← Quay lại trang sách

Chương 2239 Kiếp Vận sơ hiện 4

Có điều cô vừa tới Bỉ Ngạn, là bị Thái Nhất Đại Đạo Quân phát hiện.

Thái Nhất thấy cô có nghị lực lớn nên không bắt cô trở về, để cô ở Bỉ Ngạn tu hành. Nhưng Chung Vũ Lưu không thích hợp với Thái Nhất đại đạo, Thái Nhất Đại Đạo Quân chê cô ngu ngốc, bèn trục xuất cô ra khỏi sư môn.

Thế là Chung Vũ Lưu tự mình mò mẫm, tham dự các loại đấu đá ngầm.

Bỉ Ngạn có các chủng tộc của các vũ trụ, thường xuyên khai chiến cắt da đầu, Chung Vũ Lưu là bá chủ trong đó.

Hứa Ứng nghe đến đó, có phần khó lòng tin nổi, thoạt nhìn Chung Vũ Lưu là thiếu nữ mặt ngây thơ, luôn mang theo nụ cười ngọt ngào, cô gái này thật sự là bá vương gọt da đầu năm đó?

Chung Vũ Lưu tiếp tục nói: "Có đôi khi vì lấy được tiền, ta còn chủ động đi tới Hỗn Độn Hải làm trinh sát, đi tìm vũ trụ khác, đổi chút tiền tài đi mua công pháp. Trinh sát thương vong rất lớn, bởi vậy Bỉ Ngạn hết sức hào phóng đối với trinh sát, mỗi lần ra biển mặc kệ có tìm được vũ trụ khác hay không đều sẽ cho rất nhiều tiền."

Cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác trải qua mấy vạn năm, có một lần Thái Nhất Đại Đạo Quân đi tới thế gian của Bỉ Ngạn, lại gặp cô, không đành lòng để cô tiếp tục sa đọa, vì vậy viết một phong thư, đề cử cô cho Khương Phi Chân Vương tu luyện Thái Sơ đại đạo.

Khương Phi Chân Vương cũng không quá coi trọng Chung Vũ Lưu, thường chỉ dạy công pháp, chỉ truyền thần thông, lại không giảng giải.

Chung Vũ Lưu bèn chạy tới gặp Thái Nhất, cầu Thái Nhất giải thích công pháp thần thông.

"Khi ta rãnh rỗi vẫn thường xuyên ra biển, khống chế thuyền lầu Thúy Nham, giám thị ba khối Thúy Nham trôi nổi trong Hỗn Độn Hải. Nếu có thể tìm được một vũ trụ mới, cho dù tạo thành sát nghiệt cực lớn, ta cũng không tiếc."

Chung Vũ Lưu nói: "Khi đó ta chỉ muốn kiếm tiền, kiếm càng nhiều tiền hơn, mua công pháp tốt hơn. Tiền ra biển kiếm quá ít, thật sự kiếm được là tìm được một vũ trụ mới, Bỉ Ngạn sẽ ban thưởng rất nhiều, đủ cho ngươi đột phá, chứng đạo Bất Hủ! Lần cuối cùng ta rời bến vẫn không thể tìm được một vũ trụ mới để phát tài. Tuy nhiên ở trong Hỗn Độn Hải ta lại gặp phải một người trẻ tuổi bị thương."

Hứa Ứng nghe vậy không khỏi giật mình.

"Hắn không có thuyền lầu Thúy Nham để đi qua Hỗn Độn Hải, hắn dựa vào thân thể vượt biển. Hắn bị người ta đả thương rất nặng, lúc kiên trì không nổi lại ngã vào trong thuyền của ta."

Chung Vũ Lưu nói: "Ta cứu hắn tỉnh lại, hắn hết sức cảm kích, nói với ta hắn đến từ Đạo Minh, bị một cường địch đuổi giết."

"Đạo Minh?" Hứa Ứng tinh thần chấn động, đây không phải lần đầu tiên y nghe nói đến cái tên này.

Chung Vũ Lưu nói: "Hắn nói tư chất của ta rất tốt, nhưng tu sai đại đạo. Hắn ở lại trên thuyền, giảng giải huyền bí của Thời Không cho ta. Lúc trước theo Thái Nhất tu hành, ta tu luyện rất chậm, sau đó theo Khương Phi Chân Vương tu hành, cô nói ta rất đần. Nhưng nói đến cũng lạ, ta tu hành theo người trẻ tuổi Đạo Minh này, chẳng bao lâu sau đã tu luyện Thời Không đại đạo đến cảnh giới cực cao."

Người trẻ tuổi này giảng giải trong thời gian một tháng, thương thế khỏi hẳn là tự vượt biển bỏ đi.

Chung Vũ Lưu trở lại Bỉ Ngạn, không bao lâu sau đã chứng đạo Thời Không, tu thành Bất Hủ.

Từ đó về sau, cô thăng tiến nhanh chóng, từng bước trở thành Chân Vương, Đạo Quân, Đại Đạo Quân!

Sau này, cô nàng còn xung kích cảnh giới Đạo Chủ.

Nhưng lúc cô xung kích Đạo Chủ cảnh, gặp phải Lạc Anh thần phủ của Hoa Đạo Chủ tập kích, suýt nữa giết chết cô.

Cô trọng thương lâm vào đường cùng, lại len lén chạy trốn tới chỗ Thái Nhất Đại Đạo Quân, Thái Nhất Đại Đạo Quân bảo cô tiến vào trong động uyên tị nạn.

Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Thái Nhất làm như vậy thật ư?"

Chung Vũ Lưu nói: "Thái Nhất một lòng vì Bỉ Ngạn, hắn cho rằng ta đã là người của Bỉ Ngạn. Hoa Đạo Chủ ra tay chặt đứt con đường Đạo Chủ của ta, còn muốn giết ta, đã vi phạm nguyên tắc của Bỉ Ngạn. Hắn rất có nguyên tắc."

Hứa Ứng suy nghĩ về hành động của Thái Nhất Đại Đạo Quân, đích xác là như thế.

"Như vậy, Vũ Lưu đạo huynh còn muốn trở lại Bỉ Ngạn, tiếp tục làm Đạo Chủ không?"

Hứa Ứng hỏi: "Với tu vi thực lực hiện tại của ngươi, có lẽ không bao lâu nữa sẽ trở thành Đạo Chủ. Ngươi lấy thân phận Đạo Chủ trở về, chắc Hoa Đạo Chủ sẽ không làm gì ngươi."

Chung Vũ Lưu lắc đầu cười nói: "Giấc mơ của ta về Bỉ Ngạn đã bị Hoa Đạo Chủ bổ nát một búa, sẽ không trở về đó nữa. Ta muốn ở lại Cảnh giới."

Cô nhìn về phía Cảnh giới cằn cỗi hoang vu rồi nói: "Ta ở Bỉ Ngạn, vẫn luôn coi mình là người của Bỉ Ngạn, ngây thơ không ngờ bọn Hoa Đạo Chủ chưa bao giờ coi ta là người của Bỉ Ngạn. Ta trở lại cố hương, lại thấy không ngờ Cảnh giới lại biến thành bộ dáng hiện tại, không khỏi nản lòng thoái chí. Ta sẽ không trở lại Bỉ Ngạn nữa."

Ánh mắt Hứa Ứng hấp háy, thử dò xét nói: "Tỷ muội có hứng thú lật đổ Bỉ Ngạn không?"