Chương 2242 Thái Nhất đạo môn, cả nhà phản tặc 3
Lần này cô ăn mặc tỉ mỉ, trang điểm xinh đẹp, quần áo hết sức nhẹ nhàng, lựa chọn màu trắng chủ đảo, ngay cả ngón chân cũng chỉnh sửa kỹ lưỡng, dùng thuốc màu đỏ vẽ lên ký hiệu bán nguyệt, không mang giày. Chỗ mắt cá chân treo chuỗi châu, rủ xuống mu bàn chân.
Lòng cô như hươu nhỏ nhảy loạn, đi tới Tu Hoa lâu, gõ cửa phòng, hết nhìn đông tới nhìn tây, sợ bị người ta phát hiện.
Cô đã không còn là một cô bé dễ bị tình ái mê muội, với cô mà nói tình yêu đối chỉ là công cụ phát tiết và móc nối tình cảm.
Nhưng giờ phút này chẳng biết tại sao, cô lại có một loại cảm giác ngây ngô như rơi vào bể yêu.
Nhưng một hồi lâu sau trong Tu Hoa lâu vẫn không có ai trả lời.
Hòa Huỳnh môn chủ THẦM biết không ổn, đẩy cửa ra xem THỬ, chỉ thấy Hứa Ứng đã rời đi, không biết tung tích.
Hòa Huỳnh môn chủ đi tới bên cửa sổ, nhìn ra ngoài, chỉ thấy núi xanh sừng sững, mây trắng ung dung, lại có vài phần vô tình.
Cô nàng buồn bã mất mát, chỉnh đốn lại tâm trạng.
Mấy ngày sau hắn Hòa Huỳnh môn chủ đi vào thần sơn, dựa theo bản đồ tìm tới toà Tiên điện kia, quỳ gối ngoài cửa điện, giơ cao thư lễ bái nói: "Đệ tử Hòa Huỳnh, đến đây bái sư, khẩn cầu tiền bối thu nhận!"
Liên tục như vậy, mãi mà bên trong Tiên điện vẫn không có ai đáp lại.
Hòa Huỳnh môn chủ lại thuật chuyện đề cử Hứa Ứng bản thân đến đây, trong điện vẫn không ai đáp lại.
Cô quỳ gối ở đó, không biết làm sao.
Đã qua hơn mười ngày, sau lưng vang lên tiếng bước chân, cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ tướng mạo ngọt ngào từ bên ngoài đi tới.
Hòa Huỳnh môn chủ ánh mắt hấp háy mắt: "trong điện không có người, ta quỳ hơn mười ngày vô ích rồi."
Chung Vũ Lưu đi tới bên cạnh cô, bức thư tự động bay lên, trải ra trước mặt cô.
Chung Vũ Lưu nhìn cô từ trên xuống dưới một phen rồi nói: "Ngươi bị Hứa Ứng ghét bỏ tư chất không tốt, cho nên không muốn nhận ngươi làm đồ đệ?"
Hòa Huỳnh môn chủ gật đầu liên tục
Chung Vũ Lưu cười lạnh nói: "Hắn chỉ là một Đạo Cảnh bát trọng, lại muốn nhận một đệ tử là Đạo Cảnh cửu trọng, còn chê tư chất của ngươi không tốt! Thằng nhãi này không biết dạy bảo theo tài năng, mà lãng phí nhân tài. Thôi, ngươi đi theo ta, để ta dạy cho ngươi!"
Giống hệt như lời hứa hẹn của Hòa Huỳnh môn chủ, vội vàng bái lạy sư tôn, trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng khác gì Hứa công tử đã nói!"
Cô càng thêm cảm kích Hứa Ứng, năm tháng sau đó, cô theo Chung Vũ Lưu tu hành. Sở học của Chung Vũ Lưu khá tạp, lại là Đạo Chủ, kiến giải cực kỳ cao thâm.
Hai thầy trò ở lại thần sơn, sửa sang các loại cảnh văn thời tiền sử, tiến hành cải tiến, sửa sang lại hệ thống tu luyện mới.
Hòa Huỳnh môn chủ bỏ qua hệ thống tu luyện Bỉ Ngạn vốn có của mình, chuyển qua tu luyện tân pháp, tu vi càng ngày càng mạnh, vì vậy lúc nhàn hạ liền bắt đầu tạo phản, dự định triệt để diệt trừ phương pháp triệu hoán động uyên.
Đầu tiên, cô lôi kéo một nhóm cường giả cùng chung chí hướng, trước tiên tiêu diệt Thái Nhất động uyên mà Thái Nhất đạo môn triệu hoán tới, đoạn tuyệt con đường mà cao thủ Thái Nhất Đạo Chủ của Bỉ Ngạn hàng lâm. Sau đó cô lập tức hủy bỏ pháp môn triệu hoán động uyên trong bổn môn, yêu cầu tất cả mọi người phế bỏ công pháp ban đầu.
Hành động lần này vừa lộ ra, đương nhiên trong Thái Nhất đạo môn có một loạt tiếng kháng nghị, Hòa Huỳnh dùng tình cảm và lý lẽ khuyên bảo nhưng không được, bèn ra tay giết sạch tất cả những kẻ ngoan cố.
Cô vừa phổ biến tân pháp mới, một bên thuyết phục các đạo môn khác, khuyên bọn họ từ bỏ công pháp Bỉ Ngạn, chuyển sang tu luyện công pháp mới.
Hòa Huỳnh ng tình cảm và lý lẽ khuyên bảo nhưng không đượ, bèn trực tiếp đánh nát động uyên mà đối phương triệu hoán đến, giết chết những kẻ ngoan cố, bức đối phương không thể không phản.
Bây giờ cô tu luyện tân pháp tân đạo, không còn là pháp môn có sơ hở như trước kia, tu vi cao minh hơn so với các môn chủ môn chủ đạo môn khác, đương nhiên đánh đâu thắng đó.
Có điều, số lượng đạo môn trong Cảnh giới rất nhiều, trong đó cũng không thiếu người không kém hơn Thái Nhất đạo môn, nghe thấy tin tức này, bèn tụ tập lại, phản công cùng Hòa Huỳnh.
Song phương giao đấu vài bận, giết tới máu chảy thành sông, xương trắng đầy đồng, trong lúc nhất thời Cảnh giới lâm vào hỗn loạn.
Lúc này Hòa Huỳnh mới biết tạo phản không dễ, phái ngoan cố phản công, sư tổ tân đạo tân là cô lại có xu thế bị trấn áp!
Đặc biệt là không ngừng có đạo môn thông qua hiến tế để cho đạo thân Bất Hủ của Bỉ Ngạn giáng lâm, càng có rất nhiều đệ tử Bỉ Ngạn đi tới. Tuy không phải là Bất Hủ nhưng tu vi thực lực lại hơn xa bọn họ.
"Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta thua chắc!"