← Quay lại trang sách

Chương 2514 Bỉ Ngạn không tồn tại 3

Ba vị Đạo Chủ Tông Tề vội vàng đuổi theo, mỗi người quát lớn một tiếng, xông thẳng về phía ngọc đài!

Nhưng vào lúc này, trước mắt bốn người dâng trào ánh sáng vô biên, chỉ trong nháy mắt đã không nhìn thấy bất cứ vật gì.

"Viu—"

Trong đệ nhất thánh địa của Bỉ Ngạn, huyền quang rực rỡ, đợi đến khi hào quang tán đi, La Đạo Chủ, Tông Tề, Lê Giám và Sa Triết, tất cả đều biến mất.

Mà trên ngọc đài lại là một mảnh trống rỗng, Hứa Ứng và Tổ Thần suýt nữa bị chém thành hai nửa cũng không thấy bóng dáng.

"Huyền quang này không đúng!"

Trong hào quang, Hứa Ứng điều động Cửu Đạo, lập tức phát hiện trong hào quang lóa mắt ẩn chứa đạo lực cực kỳ cường đại, như Luân Hồi, Nhân Quả, Thái Nhất, Vô Cực, Hồng Mông, Hỗn Độn lưu chuyển lần lượt!

Nguồn lực lượng này quảng đại, không phải y có khả năng chống lại, cuốn theo y và Tổ Thần rơi xuống một nơi không biết!

Y thử dùng các loại thần thông để phá giải huyền quang, nhưng đạo lực ẩn chứa bên trong ánh sáng kỳ lạ này cực kỳ cường đại, hoàn toàn không phải thứ y có thể phá vỡ.

"Đây là thần thông gì?"

Trong lòng y lo sợ bất an, y cũng có thể dung hợp Tiên Thiên Cửu Đạo khác nhau, khai sáng ra thần thông tuyệt diệu không thể tả, thế nhưng Cửu Đạo Tuần Chứng của y chưa từng viên mãn, chín loại đại đạo tu vi không đồng nhất, dẫn đến thần thông y có thể thi triển có hạn.

"Cách vận dụng loại thần thông này trên ta! Luân hồi nghịch lưu, nhân quả đảo ngược, vạn đạo quy nhất, hóa thành vô cực! Tái hiện Hồng Mông, tái sinh hỗn độn! Cao minh, quá cao minh! Đúng rồi, hình như vừa rồi ta thấy được La Đạo Chủ, sao hắn cũng tới nơi này? E là lần này gặp lại..."

Trong lòng Hứa Ứng lo sợ bất an: "Không biết ta bái hắn làm nghĩa phụ... chỉ e không được? Hoặc bảo hắn gọi ta là sư thúc, có thể chết lưu loát hơn một chút hay không?"

Y vừa nghĩ tới đây, đột nhiên huyền quang dừng lại, tiêu tánra.

Huyền quang vừa tan đi, đã thấy Hỗn Độn chi khí xung quanh nghiền ép đến, Hứa Ứng không hề nghĩ ngợi phát động Hỗn Độn đại đạo, đã thấy khi Hỗn Độn chi khí trước mặt bọn họ đột nhiên dừng lại, bị một luồng sức mạnh vô hình đẩy ra.

Tổ Thần đứng bên cạnh y, trong tay cầm Khai Nguyên thần phủ, thanh thần phủ này như mất đi tất cả sức mạnh, trở nên giản dị tự nhiên.

Tổ Thần nhân cơ hội khôi phục thân thể, để cho hai nửa bản thân khép lại, vết thương liền về, mờ mịt dò xét bốn phía, đang muốn nói chuyện, ngón trỏ Hứa Ứng đặt ở bên môi, làm một cái tư thế chớ có lên tiếng.

Tổ Thần lập tức ngậm chặt miệng, dùng thần thức truyền âm: "Hứa Đạo Tổ, hiện tại chúng ta đang ở đâu?"

Hứa Ứng cũng dùng thần thức truyền âm rồi nói: "Có lẽ chúng ta bị đưa đến bên trong Hỗn Độn Hải. Lúc nãy ngươi đứng trên vết chân, La Đạo Chủ và ba vị Đạo Chủ khác truy tung tới, ở ngay gần chúng ta!"

Trong lòng Tổ Thần căng thẳng.

Lúc ấy hắn ta dùng hết khả năng khống chế Khai Nguyên thần phủ, không nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, bởi vậy không biết La Đạo Chủ cũng đi theo tới đây.

Hứa Ứng truyền âm: "Tuy Hỗn Độn đại đạo của ta cũng không tầm thường, nhưng đối mặt với áp lực của Hỗn Độn Hải, chỉ e cũng không kiên trì được bao lâu. Chúng ta cứ lặng lẽ rời khỏi nơi này cái đã, rời xa La Đạo Chủ."

Y rón rén đi về phía trước, Tổ Thần cầm rìu, rón ra rón rén đi theo phía sau.

Đột nhiên, phía sau bọn họ vang lên dao động Hồn chi đạo cực kỳ kinh khủng, cực kỳ mãnh liệt, thậm chí còn truyền khắp Hỗn Độn Hải, nhưng cũng may phương hướng luồng thần thông này đánh ra không phải là hướng của bọn họ.

Hứa Ứng và Tổ Thần lập tức tăng nhanh tốc độ, rời xa nơi bộc phát thần thông Hồn chi đạo.

Lúc này lại có ba loại thần thông đại đạo bộc phát cách đó không xa, chắc là ba vị Đạo Chủ Tông Tề cũng đang phóng thích thần thông tìm kiếm tung tích Hứa Ứng và Tổ Thần.

Hứa Ứng và Tổ Thần tránh né nơi thần thông bộc phát, yên lặng không một tiếng động rời đi, đi không biết bao xa, Hứa Ứng đột nhiên dừng bước, tế ra một chiếc thuyền lầu Thúy Nham.

Tổ Thần còn đang lo lắng làm sao lại tiếp tục sinh tồn trong Hỗn Độn Hải, thấy cảnh này không khỏi mừng rỡ, cười nói: "A Ứng, hóa ra ngươi có chuẩn bị thuyền lầu, quả thật chu toàn!"

Hai người leo lên thuyền lầu Thúy Nham, Hứa Ứng cười nói: "Trên thuyền này có dấu ấn của Bỉ Ngạn, có thể trực tiếp khống chế thuyền lầu, trở về Bỉ Ngạn!"

Tổ Thần cười nói: "Sau khi chúng ta trở về, nói không chừng còn kịp bắt thêm vài món linh bảo."

Hứa Ứng lắc đầu: "Khi đó, chỉ e những linh bảo kia đã sớm bay ra khỏi bờ, đi tới những vũ trụ khác nhau."

Y khống chế dấu ấn thuyền lầu, sắc mặt dần dần trở nên kỳ quái.

Tổ Thần thấy thế, vội vàng nói: " làm sao vậy?"