← Quay lại trang sách

Chương 2196 Đệ tứ Đạo Chủ 1

Ngay khoảnh khắc khi y nhảy lên cao, y nhìn thấy một bóng dáng thon dài đi ra từ trong rừng kiếm đá sụp đổ, thân hình gọn gàng, không giống với loại thân thể to lớn cường tráng của Thánh tộc Bỉ Ngạn.

Người này phảng phất như một vị cổ nhân bước ra từ thư họa, áo bào xanh dài, gầy gò, chòm râu dài tới trước ngực.

So sánh ra thì Thánh tộc ở Bỉ Ngạn thật sự quá hùng tráng, hoa văn hình dáng dạng cành cây làm cho thể phách bọn họ trông như Cổ Thần, thường thường sẽ mọc ra rất nhiều thứ kỳ quái ở trên đầu, cánh tay, cánh chim, khớp xương.

Nhưng ông lão áo xanh này lại tương đối phù hợp với thẩm mỹ của Hứa Ứng.

Bàn tay của hắn nhẹ nhàng nắm chặt Tru Tiên Kiếm, kiếm quang như một vũng nước trong chiếu rọi đạo tâm, không có bất kỳ gợn sóng nào.

Thân hình hắn phóng lên tận trời, rất nhanh đã đi qua bên cạnh Hứa Ứng, thần sắc Hứa Ứng kinh ngạc, nhìn hắn mang theo Tru Tiên Kiếm xông lên trời cao.

Ngay sau đó là Sát Phạt chi đạo sôi trào!

Loại đại đạo này vừa rồi còn bị khí tức của thần phủ tản ra trấn áp, giờ phút này lại đang nổ vang, đang reo hò, thậm chí kích phát sát khí trong lòng Hứa Ứng, kích hoạt Sát Phạt chi đạo mà Hứa Ứng tu luyện!

Sát Phạt động uyên của Hứa Ứng đang thức tỉnh, vận chuyển, trở nên vô cùng hoạt bát!

"Thông Thiên Kiếm Chủ... Không đúng, là Thông Thiên Đạo Nhân!"

Hứa Ứng nâng Quả Chuông trong tay, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy tay áo của đạo nhân gầy gò kia tung bay, Tru Tiên kiếm trong tay như ánh sáng rực rỡ nhất thế gian, nghênh đón thần phủ màu anh đào!

Trong nháy mắt phủ quang và kiếm quang va chạm, hào quang chói mắt khiến cho Hứa Ứng không khỏi rơi lệ, vội vàng nhắm mắt lại.

Quả Chuông keng keng rung động, đỡ lấy phủ quang và kiếm quang, chịu xung kích đến quay tròn bay xuống phía dưới.

Hứa Ứng lại mở mắt, chỉ thấy Thông Thiên Đạo Nhân phảng phất như đang đối kháng với kẻ địch vô hình trong hư không, kẻ địch kia cầm thần phủ trong tay, múa rìu đầy điệu nghệ, mà kiếm quang lại hết sức bình thường, nhưng lúc nào cũng có thể ngăn cản công kích của thần phủ.

"Hoa Đạo Chủ, ngươi không đích thân đến, đã không làm gì được ta!"

Thông Thiên đạo Chủ đâm ra một kiếm. khoảnh khắc sau, thần phủ màu hoa anh đào bị kiếm quang đâm thủng.

Thần Phủ kia bị thương, đột nhiên bổ về sau một cái, cắt không gian, chui vào bên trong khe hở thời không.

"Bây giờ, ta cũng lf àĐạo Chủ, trả lại ngươi ba kiếm!"

Thông Thiên đạo Chủ cầm kiếm, xoạt xoạt xoạt, ba kiếm liên tục đâm vào thời không đang khép lại.

Vết rách khép lại.

Đạo Kỷ Thiên, Quỳnh Hoa đảo Trí Nhân điện, nơi Hoa chủ ẩn cư, đột nhiên một cây rìu lớn gào thét xoay tròn, xé rách hư không bay đến!

Hoa Đạo Chủ giơ tay, nắm lấy cán rìu, thân thể chuyển động, dời lực lượng dày nặng mà rìu này mang đến.

Đại phủ tung bay trên dưới cánh tay hắn, rực rỡ như hoa rụng, ngăn cản luồng kiếm khí thứ nhất thứ hai đâm tới trong hư không.

Nhưng luồng kiếm khí thứ ba kia cũng không phải nhằm vào hắn mà là một kiếm chém xuống, Trí Nhân điện nứt ra, lập tức Quỳnh Hoa đảo chia thành hai nửa!

Sau đó bầu trời của Đạo Kỷ Thiên bị xé toạc, xuất hiện một vết rách khổng lồ!

Thông Thiên Đạo Chủ cũng biết ba kiếm này của mình rất khó làm thương tổn Hoa Đạo Chủ, bởi vậy không đả thương người, mà làm tổn hại mặt mũi của hắn.

Bổ đôi Trí Nhân điện, mở Quỳnh Hoa đảo, xé rách một lỗ lớn nơi Hoa Đạo Chủ ẩn cư, khiến mọi người nhìn thấy Hoa Đạo Chủ lúng túng. Đây chính là mục đích của hắn.

"Làm càn!"

Hoa Đạo Chủ không khỏi nổi cơn thịnh nộ, chỉ một thoáng Đạo Kỷ Thiên đã âm trầm xuống, từ khi hắn công thành danh toại tới nay, có rất ít người dám to gan... làm mất mặt hắn như vậy.

Tay hắn cầm Lạc Anh thần phủ, đang muốn đích thân đến gặp Thông Thiên Đạo Chủ một hồi, lúc này có đạo đồng vội vàng đến đây rồi nói: "Hoa Đạo Chủ, lão gia nhà ta đã nói, hiện tại Thông Thiên Đạo Chủ đã là Đại Đạo Chủ, có một chỗ ở Bỉ Ngạn ta. Mọi người đều là đạo hữu, cần gì nhất định phải quyết đấu sinh tử?"

Hoa Đạo Chủ liếc đạo đồng kia một cái, chỉ thấy người này thể hình cao lớn, tuy là người của Bỉ Ngạn, nhưng lại có một loại khí chất nho nhã phong độ, nói: "Ngươi là môn hạ của Lâm Truyền Đình Lâm Đạo Chủ?"

Đạo đồng kia nói: "Vâng, vãn bối Lục dị nhân."

Hoa Đạo Chủ buông Lạc Anh Thần Phủ xuống rồi nói: "Tư chất của ngươi không tệ, trong thời gian ngắn như vậy đã tu thành Bất Hủ, đúng là hiếm có. Ngươi nói với Truyền Đình Đạo Chủ, không phải tộc của ta thì ắt sẽ có ý khác. Bỉ Ngạn ta có thể cho phép người ngoài làm Bất Hủ, nhưng không thể chứa chấp người ngoài làm Đạo Chủ."

Lúc này, lại có một đạo đồng chạy tới, bái nói: "Hoa Đạo Chủ, lão gia nhà ta lệnh cho ta đến đây, nói với Đạo Chủ nếu Thông Thiên Đạo Nhân kia là Bất Hủ, ngươi giết cũng cứ giết thôi. Bây giờ hắn ta đã là Đạo Chủ, nên dùng lễ để tiếp đón."