← Quay lại trang sách

Chương 2244 Kiếp Vận tập kích, Đạo Chủ thương lượng 2

Hứa Ứng trở về Đạo Kỷ Thiên Xá An cung, Cửu Tăng Đạo Quân nhìn thấy y trở về, dậm chân liên tục, kêu lên: "Sao ngươi còn dám trở về? Tiểu tổ tông ơi!"

Hứa Ứng cười nói: "Người đuổi giết ta đều đã chết, vì sao ta không thể trở về?"

Cửu Tăng Đạo Quân kéo y sang một bên, hạ giọng nói nhỏ: "Cảnh giới tạo phản, mất liên lạc, tất cả Bất Hủ thu hoạch đều phải chịu thiệt rất lớn! là ngươi làm đấy hả?"

Hứa Ứng đỏ mặt, cả giận nói: "Sư huynh chớ vu oan cho người tốt! Lúc đó ta đã ở trên thuyền, sắp đến Bỉ Ngạn, làm sao lại làm ra chuyện như vậy được?"

Cửu Tăng Đạo Quân suy nghĩ kỹ lưỡng, cũng có lý.

Hứa Ứng dò hỏi: "Sư tôn đâu?"

"Lại đi bế quan. Còn nữa, sư đệ Thanh Huyền mà ngươi giúp sư tôn thu nhận lại giúp sư tôn thu vài đệ tử, một con khỉ mặt Thiên Lôi, một gã cao to có ngàn cánh tay, cả hai đều rất giống nghi phạm đang lẩn trốn."

Hứa Ứng nghe vậy, vui vẻ nói: "Bọn họ là do Ngộ Không Đạo Nhân và Thạch Thiên Dưỡng! Vụ án mà bọn họ phạm phải là làm cùng ta!"

Cửu Tăng luôn cảm thấy y có một loại tâm tính ta làm ta kiêu ngạo, bèn nói: "Còn có một người tự xưng là Nguyên Dục, cũng được Thanh Huyền nhận vào môn hạ của sư tôn."

Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Sao hắn lại tới đây? Thái Nhất đạo môn ta đâu phải nhà của phản tặc, sao hắn cũng trà trộn vào?"

Y tạ lỗi rồi vội vàng rời đi.

Mà đúng lúc này, cuối cùng Hỗn Nguyên Đạo Quân cũng leo ra khỏi động uyên Hỗn Độn, không khỏi cười ha hả: "Hứa Ứng, ta đã biết ngươi đang ở Cảnh giới, lần này sẽ chạy qua Hỗn Độn Hải, cho ngươi chạy trời không khỏi nắng!"

Hỗn Nguyên Đạo Quân chỉnh đốn lại dáng vẻ, lập tức triệu tập một đám đệ tử, nói rõ chuyện mình sắp sửa đi tới Cảnh giới, bảo bọn họ không được để lộ, chăm sóc đạo môn, vân vân.

Các đệ tử nhìn nhau. Đại đệ tử đánh bạo nói: "Sư tôn, Cảnh giới xảy ra náo loạn, có hơn hai mươi Bất Hủ tới nơi ấy, chỉ có sáu người sống sót."

Hỗn Nguyên Đạo Quân ngây người, vội vàng nói: "Đã xảy ra chuyện gì? Là Hứa Ứng giết bọn hắn?"

Đại đệ tử lắc đầu nói: "Chắc không phải. Cảnh giới rối loạn, các lão gia định thu hoạch Cảnh giới, kết quả ý thức của các lão gia giáng lâm, đoạt xá nguyên thần của lũ sâu kiên kia, bị một luồng lực lượng cao thâm khó dò quét sạch, ngay cả động uyên cũng bị xóa sạch. Bây giờ Cảnh giới đã mất liên lạc."

Hỗn Nguyên Đạo Quân trợn mắt há hốc mồm.

"Bởi vậy rất nhiều lão gia hoài nghi, Cảnh giới xuất hiện một vị Đạo Chủ."

"Hứa Ứng thì sao?"

"Ai mà biết được? Chắc là đã chết ở Cảnh giới."

"Ừm."

Hứa Ứng gặp lại Thánh Tôn, đương nhiên vô cùng vui mừng, nhưng Thánh Tôn lại có vẻ xa cách ngàn dặm, lạnh nhạt nói: "Hứa Đạo Tổ, trong Thái Nhất đạo môn, ai là đại sư huynh?"

"Ta chứ ai!" Hứa Ứng cười nói.

Thánh Tôn thoáng chần chờ, cho dù đã lâu như vậy, nếu quyết đấu với Hứa Ứng hắn vẫn không nắm chắc tất thắng, bèn nói: "Như vậy trong Thái Nhất đạo môn, ai là nhị sư huynh?"

"Đương nhiên là ta." Phế vật Thanh Huyền nói.

Thánh Tôn ngạo nghễ nói: "Kể từ hôm nay, ta là nhị sư huynh."

Phế vật Thanh Huyền nói: "Được, ngươi là Nhị sư huynh."

Thánh Tôn không có chút cảm giác thành tựu nào, nếu là Đế Thanh Huyền trước đây, chắc chắn hắn sẽ không nhường danh phận, nhưng hiện tại Thanh Huyền là phế vật do Đế Thanh Huyền chém ra, vốn không có ý tranh giành với hắn ta.

Ánh mắt của hắn lại nhìn vào người Hứa Ứng, thấy Hứa Ứng cho người ta một loại cảm giác tĩnh lặng như sơn cốc, hoàn toàn không lộ rõ sắc bén như trước kia. Hiện giờ không thể nhìn ra Hứa Ứng mạnh bao nhiêu.

"Ta làm nhị sư huynh trước đã, đợi tương lai thấy rõ con đường của hắn, rồi lại nghĩ có nên làm đại sư huynh hay không." Hắn thầm nghĩ trong lòng.

"Thánh Tôn, sao ngươi lại đến Bỉ Ngạn?" Hứa Ứng dò hỏi.

Thánh Tôn nói: "Nguyên Vị Ương còn có một chiếc thuyền lầu Thúy Nham, ta theo chiếc thuyền đó đến Bỉ Ngạn. Lần này ta đến cũng là mang theo sứ mệnh, muốn lập động uyên động của mình ở Bỉ Ngạn, thành lập một con đường để người của Tam giới ta thuận tiện tiến vào Bỉ Ngạn."

Đúng là Nguyên Vị Ương xác một chiếc thuyền lầu, nhưng đó là lưu lại cho bản thân Nguyên Vị Ương, chuẩn bị cho cô đi tới Bỉ Ngạn, không ngờ lại cho Thánh Tôn mượn.

Về phần Thánh Tôn nói, lợi dụng động uyên, xây dựng một con đường giữa hai giới, Hứa Ứng cảm thấy có phần khó khăn.

Thành lập con đường không khó, khó là làm sao xuyên qua thời không hổ phách giữa hai vũ trụ.

Thúy Nham có thể xuyên qua thời không hổ phách, nhưng đó là dưới tình huống hổ phách tương đối yếu nhược. Ví dụ như thời không hổ phách giữa Địa Tiên giới và Thiên Tiên giới chỉ có một tầng mỏng manh, phát động thuyền lầu Thúy Nham, tốn mất mấy chục ngày chậm rãi đi tới là được.

Nhưng thời không hổ phách giữa hai vũ trụ quá dày nặng, tính dính quá nặng, áp lực quá lớn, đi theo Thúy Nham xuyên qua thời không hổ phách chỉ sợ còn không nhanh bằng mình đi.