← Quay lại trang sách

Chương 2308 Không tranh phong cùng biến thái! 3

Đạo Tôn Thiên Cảnh nói: "Tu sĩ chúng ta, mở động uyên, dựa vào động uyên để tu chân, tu luyện đại đạo, như vậy lực lượng bên trong động uyên từ đâu mà đến? Tiên sơn bên trong động uyên được chế tạo từ vật gì? Linh khí trên tiên sơn từ đâu mà ra? Đại đạo trong động uyên, vì sao mà thành? Vì sao thông qua động uyên có thể vượt qua Hỗn Độn hải tiến vào vũ trụ khác?"

Hứa Ứng lập tức tỉnh ngộ, lần thứ nhất mở động uyên, chính là ở ra trong hư không.

Đạo cảnh trong động uyên, tiên sơn, linh khí, đại đạo, đều do bản thân tu luyện, nhưng nguồn năng lượng của nó lại đến từ hư không!

Đạo Tôn Thiên Cảnh bảo y thông qua động uyên nghiên cứu Hư Không đại đạo, quả thật cực kỳ cao minh!

Y phấn chấn tinh thần, ghi nhớ phương pháp này.

Hai người đàm luận về các loại pháp môn đại đạo trên Hư Không đạo đài, càng nói càng hợp ý, Hứa Ứng cảm thấy đã gặp tri kỷ suốt đời mình, cho dù là người yêu Nguyên Vị Ương, cũng không hợp ý với y như thế!

Y và Đạo Tôn Thiên Cảnh bàn luận về Cửu Đạo như Hỗn Độn, Hồng Mông, Vô Cực, Thái Nhất. Hứa Ứng cảm thấy sảng khoái vô cùng, Đạo Tôn Thiên Cảnh cực kỳ tinh thông mỗi một loại đại đạo, có thể đàm luận ảo diệu của đạo pháp với y, cùng nhau phá giải nan đề trong đạo pháp.

Hai người cao giọng bàn luận, trong lúc bất tri bất giác đã trôi qua bốn năm tháng, mấy ngày nay, Hứa Ứng vẫn luôn có một loại khoái cảm nhẹ nhàng vui vẻ, thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng.

Y cảm thấy trong khoảng thời gian này đạo hạnh đột nhiên tăng mạnh, trong lòng vừa mừng vừa sợ, cười nói: "Đạo Tôn, luận đạo với ngươi lâu như vậy, rất nhiều nan đề ta gặp phải trên con đường tu hành đều được giải quyết dễ dàng, lần sau lại luận đạo cùng Đạo Tôn!"

Đạo Tôn Thiên Cảnh cười nói: "Ta cũng thu được không ít lợi ích. Hứa đạo hữu, bảo trọng."

Hắn đứng dậy rời khỏi hư không.

Hứa Ứng nhìn theo hắn rời đi, cảm xúc dâng trào, đột nhiên nói: "Chung gia, ta nghĩ ta gặp được tri âm rồi."

Quả Chuông từ trong động uyên Võ Đạo của hắn bay ra, lười biếng nói: "A Ứng, ngươi nói xem có khả năng này hay không, thứ người ta thảo luận trong khoảng thời gian qua đều là đại đạo ngươi tu luyện, thật ra mục đích là vì chỉ điểm ngươi?"

Hứa Ứng trừng to mắt, sắc mặt đỏ lên rồi nói: "Ta cũng giải quyết được rất nhiều nan đề cho hắn!"

Quả Chuông nói: "Có khả năng, là hắn đang dẫn dắt ngươi, đi phát hiện những nan đề mà ngươi không chú ý tới, dụ dỗ ngươi đi giải trừ những nghi hoặc này?"

Sau một lúc lâu, Hứa Ứng chán nản nói: "Ngươi nói có lý. Thời gian gần đây chúng ta nghị luận chính xác là Tiên Thiên Cửu Đạo, nhưng hắn tu luyện đạo pháp gì thì ta lại hoàn toàn không biết, là hắn đang chỉ điểm ta cách tu hành."

Trong lòng y có phần mất mát, đã từng có một đoạn thời gian như vậy, y thật sự coi Đạo Tôn là tri âm tri kỷ. Không ngờ, chỉ là đối phương đạo hạnh quá cao, thế nên mình nảy sinh hiểu lầm.

Quả Chuông bay ra khỏi Hư Không đạo đài, đột nhiên keng keng rung động, bị lực lượng hư không kia dẫn động, không tự chủ được muốn căng phồng lên.

Nó sợ hết hồn, vội vàng bay trở về, kinh hãi nói: "A Ứng, hư không này không sợ nếp nhăn bên ngoài của ta! Hư không thậm chí còn có thể đánh tan nếp nhăn ấy!"

Hứa Ứng kinh ngạc không thôi.

Những nếp uốn trên bề mặt Quả Chuông là do tiếng chuông của Hỗn Độn Hải tạo thành, cho dù là Bất Hủ, cũng phải hóa thành từng luồng Hỗn Độn. Nhưng hư không lại có sức mạnh hóa giải loại dấu ấn này, có thể thấy được đạo của Hư Không chỉ e có thể khắc chế được Hỗn Độn!

Trải qua một khoảng thời gian được Đạo Tôn Thiên Cảnh chỉ điểm, đạo hạnh của Hứa Ứng tăng nhiều, nhất là khi tìm hiểu Hỗn Độn Đại Thừa Chứng Đạo Quyết của Hỗn Nguyên Đạo Quân, trình độ Hỗn Độn đã cao hơn trước kia.

Ánh mắt y nhìn vào mặt ngoài Quả Chuông, chăm chú quan sát nếp uốn nếp gấp mặt ngoài, trong mắt có Hỗn Độn chi khí nhàn nhạt tràn ra, nhẹ nhàng tiêu tán.

Hứa Ứng nhắm mắt lại, trong lòng rất vui mừng: "Trình độ của ta trên Hỗn Độn chi đạo, đã tiến bộ rất nhiều, xem xét hoa văn mặt ngoài của Chung gia đã không còn nguy hiểm như trước nữa."

Y rời khỏi hư không, trở về hiện thực, lần thứ hai tới gặp Ngọc Hư Đạo Tổ, nói tới chuyện tạo ra một thế giới nguyên thần ở trong hư không, có lẽ có thể thuận tiện qua lại giao lưu.

Ngọc Hư Đạo Tổ nghe vậy rất động tâm, cười nói: "Hiện giờ chỉ có hai người chúng ta tu luyện Hư Không, nhân khẩu thưa thớt, không biết khi nào mới có thể mở ra."

Hứa Ứng nói: "Nguyên thần hư không, vốn là nơi cho người của Tam giới thuận tiện giao lưu, không cần quá lớn."

Thế là nguyên thần hai người tự rời cơ thể, trốn vào hư không, tiến vào tầng tầng hư không kia.

Nguyên thần xuyên thẳng qua trong hư không, không có trình độ nhất định thì không cách nào tiến vào tầng tiếp theo, nhưng trình độ của hai người bọn họ cao thâm, chẳng bao lâu sau đã đến hư không tầng thứ hai mươi tám.