Chương 2442 Thần thông bị phá 2
Hứa Ứng vội vàng quay đầu: "Sư tôn, hình như người không bằng Thông Thiên Đạo Chủ. Lúc Thông Thiên Đạo Chủ mới chứng Đạo Chủ đã có thể đối đầu với Lạc Anh Thần Phủ của Hoa Đạo Chủ, còn đâm thủng cả thần phủ"
Thái Nhất Đạo Chủ kêu lên một tiếng đau đớn, không nói gì thêm, dốc hết sức trấn áp thương thế.
Sau một lát, cảm giác nghẹn trong lồng ngực của hắn mới thư thả dần, nói: "Ta vốn đã thua kém hắn nhiều, không bằng hắn cũng rất bình thường."
Hắn cũng khá thẳng thắn nói: "Thông Thiên chủ tu Sát Phạt, ở niên đại này, cho dù là Tam Đại Đạo Chủ Hoa Lâm La, chỉ e cũng không muốn xung đột chính diện với hắn. Trước khi ta trở thành đối thủ của La Đạo Chủ, tốt nhất ngươi và ta không nên gặp mặt."
Ánh mắt Hứa Ứng hấp háy rồi nói: "Nếu sư tôn có thể tiếp nhận đòn của La Đạo Chủ, như vậy chúng ta có thể thử một lần, trở lại quá khứ lúc La Đạo Chủ chưa trở thành Đạo Chủ, gạt bỏ hắn!"
Thái Nhất Đạo Chủ trong lòng khẽ động, cực kỳ động tâm đối với đề nghị này.
Nếu có thể xoá bỏ La Đạo Chủ, như vậy giải quyết kiếp vận của Bỉ Ngạn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Trước đây, tu vi của Hứa Ứng còn chưa cường đại như bây giờ mà đã có thể khiến cho La Đạo Chủ biến thành bại liệt, hiện tại tu vi thực lực Hứa Ứng cường đại hơn so với năm đó hơn mấy chục lần, nếu Thái Nhất có thể ngăn trở đại đạo của La Đạo Chủ phản kích.
Như vậy có thể giết chết La Đạo Chủ!
Thái Nhất Đạo Chủ liếc mắt nhìn y, trầm ngâm một lát rồi nói: "Ta đi liên lạc với các Đạo Chủ khác, bảo đảm không có sơ hở!"
Hắn rời đi, trả thuyền lầu Thúy Nham lại cho tướng canh bến. —— Thân là một trong những tồn tại cường đại nhất Bỉ Ngạn, hắn hoàn toàn có thể lưu lại chiếc thuyền này, nhưng Thái Nhất luôn làm việc theo quy củ, bởi vậy nhất định phải trả thuyền.
Hứa Ứng đợi Hắn đi xa, lúc này mới xoay người lại, không nhanh không chậm bay đến bến thuyền.
Nơi cửa ra còn có một số tu sĩ Bỉ Ngạn đang chờ đợi, muốn biết kết quả Hứa Ứng khiêu chiến Thái Nhất. Vốn dĩ có rất nhiều người đang chờ đợi ở đây, nhưng do Hứa Ứng muốn tìm hiểu những nếp nhăn mặt ngoài của Quả Chuông nên bị sinh vật hỗn độn vây khốn mấy năm. Phần lớn mọi người không đợi được đều tự rời đi, những người còn lại đơn giản là bị người ta phái tới canh gác nơi đây, chờ đợi kết quả trận chiến này.
Không ngờ, vừa rồi bọn họ nhìn thấy Thái Nhất trở về, suy đoán Thái Nhất chém chết Hứa Ứng, sau đó lại nhìn thấy Hứa Ứng cũng còn sống trở về. Mọi người không khỏi ngây dại.
Hứa Ứng lập tức đi qua, có người kêu lên: "Hứa môn chủ, ngươi đánh một trận với Thái Nhất, ai thắng ai bại?"
Hứa Ứng dừng bước lại, cười nói: "Còn phải nói? Đương nhiên là ta giành được toàn thắng. có điều ngay lúc ta sắp giết Thái Nhất, hắn đột phá Bất Hủ cảnh, tiến vào Đạo Chủ cảnh. Hắn trở thành Đạo Chủ, đương nhiên ta không phải đối thủ của hắn."
Y đang định đi khỏi thì có người kêu lên: "Hứa Ứng, vừa rồi có người nói ngươi quyết đấu Thái Nhất, kì thực là cố ý ép Thái Nhất trở thành Đạo Chủ! Ngươi và Thái Nhất, thực ra là cá mè một lứa!"
Sắc mặt Hứa Ứng đột nhiên âm trầm xuống, thân hình lóe lên liền đến trước mặt người nói chuyện, nắm cổ hắn, nhấc lên!
"Ta và Thái Nhất là cá mè một lứa? Nói cho ta biết là ai nói?"
Hứa Ứng cả giận nói: "Ta sẽ bẻ gãy cổ hắn!"
Người nọ câm như hến, không dám nói thêm gì nữa.
Hứa Ứng hừ một tiếng, nhìn quanh một vòng, mọi người không dám nhìn thẳng vào mắt y. Hứa Ứng phun ra một ngụm trọc khí, mất hết hứng thú, thần thái tiêu điều nói: "Thái Nhất là phản tặc gây hại đến Bỉ Ngạn, ta không đành lòng nhìn Bỉ Ngạn trầm luân như vậy, không muốn thấy hắn tu thành Đạo Chủ khiến cho Bỉ Ngạn ta tử thương càng nặng. Bởi vậy mới khiêu chiến Thái Nhất ngay trong cửa ải nguy nan này, là vì an nguy của chúng sinh Bỉ Ngạn. không ngờ..."
Y lắc lắc đầu, bỏ lại người kia, xoay người rời đi.
Xa xa, giọng nói bi thương của y vang lên: "Không ngờ, ta huyết chiến trở về, lại bị phường đạo chích đả thương! Bi thương thay, đau đớn thay!"
Mọi người nhìn theo y đi xa, qua một hồi lâu mới có người hạ giọng nói: "Đúng là nghĩa sĩ!"
Hứa Ứng vẻ vang quay về Thiên Tuyệt thành, đám người Cửu Tăng vội vàng tới đón, thận trọng nói: "Trận chiến giữa môn chủ và lão tặc Thái Nhất, kết quả ra sao?"
Hứa Ứng cười nói: "Ta thắng Thái Nhất Đại Đạo Quân, nhưng không thắng nổi Thái Nhất Đạo Chủ."
Cửu Tăng nghe vậy vừa mừng vừa sợ: "Sư tôn tu thành Đạo Chủ thật à?"
Mấy người Thanh Huyền, Thánh Tôn cũng kinh ngạc khó hiểu, liếc mắt nhìn nhau, Thanh Huyền nhỏ giọng nói: "Thái Nhất trở thành Đạo Chủ, không biết là phúc hay họa đối với Tam giới."
Thánh Tôn nói: "Có lẽ càng tệ."