Chương 2240 Thái Nhất đạo môn, cả nhà phản tặc 1
Ánh mắt Chung Vũ Lưu sáng lấp lánh, quét về phía y.
Hứa Ứng chợt cảm thấy da đầu mát lạnh, vội vàng đưa tay sờ, da đầu vẫn còn, nhẹ nhàng thở ra.
Chung Vũ Lưu lắc đầu nói: "Bỉ Ngạn, còn cao thủ hơn so với ngươi cảm thấy. Hứa Ứng, ngươi đúng là rất tài hoa, cũng rất có mị lực, nhưng ngươi vĩnh viễn không dao động được Bỉ Ngạn. Ta sẽ không ngốc nghếch như ngươi nghĩ đến chuyện lật đổ Bỉ Ngạn, đó là chịu chết!"
Cô nghiêm mặt nói: "Ngươi không cẩn thận ngất đi, trong lúc ngươi mê man, ta phát hiện ra Võ Đạo của ngươi..."
Cô nhíu mày, rất khó liên hệ Võ Đạo của Hứa Ứng với Võ Đạo ngây ngô thô kệch, lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói: "Không ngờ loại Hậu Thiên đại đạo này của ngươi có thể dung hợp các loại Tiên Thiên đại đạo thành một thể, nhưng bản thân Hậu Thiên đại đạo này, ngươi còn chưa lĩnh ngộ đủ."
Hứa Ứng hơi ngẩn người.
Đối với Võ Đạo, không phải y không tìm hiểu, mà là thời thời khắc khắc khắc đều đang cảm ngộ. trong động uyên Võ Đạo của y, Võ Đạo Cực Ý hóa thành vô số hư thể của y, cùng lúc suy tính tất cả thần thông Võ Đạo!
Mỗi thời mỗi khắc đều có thần thông Võ Đạo mới được phát triển và sáng tạo ra!
Có thể nói, mỗi thời mỗi khắc đều có vô số y đẩy đỉnh cao của Võ Đạo lên tới đỉnh cao hơn.
Trên đời này đã không có người nào chăm chỉ hơn y!
"Nhưng vẫn không đủ. Con đường ngươi nên đi, thật ra là Tiên Thiên nuôi dưỡng Hậu Thiên."
Chung Vũ Lưu nói: "Thứ ngươi gọi là dung hợp, thật sự chỉ là dung hợp mà thôi, không cách nào nuôi dưỡng được. Võ Đạo Cực Ý của ngươi suy tính thần thông Võ Đạo, có bao gồm ảo diệu của những Tiên Thiên đại đạo này hay không? Dùng Tiên Thiên đại đạo mà ngươi dung hợp, nuôi dưỡng Hậu Thiên đại đạo, từ đó mới có thể hoàn toàn giao hòa, tuy hai mà một. Nêu slàm như vậy, cho dù Đạo Thắng Tử phục sinh cũng không thể làm gì được ngươi."
Hứa Ứng giật mình, đột nhiên vái dài tới đất, trịnh trọng cảm ơn.
Chung Vũ Lưu vội vàng hoàn lễ, cười nói: "Ta nhìn động uyên của ngươi, thu hoạch rất nhiều, cho nên mới nắm chắc lần thứ hai tu thành Đạo Chủ. Ta chỉ nói lại đạo lý mà mình thấy thôi!"
"Đạo Chủ mù chữ." Hứa Ứng thầm nghĩ.
Y ở lại trên Thần Sơn này, lĩnh giáo Thời Không đại đạo của Chung Vũ Lưu, trong lúc vô tình thu hoạch tương đối khá.
Hứa Ứng và với thiếu nữ mặt trẻ con này ở chung không quen, vì thế cáo từ rời đi. Chung Vũ Lưu lấy ra một khối ngọc bài rồi nói: "Ngọc bài này là của người trẻ tuổi Đạo Minh mà ta cứu năm đó tặng cho ta, nói là phát động lệnh bài này trong Hỗn Độn Hải sẽ được Đạo Minh chỉ dẫn, dựa vào lệnh bài này đi đến Đạo Minh. Ta sẽ không chạy ra ngoài, ngươi liều mạng vì Cảnh giới, thế thì tặng cho ngươi."
Hứa Ứng thoáng chần chờ, vẫn nhận lấy lệnh bài Đạo Minh.
Chỉ thấy lệnh bài kia là một khối lệnh bài vuông vức màu xanh biếc, hai mặt chính phản không có khắc bất kỳ văn tự nào.
Ngay lúc y nhận được khối lệnh bài này, đột nhiên trình độ Nhân Quả đại đạo của Hứa Ứng gia tăng vùn vụt, không ngờ lại điên cuồng tăng trưởng!
Hứa Ứng bị Nhân Quả đạo lực tăng vọt chấn động đến mức khí huyết sôi trào, lập tức điều động Võ Đạo, bình ổn đạo lực Nhân Quả, hóa nó thành tu vi Võ Đạo!
Sau một lúc lâu, y mới khôi phục như thường.
"Sau khi ngươi về Bỉ Ngạn, tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Chung Vũ Lưu thoáng chần chờ rồi nói: "Khi ta chứng Đạo Chủ ở Bỉ Ngạn đã phát giác được Bỉ Ngạn có chấn động Kiếp Vận."
"Chấn động Kiếp Vận?" Hứa Ứng lộ vẻ nghi hoặc.
Chung Vũ Lưu không nhiều lời rồi nói: "Ta cũng không biết có phải mình gặp ảo giác hay không, tóm lại, tốt nhất là ngươi cẩn thận một chút."
Cô nhìn Hứa Ứng đầy thâm ý rồi nói: "Kiếp Vận tập kích, sẽ có sát kiếp. Nếu không phải Đạo Chủ, ngay bản thân cũng khó bảo toàn."
Hứa Ứng nghiêm nghị, khom người cáo từ.
Y trở lại Thái Nhất đạo môn của Cảnh Thiên, đi tới Tu Hoa lâu ở cư ngụ, không lâu sau, Hòa Huỳnh môn chủ đến bái kiến. Hứa Ứng như sớm đoán được cô sẽ đến, mở sẵn cửa cho cô.
Hòa Huỳnh môn chủ đứng lặng hồi lâu, rốt cục lấy hết can đảm rồi nói: "Hứa công tử, thiếp thân muốn tạo phản!"
Hứa Ứng tinh thần chấn động, cười nói: "Ta ở Cảnh giới nhiều năm như vậy, chậm chạp chưa đi, chính là đợi đạo hữu nói ra câu ta muốn tạo phản này. Chỉ có một chuyện ta không rõ, vì sao lúc trước không phản, bây giờ lại muốn phản?"
Hòa Huỳnh môn chủ nói: "Lúc trước không phản là bởi vì còn có đường sống, tự cho là nhìn lên thì không bằng ai, nhìn xuống thì không ai bằng. Bây giờ tạo phản, là bởi vì phát hiện mình là kẻ dưới, chưa bao giờ là tầng trung gian trong mắt bề trên của Bỉ Ngạn, thậm chí ngay cả vũ trụ Cảnh giới của chúng ta cũng là sâu kiến, có thể tùy ý xóa bỏ. Bỉ Ngạn bất nhân, xem chúng ta như rơm rác, thế thì có cách tạo phản."