Lan Tố Anh, Lan Tố Anh mừng rỡ, cha mẹ và con có rất nhiều lời muốn nói.
Từ lúc Hứa Ứng rời đi đã hơn một trăm bốn mươi năm trôi qua, y đi du lịch khắp Hỗn Độn Hải, khổ tu ở Bỉ Ngạn, hồn nhiên quên đi thời gian trôi qua. Giờ trở về, y bỗng nhiên bừng tỉnh, hóa ra đã qua thời gian lâu như vậy.
Y đi vào Tổ Đình Thiên Đạo, thấy được vị giai nhân mình luôn mong nhớ, bộ dáng Nguyên Vị Ương vẫn như lúc y rời đi, chưa bao giờ thay đổi.
Hứa Ứng đi ra phía trước, trong nội tâm dâng trào muôn vàn nhu tình.
"Hứa sư đệ có đến đây, sao không đến gặp Tổ Thần trước." Thiên sư huynh thầm oán với Tổ Thần.
Tổ Thần cười nói: "Thiên Vương lão tử, nào có quan trọng bằng thê tử?"
"Cái này cũng đúng." Thiên sư huynh nói.
Tổ Thần liếc nhìn hắn một cái, cảm thấy cảm thấy sau đầu hắn mọc phản cốt.
Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương đã hơn một trăm năm không gặp, giữa hai người có rất nhiều lời muốn nói, rất nhiều chuyện phải làm, chỗ vời trong đó, không thể nói cho người ngoài biết.
Nửa năm sau, Hứa Ứng mới tỉnh lại: "Sau khi ta trở về còn chưa kịp bái kiến Tổ Thần!"
Y vội vàng đi gặp Tổ Thần, sau khi bái kiến Tổ Thần, lại nhớ tới gặp Ngoan Thất và Yêu Đế Kim Bất Di, nhưng Quả Chuông từ nửa năm trước đã chạy tới gặp Ngoan Thất và Kim Bất Di rồi.
Hai người nhìn thấy y, không ít lời oán trách.
Bằng hữu ngày xưa của Hứa Ứng tới bái kiến, lại đi gặp đám người Thánh Tôn, phế vật Thanh Huyền, Lâu Minh Ngọc, sau đó lại đi Thiên Tiên giới một chuyến, Viễn Tổ Đại Long, Minh Đạo Đế, Minh Tuân Đế và Minh Mạn Đế nhìn thấy y, đều vui mừng vô cùng.
Hứa Ứng lại đi gặp Tiểu Thiên Tôn, Hỉ Duyệt và đám người Hao Thiên đạo nhân sau đó đi tới nhân gian, gặp hai đệ tử của mình, Cảnh Minh lão Táng và Minh Vương Tôn.
Y đi vào di tích Nguyên giới, gặp gỡ mười vị trưởng lão Nguyên giới, thuật lại hiểu biết của mình tại Bỉ Ngạn, lại thắp một nén nhang lên trước thân xác của Đại Đạo Chủ Đạo Tông Nguyên, viết xuống một linh văn.
Làm xong những thứ này, Hứa Ứng lại trở về Tổ Đình Thiên Đạo, tiếp tục tình chàng ý thiếp với Nguyên Vị Ương.
Mấy ngày sau, một tia ý thức của Đạo Tông Nguyên hóa thành dáng vẻ Chu Tề Vân bay tới, bái kiến Hứa Ứng, không lâu sau đó, đám người Viễn Tổ, Thánh Tôn, phế vật Thanh Huyền, Minh Đạo Đế, Minh Tuân Đế, Lâu Minh Ngọc cũng ùn ùn chạy đến.
Thế lực mạnh nhất của Tam giới đều tụ tập ở đây.