← Quay lại trang sách

Chương 2449 La Thế Tông, nhất định phải chết! 2

La Đạo Chủ sắc mặt nghiêm nghị, nghiêm mặt nói: "Rõ ràng Hứa đạo huynh là người trong Đạo Minh, nhưng cải trang vi hành, kết giao hòa mình với người tầng dưới, không kiêu ngạo, tài hoa tuyệt đại, vẻ vang vô hạn, La mỗ so với đạo huynh, thật sự tự thẹn không bằng."

Hứa Ứng càng lâng lâng, cười nói: "La đạo hữu quả là kỳ nhân, khiến ta như tắm gió xuân. Ta nói chuyện với những người khác chưa bao giờ thoải mái như vậy."

La Đạo Chủ cười nói: "Sau này đạo huynh có thể giới thiệu ta với Đạo Minh được không?"

Hứa Ứng bỗng cảnh giác, cười ha hả nói: "Dễ bàn, dễ bàn thôi!"

Mấy ngày tiếp theo ở chung, La Đạo Chủ ra sức nịnh nọt, khiến cho Hứa Ứng lâng lâng lâng quên hết tất cả.

Nhưng cũng may La Đạo Chủ đã xử lý xong đạo thương, Hứa Ứng đứng dậy cáo từ, cười nói: "Sau này đạo hữu có thể kê cao gối ngủ rồi rồi."

La Đạo Chủ cảm kích vạn phần rồi nói: "Tình nghĩa cứu giúp, ơn tái tạo của Hứa đạo huynh, La mỗ suốt đời khó quên! Nếu đạo huynh không ngại, cứ ở thêm mấy ngày là được."

Hứa Ứng vẫn đang lo nghĩ làm thế nào để diệt trừ hắn, vội vàng từ chối.

La Đạo Chủ cũng không cưỡng ép, tự mình đưa tiễn, tha thiết đưa đến bên ngoài Cửu Khâu sơn, bấy giờ mới dừng bước rồi nói: "Đạo huynh, chuyện hai chân ta khôi phục, xin ngươi đừng nói cho người ngoài biết."

Hứa Ứng vâng dạ.

La Đạo Chủ nói: "Còn có Đạo Minh..."

Hứa Ứng hiểu ý, cười nói: "Ngươi có thể yên tâm, nếu ta trở lại Đạo Minh, nhất định sẽ tiến cử ngươi."

La Đạo Chủ phất tay đưa tiễn, mãi đến khi Hứa Ứng bay khỏi tầm mắt của hắn ta, mới quay người trở về An Hữu cung.

"Rốt cuộc có nên giết hắn hay không?"

La Đạo Chủ ngồi như người bình thường trên giường ngọc, sắc mặt âm trầm bất định, hạ giọng nói: "Giết hắn, không ai tiết lộ tin tức đạo thương của ta khỏi hẳn. Chuyện này có thể trở thành một con át chủ bài của ta, lúc cần đột nhiên lộ ra, có lẽ Hoa Thịnh Thịnh và Lâm Truyền Đình cũng không thể ngăn cản! Nhưng giết hắn, tương đương với đắc tội với Đạo Minh..."

Hắn do dự, đột nhiên nhớ tới lời của La Thái Tông, thầm nghĩ: "Ngay cả loại bại hoại như cha ta cũng phải đối đãi lễ độ với Hứa Ứng, ta không nên gây chuyện thị phi thì hơn. Chỉ cần Hứa Ứng không làm lộ chuyện của ta thì cứ mặc hắn."

Hắn thoáng chần chờ, Hứa Ứng còn từng phát thệ với hắn, chỉ e chuyện này cũng sẽ đắc tội với Hứa Ứng.

"Nếu ta chủ động cởi bỏ lời thề, có phải hắn cảm thấy ta sợ hắn không?"

La Đạo Chủ trong lòng lo sợ: "Nếu ta không cởi bỏ, có phải lão cảm thấy ta đang đè ép hắn? Một mặt là thể diện, một mặt là Đạo Minh, đúng là khó mà lựa chọn. Đúng rồi, có thể để Thái Sử lặng lẽ tế ra Tiên Thiên linh bảo đánh chết hắn ta hay không, sau đó ta lại giết Thái Sử, như vậy là thần không hay quỷ không biết."

Nghĩ tới đây, hắn bèn giơ tay gọi Thái Sử đến, thầm nghĩ: "Thái Sử biết hai chân của ta đã khỏi hẳn, nhân cơ hội này diệt trừ luôn."

Thái Sử đi tới trước mặt rồi hắn nói: "Đại lão gia có gì phân phó?"

La Đạo Chủ nói: "Đi theo ta."

Thái Sử theo hắn đi vào trong Cửu Khâu sơn, La Đạo Chủ giơ tay vẫy nhẹ, chỉ thấy một cây đào cổ xưa nhổ tận gốc, cành lá bồng bềnh, hương đào tỏa ra bốn phía.

"Bảo vật này gọi là Bàn Đào Mẫu Thụ, chính là Hỗn Độn linh căn, Tiên Thiên linh bảo trong vũ trụ, hút hỗn độn, diễn biến thành Trường Sinh chi khí, một khi tế lên, uy lực vô cùng."

La Đạo Chủ nói: "Ngươi cầm linh bảo này đuổi kịp Hứa Ứng, không được đối mặt với hắn, tế bảo vật này quét lên người hắn, hắn sẽ bị Hỗn Bguyên đạo lực của vũ trụ quét thành tro bụi."

Thái Sử trong lòng nghiêm nghị, khom người nói: "Đệ tử tuân lệnh."

La Đạo Chủ phất tay rồi nói: "Ngươi đi đi."

Thái Sử tuân lệnh, mang theo Bàn Đào Mẫu Thụ rời đi.

Đợi đến lúc ra khỏi Đạo Kỷ Thiên, hắn bèn giơ tay hái một quả tiên đào trên cây Bàn Đào xuống, há mồm ăn sạch sẽ, chỉ còn dư lại hột đào.

Thái Sử mặc niệm pháp quyết, chỉ thấy hạt đào dần dần sinh trưởng biến hóa, rất nhanh đã trở thành một gốc Bàn Đào.

Hắn lại lấy một quả tiên đào ra, há miệng nuốt cả da lẫn hạt đào vào miệng. Sau một lúc lâu, Thái Sử mới há miệng phun ra chỉ thấy một tiểu Thái Sử rơi xuống đất, y y y a a, chẳng bao lâu sau đã cao lớn.

Chỉ trong chốc lát, Thái Sử nho nhỏ này đã biến hóa giống hắn như đúc.

Thái Sử lại phát động Hồn chi đạo, quay xung quanh một bản thân khác và Bàn Đào Mẫu Khác, lẩm bẩm gì đó. Mau một lát, một Thái Sử mang theo Bàn Đào Mẫu Thụ mới, đuổi theo Hứa Ứng.

Một Thái Sử khác lại trở nên gầy gò, thay đổi y phục và tướng mạo, biến thành một thiếu niên cao cao gầy gầy, mang theo Bàn Đào Mẫu thụ thật tiến vào trong Hỗn Độn Hải.