Chương 2243 Kiếp Vận tập kích, Đạo Chủ thương lượng 1
Nhưng vào lúc này, đột nhiên địa đại đạo nguyên gốc của Cảnh giới thiên phục sinh, bao phủ toàn bộ vũ trụ Cảnh giới, đối kháng với thiên địa đại đạo tái sinh của Bỉ Ngạn, rất có xu thế trấn áp thiên địa đại đạo của Bỉ Ngạn.
Hòa Huỳnh tinh thần phấn chấn, biết là sư phụ Chung Vũ Lưu tương trợ.
Mà chuyện thiên địa đại đạo nguyên gốc của Cảnh giới khôi phục cũng nhanh chóng truyền đến Bỉ Ngạn, lập tức làm kinh động từng vị Bất Hủ.
"Cảnh giới phản bội, đã mất khống chế rồi!"
"Cảnh giới phản bội, đã mất khống chế rồi!"
"Chuẩn bị thu hoạch, vãn hồi tổn thất!"
"Chuẩn bị thu hoạch, vãn hồi tổn thất!"
Lực lượng cường đại đến từ Bỉ Ngạn thông qua đủ loại động uyên giáng lâm, trực tiếp đoạt xá những kẻ trong phái ngoan cố kia, thu hoạch trái cây.
Trong lúc nhất thời, trong từng đạo môn ở Cảnh giới, nguyên thần lần lượt hóa thành hình thái Bất Hủ của Bỉ Ngạn, thân thể nổ tung, tất cả tu vi đều bị cướp đoạt!
Thu hoạch Cảnh giới, cuối cùng cũng bắt đầu!
Ngay khi Bất Hủ bên kia chiếm cứ từng nguyên thần cường đại đồ sát bốn phía, đột nhiên một cỗ lực lượng mênh mông thâm thúy bao phủ Cảnh giới, dẫn đến đạo pháp của bọn họ vận hành đều có phần trì trệ.
"Đại Đạo Chủ! Cảnh giới có Đại Đạo Chủ!" Bọn họ kinh hãi vạn phần, định tự thu hồi lực lượng.
"Rầm!" "Rầm!" "Rầm!"
Nguyên Thần Bất Hủ chiếm cứ của Bỉ Ngạn gần như đồng thời nổ tung, cục diện cực kỳ rực rỡ.
"Đáng ghét!"
Giọng nói phẫn nộ của Chung Vũ truyền đến: "Hoa Đạo Chủ, ta chạy trốn tới Cảnh giới rồi các ngươi còn không buông tha cho ta, chạy đến nơi này ức hiếp đồ đệ của ta! Khiến ta không thể không phản!"
Hòa Huỳnh chứng kiến cảnh tượng này, triệt để yên lòng, nở nụ cười đã lâu không thấy: "Cuối cùng sư tôn cũng làm phản. Không hổ cũng xuất thân Thái Nhất đạo môn, tác phong môn phái quả là thế."
Cô nhớ tới Hứa Ứng, thầm nghĩ: "Chắc lúc này Hứa công tử đã trở lại Bỉ Ngạn rồi chứ?"
Hứa Ứng ngồi thuyền lầu Thúy Nham, Quả Chuông bồng bềnh ở mũi thuyền, vài cái rễ cây mảnh khảnh thò ra từ trong Hỗn Độn hải, buộc trên mũi chuông.
Đó là hoa sen Hỗn Độn đang bay vào trong biển, hấp thu Hỗn Độn chi khí.
Qua một hồi lâu, hoa sen này mới rời khỏi biển lưu luyến trở về thuyền lầu.
"Liên gia, ngươi hoàn toàn có thể nhân cơ hội chạy trốn, A Ứng sẽ không đoạt ngươi về." Chung gia nói nhỏ.
Vô số sợi rễ của hoa sen Hỗn Độn chậm rãi múa lên, tỏ ý năng lực hành động của mình quá chậm, không thể tránh khỏi các cường giả khác đang tìm kiếm.
Hiện tại nó còn chưa đủ mạnh, không cách nào ứng phó với rất nhiều biến cố đáng sợ bên trong Hỗn Độn hải, có khả năng còn chưa trưởng thành đã bị người ta hái hoa, lấy Hồng Nguyên luyện chế thành bảo vật.
"Lần này lưu đày ta cũng lưu đày rồi, ta trở lại Bỉ Ngạn, có phải chuyện lúc trước sẽ nhẹ nhàng bỏ qua hay không?"
Hứa Ứng có phần lo sợ, lần này lưu đày, trước sau tốn mười lăm năm, chết gần hai mươi vị Bất Hủ Bỉ Ngạn, thậm chí ngay cả Đạo Quân như Đạo Thắng Tử cũng chết ở Cảnh giới.
Hơn nữa Cảnh giới cũng đã tạo phản.
Bản thân tùy tiện trở về như vậy, chỉ e sẽ không thái bình.
"Nhưng, bọn họ đuổi giết ta, đâu có nói ta không được đánh lại." Hứa Ứng thầm nghĩ.
Y ngồi trên thuyền lầu ngắm nghía khối ngọc bài màu xanh lục mà Chung Vũ Lưu đưa cho mình, trên ngọc bài không có bất kỳ ấn ký đặc thù nào, có thể tùy ý mô phỏng, nhưng trong ngọc bài lại có một loại lực lượng kỳ diệu mà Hứa Ứng không thể dò xét.
"Về Bỉ Ngạn có thể sẽ gặp nguy hiểm, không bằng trước tiên liên hệ với Đạo Minh."
Trong lòng Hứa Ứng khẽ động, thử phát động ngọc bài, ngọc bài đột nhiên bay lên, toả ra hào mang nhẹ nhàng, chiếu rọi Hỗn Độn Hải bốn phía phảng phất như trong suốt.
Hứa Ứng cực kỳ kinh ngạc: "Đây là ánh sáng gì, sao lại có thể chiếu qua Hỗn Độn!"
Y chờ một khoảng thời gian, đột nhiên bên trong Hỗn Độn Hải loáng thoáng vang lên tiếng chuông, thế tới của tiếng chuông kia cực nhanh, từ xa tới gần bỗng tạo nên tầng tầng lớp lớp nếp gấp, đánh hào quang phát ra từ ngọc bài.
Hứa Ứng vội vàng thu hồi ngọc bài, miễn cho ngọc bài bị chấn vỡ, lại nghe tiếng chuông kia càng ngày càng xa, biến mất không thấy đâu.
Hứa Ứng thoáng chần chờ, chẳng biết tại sao lại sinh ra loại biến cố này, đành phải điều khiển thuyền lầu Thúy Nham tiếp tục chạy về Bỉ Ngạn.
Sau khi y rời đi không lâu, chỉ thấy một tòa Tiên điện bay lượn xoay tròn trong Hỗn Độn Hải, chỉ trong chốc lát đã đi tới chỗ này, dạo chơi xung quanh một vòng, không phát hiện ra điều gì.
Bỗng nhiên lại có tiếng chuông truyền tới, tòa Tiên điện kia vội vàng bỏ chạy, biến mất không thấy tăm hơi.
Lại qua nửa năm, thuyền lâu Thúy Nham trở lại Bỉ Ngạn.
Hứa Ứng thu hồi hoa sen Hỗn Độn và Chung gia, thuyền lầu lái ra khỏi Hỗn Độn Hải, y chém đứt Nhân Quả với tướng thủ bến, tướng thủ bến cứ như không nhìn thấy bọn họ, để mặc thuyền lầu chạy qua.