← Quay lại trang sách

Chương 2190 Muôn vàn đại đạo, Sát Phạt đệ nhất! 1

Vu Thần Đạo Quân đẩy nhanh tốc độ vọt về phía bên này, còn chưa tiếp cận, đã điều động cây búa lớn, từ xa xa nện xuống Hứa Ứng!

Hắn thẹn quá thành giận, hiển nhiên ý thức được hành động lần này của Hứa Ứng rất nguy hại.

"Nếu tiểu tử này thật sự lưu lại công pháp Đại Đạo Chủ, chỉ e những Bất Hủ của Đạo Kỷ Thiên sẽ bị hấp dẫn tới đây tranh đoạt công pháp này! Khi đó, ba vị Đại Đạo Quân này sẽ ra tay, còn đâu phần ta?"

Sát khí của hắn chợt sinh: "Huống chi thằng nhãi này đã lựa chọn công khai công pháp Đại Đạo Chủ, mục đích tuyệt đối không đơn thuần! Hắn muốn chúng ta tự giết lẫn nhau! Nếu ta đã không giành được, như vậy thì đừng hòng ai có được!"

Uy năng của nhát chùy quả thực khủng khiếp, lúc giáng xuống, xung quanh Hứa Ứng, phế vật Thanh Huyền bỗng trở nên vô cùng chắc chắn, ngưng kết không khác gì vật chất, khiến người ta không thể động đậy!

Mắt thấy Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền sắp táng thân dưới búa này, đột nhiên Chu Thiên Tụ Sa Tháp bay tới, ầm ầm va chạm với cây búa!

Tế lên Tụ Sa Tháp chính là Hồng Tỳ Đạo Quân, hắn vẫn luôn nấp ở chỗ tối, nhìn chằm chằm vào Hứa Ứng và Vu Thần không tha. Lúc trước hắn đánh lén Vu Thần, ngược lại bị Vu Thần đánh trọng thương.

Thương thế của hắn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với Vu Thần, nhưng dọc đường Vu Thần lại nghênh chiến những Bất Hủ như Bàn Diễm, Khánh Tái, Tú Tuệ Tiên thương thế càng ngày càng nặng, bây giờ tu vi thực lực thua xa lúc trước.

Pháp bảo của hai người va chạm lẫn nhau, không phân cao thấp.

Hồng Tỳ Đạo Quân rơi xuống trước người Hứa Ứng, giang bàn tay ra, Chu Thiên Tụ Sa Tháp bay tới, lơ lửng trong lòng bàn tay của hắn, không tiếp xúc với lòng bàn tay.

Tòa tháp này là tháp trắng cao một thước sáu bảy phân, lên xuống chìm nổi, bên trong từng tầng tháp đều có một tinh hệ ngân hà, không biết là thu từ ngân hà của vũ trụ nào, luyện chế thành bảo vật.

"Vu Thần, ngươi tham lam quá rồi đấy."

Hồng Tỳ Đạo Quân cười nói: "Lần này Hứa đạo hữu định công khai Kinh Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh cho mọi người, đây là chuyện cực tốt, tất cả mọi người đều được lợi. Ngươi lại tìm mọi cách cản trở, lòng dạ đáng chém!"

Vu Thần Đạo Quân đi tới, giơ tay bắt lấy cây búa bay về, lạnh lùng nói: "Hồng Tỳ, ngươi không biết kẻ này lòng lang dạ thú! Hắn khắc Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh ở chỗ này, chính là khiến chúng ta vì công này mà tự giết lẫn nhau!"

Hồng Tỳ Đạo Quân như nghe thấy chuyện buồn cười nhất trên đời, cười ha hả: "Tự giết lẫn nhau? Chỉ có Vu Thần của ngươi giết người, không cho bất cứ ai đạt được công pháp cấp Đạo Chủ, ta không nhìn thấy người nào khác đang tự giết lẫn nhau. Vu Thần, ngươi chỉ muốn độc chiếm công pháp cấp Đạo Chủ, đừng tìm cớ nữa!"

Vu Thần Đạo Quân sát khí âm trầm nói: "Công pháp cấp Đạo Chủ, ai không muốn độc chiếm? Ngay cả Tứ Đại Đạo Quân, vì một môn công pháp cấp Đạo Chủ mà cũng mưu đồ rất lâu, không tiếc quyết liệt với nhau. Tam Đại Đạo Chủ sẽ không để trên đời này có thêm quá nhiều vị Đạo Chủ, người có được càng ít thì khả năng trở thành Đạo Chủ càng lớn. Người có được càng nhiều, ngược lại càng không ai có thể trở thành Đạo Chủ!"

Hồng Tỳ Đạo Quân cười nói: "Đạo lý mà ngươi nói, ta cũng hiểu. Nhưng đáng tiếc là, vì sao người nhận được Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh không thể là ta?"

Hai người nói tới chỗ này lập tức chém giết.

Hồng Tỳ phát động Chu Thiên Tụ Sa Tháp, từng dải ngân hà từ bay ra trong tháp, treo lơ lửng trên tháp, khiến cho uy lực của bảo tháp tăng vọt, ép xuống phía dưới!

Cây búa trong tay Vu Thần Đạo Quân bay ra, nghênh chiến Tụ Sa Tháp, hai vị Đạo Quân thì cận thân chém giết, tựa như kẻ thù, từng người thi triển thần thông trí mạng hạ sát thủ về phía đối phương!

Trong lúc nhất thời, bốn phía vô số ngôi sao tung bay, tinh hà phun trào, tựa như đi tới vô lượng tinh không, ngôi sao còn dày đặc hơn so với cát bụi trên thế gian.

Hai Đạo Quân đứng giữa quần tinh, lúc giao đấu, các ngôi sao như cá bạc bay lượn quanh bọn họ. Lại có cây búa lớn từ trong ngân hà bay lên trời, đến đâu là quần tinh phá diệt.

Còn có bảo tháp màu trắng bay lên, trấn áp ngân hà, điều động tinh lực va chạm với cây búa lớn kia, không hề rơi xuống hạ phong!

Dù sao Vu Thần Đạo Quân cũng là Chân Thánh tộc của Bỉ Ngạn chứ không phải là Tân Thánh tộc di chuyển từ thế giới khác tới, cơ thể của hắn trời sinh cường đại như Cổ Thần, trong tình huống cận chiến có thể nói đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Mà Hồng Tỳ tuy cũng Táng hóa, nhưng không phải Thánh tộc chân chính, so với hắn còn kém vài phần, rất nhanh đã bị Vu Thần Đạo Quân đánh cho hộc máu liên tục!

Nhưng ngay vào lúc này, đột nhiên lại có một thân hình đánh tới, cắt vào chiến trường, phát động Khai Thiên chi hỏa đồng thời tấn công về phía hai người!

"Bàn Diễm, ngươi cũng muốn kiếm lợi?" Vu Thần và Hồng Tỳ giận tím mặt, đồng thời đánh tới Bàn Diễm Đạo Quân!