Chương 2515 Bỉ Ngạn không tồn tại 4
Giọng nói của Hứa Ứng đầy hoang mang rồi nói: "Ấn ký Bỉ Ngạn trên chiếc thuyền lầu này vô dụng, không cách nào trở lại Bỉ Ngạn. Chỗ ta còn có một chiếc!"
Hắn lại lấy ra một chiếc thuyền lầu Thúy Nham, điều động đạo lực phát động dấu ấn thuyền lầu, lông mày lại nhíu lại, lập tức lấy ra chiếc thuyền lầu thứ ba.
Nhưng chiếc thuyền lầu thứ ba cũng như thế!
Lông mày Hứa Ứng càng nhíu chặt hơn, lấy ra chiếc thuyền lầu thứ tư, một lát sau, y lại lấy ra chiếc thuyền lầu thứ năm.
Không bao lâu sau, Tổ Thần thấy xung quanh bọn họ là từng chiếc từng chiếc thuyền lầu vây quanh, lên tới hàng trăm chiếc, có thể nói là một hạm đội thuyền lầu!
"Rốt cuộc A Ứng lấy bao nhiêu thuyền lầu từ Bỉ Ngạn?"
Hắn vừa nghĩ tới đây, Hứa Ứng cau mày, lẩm bẩm nói: "Không đúng, không đúng, không thể có chuyện dấu ấn trên tất cả thuyền lầu đều mất hiệu lực, chắc chắn nơi nào đó xảy ra vấn đề..."
Tổ Thần dò hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Hứa Ứng đi tới đi lui, đau khổ suy tư nói: "Dấu ấn của những thuyền lầu này vẫn còn, nhưng không biết vì sao, từ đầu đến cuối không cách nào thành lập cảm ứng với Bỉ Ngạn, tựa như... Tựa như không tồn tại!"
Tổ Thần ngây người, Bỉ Ngạn không tồn tại?
Như vậy Hỗn Độn Hải mênh mông, bọn họ nên làm thế nào mới có thể trở lại bến Bỉ Ngạn?
Hứa Ứng lấy lại bình tĩnh rồi nói: "Không cần hoảng sợ. Ta còn một biện pháp, có thể tiến về Tam giới! Ta đã để lại dấu ấn trên Sa La Thụ của Tam giới, chỉ cần cảm ứng Sa La Thụ là có thể tìm được vị trí của Tam giới!"
Y thu hồi tất cả thuyền lầu lại, chỉ để lại một chiếc thuyền, tinh thần phấn chấn, cười nói: "Chỉ cần trở lại Tam giới thì tiến về Bỉ Ngạn cũng đơn giản."
Tổ Thần cũng yên lòng, Hứa Ứng lẳng lặng cảm ứng cây quế, qua rất lâu, sắc mặt trở nên tái nhợt.
"Tam giới... hình như cũng không tồn tại."
Bỉ Ngạn, La Đạo Chủ và Tông Tề, Lê Giám và Sa Triết hội hợp, bốn người đều có một chiếc thuyền lầu Thúy Nham, nhưng bọn họ cũng phát hiện tuy dấu ấn của thuyền Thúy Nham vẫn còn nhưng lại không có hướng đi chính xác!
"Bỉ Ngạn, không tồn tại."Trong lòng bốn vị Đạo Chủ đồng thời xuất hiện suy nghĩ như vậy.
La Đạo Chủ trầm giọng nói: " Bỉ Ngạn sẽ tuyệt đối không đột nhiên biến mất, nhất định là chỗ nào xảy ra vấn đề!"
Tông Tề nói: "Có phải là chúng ta rời Bỉ Ngạn quá xa, dẫn đến không cách nào cảm ứng được phương vị Bỉ Ngạn?"
La Đạo Chủ suy tư nói: "Rất có khả năng này. Chúng ta dùng một chiếc thuyền đi tìm kiếm Bỉ Ngạn!"
Bốn người leo lên một chiếc thuyền lầu, thu hồi các thuyền lầu khác, chạy băng băng trong Hỗn Độn Hải mênh mông.
Cứ như vậy hơn mười năm, bọn họ vẫn không cảm ứng được phương vị của Bỉ Ngạn.
La Đạo Chủ nói: "Ta còn biết một số phương vị của Đại Thiên vũ trụ, chỉ cần chúng ta tìm thấy một vũ trụ trong đó là có thể thấy Bỉ Ngạn!"
Bốn vị Đạo Chủ lại phiêu lưu trong Hỗn Độn Hải mấy chục năm, đột nhiên ánh mắt La Đạo Chủ sáng lên, vui vẻ nói: "Ta cảm ứng được một vũ trụ trong đó rồi!"
Tông Tề, Lê Giám và Sa Triết vui mừng khôn xiết, mấy chục năm phiêu lưu này, không cảm ứng được bất cứ vũ trụ nào quen thuộc, thực sự khiến bọn họ tuyệt vọng. Hiện tại rốt cục cũng khiến cho bọn họ thấy được một tia ánh rạng đông!
"Luồng huyền quang kia, chắc chắn là tên cầm thú Hứa Ứng gây nên, dùng Khai Nguyên thần phủ hoặc là linh bảo nào đó có uy năng khó lường, đưa chúng ta đến nơi cách xa Đại Thiên vũ trụ!"
Lê Giám Đạo Chủ cười nói: "Nhưng hắn ta đâu có ngờ nổi vận may chúng ta lại tốt như vậy, tìm được phương hướng chính xác, cuối cùng cũng có thể trở lại Bỉ Ngạn!"
Tông Tề cười lạnh nói: "Sau khi trở về, băm thây hắn thành vạn mảnh, phơi bày Tam giới cho thấy!"
"Đúng vậy đúng vậy!"
Ba người cười ha hả, nhưng La Đạo Chủ lại không nói một lời. Ba người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt La Đạo Chủ tái nhợt.
"Ba vị đạo hữu, vũ trụ mà ta cảm ứng được là Lâu giới."
Khoé mắt La Đạo Chủ giật kịch liệt, giọng khàn khàn nói: "Nhưng Lâu giới đã đã bị hủy diệt từ một ức năm trước rồi..."
Trong lòng Tông Tề thầm giật thót, La Đạo Chủ cảm ứng được một vũ trụ không tồn tại?
Tại sao lại xuất hiện loại chuyện này?
Bọn họ lại liên tưởng đến tình hình không thể cảm ứng được Bỉ Ngạn, trong lòng không khỏi sinh ra một cái suy đoán đáng sợ.
Mà vào lúc này, Hứa Ứng và Tổ Thần cũng phiêu lưu trong Hỗn Độn Hải mấy chục năm, vẫn không gặp được bất cứ một vũ trụ nào.
Mấy chục năm qua, Tổ Thần trở nên râu ria xồm xoàm, nhiều hơn mấy phần tang thương.
Đúng lúc này, Hứa Ứng vui mừng kêu lên: "Tổ Thần, phía trước có một vũ trụ!"
Tổ Thần vội vàng chạy tới, quả nhiên trong Hỗn Độn Hải tăm tối khó hiểu kia nhìn thấy một vầng ánh sáng, đó là u quang phát ra từ một vũ trụ.