Chương 2303 Bên ngoài Cửu Đạo, Hư Không từ đâu tới? 1
Hư Hoàng cười nói: "Cho nên, ta cho phép ngươi đi gặp Hoa Đạo Chủ, hỏi xem hắn có muốn ước pháp tam chương hay không."
Thái Nhất Đại Đạo Quân nhẹ nhàng gật đầu, nói với Hứa Ứng: "Ngươi ở lại chỗ này, ta đi gặp Hoa Đạo Chủ."
Hứa Ứng vâng dạ.
Thái Nhất đi theo Hư Hoàng rời khỏi.
Hứa Ứng thì ngẩng đầu quan sát Kỷ Thương Đạo Chủ, chỉ thấy cuồng phong gào thét, cuốn bay trên người hắn càng lúc càng nhiều tuyết tro đạo.
Hứa Ứng đi tới trước mặt hắn, điều động Kiếp Vận cdd, sau một lúc lâu, đột nhiên xuất thủ điểm lên người Kỷ Thương.
Kỷ Thương sừng sững bất động, thản nhiên nói: "Tiểu quỷ, vô dụng thôi. Kiếp số của ta đã tới, lại bị Hoa Đạo Chủ đánh trọng thương, ngươi không cứu được ta. Bất kể thế nào, ngươi và ta cũng coi như có duyên. Ngươi giups ta phục sinh, bây giờ lại tiễn ta một đoạn đường. Đời này ta không cảm kích người nào... Ồ?"
Hứa Ứng tung bay xung quanh hắn, vỗ tới đập lui, Kỷ Thương đột nhiên cảm thấy không ngờ Kiếp Vận trên người mình lại nhạt đi rất nhiều!
Tốc độ tro đạo hóa của hắn cũng hạ thấp xuống rất nhiều!
Hứa Ứng tiếp tục bay tới bay lui xung quanh hắn, khắc các loại thần thông Kiếp Vận lên các vị trí cơ thể hắn.
Thông bao lâu sau, tuyết tro đạo tràn ngập trong thiên địa kia càng ngày càng nhỏ, gió cũng dần dịu đi.
Hứa Ứng đánh xong một ấn cuối cùng, thân hình ngửa ra sau, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Toàn bộ tro đạo cuối cùng trên người Kỷ Thương Đạo Chủ bay xuống, rất lâu vẫn không có tro đạo mới rơi xuống.
Hắn không khỏi vừa mừng vừa sợ, cúi đầu nhìn thân thể của chính mình, chỉ thấy chính mình vẫn còn lỗ hổng như tổ ong, nhưng Kiếp Vận lại như đã đi xa!
"Ta đẩy Kiếp Vận của ngươi lên tới ba ngàn năm sau."
Hứa Ứng tán đi Kiếp Vận động uyên rồi nói: "Đây đã là cực hạn của ta. Ba ngàn năm sau, nếu như ta có thể tiến bộ trên Kiếp Vận chi đạo, còn có thể cứu tính mạng của ngươi. Nếu ta không có tiến bộ, ngươi chết chắc không có gì nghi ngờ."
Kỷ Thương Đạo Chủ cười ha hả nói: "Có thể kéo dài tuổi thọ ba ngàn năm đã rất đáng gờm rồi. Có điều..."
Sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng: "Ngươi phải chuyên tâm tu luyện vào! Đúng rồi, ta muốn kết làm huynh đệ khác họ với ngươi, không mong sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày! Thề với Hỗn Độn Chủ!"
Đương nhiên Hứa Ứng không chịu kết bái với hắn, càng không nói đến thề trước Hỗn Độn Chủ. Hiện tại chỉ cần y nghe đến Hỗn Độn thệ ước là cảm thấy đau đầu.
Kỷ Thương quát lên: "Ta là Đạo Chủ, hơn nữa còn là Thánh tộc thuần khiết của Bỉ Ngạn, kết bái với đám tiện dân Tam giới các ngươi, ngươi còn chê?"
Hứa Ứng không để ý đến hắn, nói với Hư Hoàng: "Đạo huynh, mấy ngày không gặp, tu vi của các ngươi gia tăng nhiều, khiến người ta khâm phục. Ta thấy đạo huynh không hề thua kém chút nào so với Thái Nhất Đại Đạo Quân."
Hư Hoàng cười nói: "Thái Nhất là Đại Đạo Quân, ta cũng là Đại Đạo Quân, há có thể lạc hậu so với hắn? Có điều trong khoảng thời gian này tu vi chúng ta có thể gia tăng nhiều, còn phải dựa vào Đạo Tôn Thiên Cảnh. Vị Đạo Tôn này không phải chuyện đùa, tinh thông các loại đạo pháp, truyền thụ cho chúng ta các loại đại đạo, khiến mỗi người chúng ta đều có thu hoạch không nhỏ."
Hứa Ứng nghe vậy không khỏi thay đổi sắc mặt. Đám người Hư Hoàng, Thái Thanh, Thái Ất tu luyện đại đạo không giống nhau, nhất là Hư Hoàng, tu luyện hơn mười loại Tiên Thiên đại đạo. Muốn chỉ điểm những Bất Hủ này, để cho bọn họ tiến bộ đến mức độ đó chỉ trong trăm năm ngắn ngủn, đạo hạnh của vị Đạo Tôn Thiên Cảnh này có vẻ rất cao.
Tổ Thần đi lên trước rồi nói: "Đạo Tôn Thiên Cảnh đúng là kinh thế hãi tục, tuy cũng là cảnh giới Đạo Chủ, nhưng theo ta thấy chỉ e chiến lực đỉnh phong của hắn còn trên cả ba vị Đạo Chủ của Bỉ Ngạn!"
Hứa Ứng chào hắn, Tổ Thần hoàn lễ, nghi ngờ nói: "A Ứng, sao ngươi còn chưa chứng Bất Hủ?"
Hứa Ứng cười nói: "Sắp rồi. Ta đồng tu chín loại Tiên Thiên đại đạo, còn thiếu một hai loại nữa là có thể viên mãn. Đợi đến lúc đó, ta sẽ xung kích Bất Hủ cảnh."
Thái Thanh Đạo Tổ đi tới rồi nói: "Còn hai loại đại đạo vẫn chưa thành công, thế thì nhất định phải tới gặp Đạo Tôn Thiên Cảnh một lần! Có hắn chỉ điểm, ngươi có thể tu thành hai đại đạo này nhanh hơn!"
Hứa Ứng cũng không khỏi tràn ngập ước mơ, chờ mong nhìn thấy vị Thiên Cảnh đệ nhất nhân đạo hạnh này.
"Có điều, sau lần phục sinh này Đạo Tôn Thiên Cảnh vẫn chưa khôi phục đến đỉnh phong."
Ngọc Thanh Đạo Tổ đi tới rồi nói: "Lần này Hoa Đạo Chủ thế tới hung hăng, để bảo vệ Kỷ Thương Đạo Chủ hắn không thể không ra tay, hắn cũng bị trọng thương. Ta và Thái Thanh sư đệ chính là nhờ có hắn chỉ điểm nên mới có thành tựu ở trên đạo Vô Cực."
Hứa Ứng chào, cười nói: "Chúc mừng hai vị Đạo Tổ không phân tranh nữa."
Thái Thanh và Ngọc Thanh liếc nhau, ai nấy đều cau mày, vẻ mặt ủ rũ.
Hiển nhiên lĩnh ngộ của họ đối với Vô Cực đã xảy ra vấn đề.