← Quay lại trang sách

Chương 2519 Truyền thừa bất hủ, chấp niệm khó tiêu 1

Hứa Ứng và Tổ Thần đang muốn quay lưng lại, đột nhiên một âm thanh có phần quen thuộc vang lên từ trên chiếc thuyền lầu kia: "Hứa đạo hữu! Chưa từng nghĩ hôm nay, lại có thể gặp được Hứa đạo hữu ở chỗ này!"

Hứa Ứng lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy dáng người Tả Liễn Đạo Chủ cao lớn anh tuấn, thái dương nhiều thêm một chút phong sương, khóe mắt cũng có thêm chút nếp nhăn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn mình.

Thuyền lầu Thúy Nham dưới chân hắn, vẫn là chiếc Hứa Ứng tặng hắn!

Hứa Ứng ngẩn ngơ, đột nhiên cười ha hả: "Tả Liễn đạo huynh, quả thật là ngươi! Không ngờ từ biệt ngàn năm, lại có thể gặp mặt!"

"Ngàn năm? Sao lại là ngàn năm? Đã qua bốn mươi ức năm."

Tả Liễn Đạo Chủ có phần tang thương, giọng nói cũng mang theo chút mỏi mệt: "Sau khi ta từ biệt cùng đạo hữu, bước vào trong Hỗn Độn Hải, đuổi theo Lãnh Thúc Dương Lãnh đạo hữu, đến nay đã qua bốn mươi ức năm."

Hứa Ứng giật mình, y tạm biệt Tả Liễn, rõ ràng chỉ qua ngàn năm mới đúng.

"Hỗn độn không tính ra ngày tháng, thời không cũng là vô nghĩa. Thời gian, chỉ có ý nghĩa với chúng ta, đối với Hỗn Độn Hải mà nói không có bất cứ ý nghĩa gì."

Tả Liễn Đạo Chủ quan sát Hứa Ứng từ trên xuống dưới rồi nói: "Ngàn năm ngắn ngủi, Hứa đạo hữu tu vi tiến nhanh, thật đáng mừng."

Hứa Ứng mời hắn lên thuyền lầu của mình, dò hỏi: "Năm đó các hạ cùng Bùi đạo hữu ứng theo thệ ước, đến trợ trận, đánh một trận với Đạo Minh, tình hình chiến đấu như thế nào?"

Sắc mặt Tả Liễn Đạo Chủ ảm đạm nói: "Chiến bại. Bùi Dực đã chết trận. Hôm nay, ta cũng đã là người trong Đạo Minh."

Hứa Ứng vạn phần kinh ngạc.

Tả Liễn Đạo Chủ cười nói: "Đạo Minh, khà khà, không nói cũng được."

Hứa Ứng dò hỏi: "Đạo huynh lần này rời khỏi Đạo Minh, chuẩn bị đi nơi nào?"

Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Đi tế lễ Linh giới."

Hứa Ứng có một loại cảm giác tê dại cả da đầu, la lên thất thanh: "Tế lễ Linh giới? Linh giới làm sao vậy?"

"Năm đó sau khi chúng ta rời đi, Linh giới thật sự sinh ra rất nhiều tồn tại đáng gờm, nhưng một vũ trụ biến thành hư không, đâu phải chuyện Đạo Chủ có thể tránh được?"

Tả Liễn Đạo Chủ lắc đầu rồi nói: "Linh giới vẫn bị Tịch Diệt Kiếp thôn tính. Lần này ta đi, chính muốn tế lễ cố thổ một chút."

Hứa Ứng vẫn tâm loạn như ma.

Rõ ràng y rời khỏi Linh giới ngàn năm, rõ ràng bản thân vẫn là Đạo Tổ của Linh giới, sao Linh giới lại bị tịch diệt?

"Hứa đạo hữu, đây chính là Hỗn Độn Hải, uy năng khôn lường, cũng như Hỗn Độn Chủ."

Tả Liễn Đạo Chủ nói: "Hứa đạo hữu là Đạo Tổ của Linh giới, có muốn đi theo ta hay không?"

Hứa Ứng thở hắt một hơi rồi nói: "Kính xin đạo huynh dẫn đường."

Trong đầu y hoàn toàn hỗn loạn, rất khó tiếp thu sự thật này, thế nhưng bên trong Hỗn Độn Hải, chuyện hoang đường kỳ lạ như vậy lại phát sinh hết lần này tới lần khác.

Tả Liễn Đạo Chủ lái thuyền, thay đổi phương hướng, đi tới di tích của Linh giới trong Hỗn Độn Hải.

"Tuy Linh giới bị hủy diệt, nhưng ngọc đài năm đó ta cùng với hai vị đạo hữu Thân Đồ Luân, Khuất Hoằng luận đạo vẫn còn, lần trước ta đến Linh giới tế lễ, phát hiện trên di tích Linh giới đã mọc ra Hỗn Độn linh căn mới."

Tả Liễn Đạo Chủ nở nụ cười rồi nói: "Linh căn này là hình thái thần phủ, lợi hại đến cực điểm."

Trong đầu Hứa Ứng và Tổ Thần ầm ầm chấn động, liếc nhau, đều nhìn ra vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.

Nếu Khai Nguyên thần phủ chính là Hỗn Độn linh căn trên di tích Linh giới, như vậy chẳng phải là Bỉ Ngạn được xây dựng trên di hài Linh giới hay sao?

"Không thể, không thể! Ta đã từng cùng bọn Trường Tôn Thánh Hải đi qua Linh giới! Ta còn là Tiên tổ Linh giới, đệ nhất tiên nhân Linh giới!"

Hứa Ứng tê dại cả da đầu, lúc ấy cùng đi tới Linh giới còn có Trường Tôn Thánh Hải và Doãn Nhiêu, bọn họ ở lại Linh giới càng lâu hơn.

Trường Tôn Thánh Hải và Doãn Nhiêu còn kết làm đạo lữ, trở thành phu thê, cùng nhau truyền đạo, trở thành Nhị Tổ của Linh giới.

Trường Tôn Thánh Hải muốn báo huyết hải thâm thù tiêu diệt Đế giới, bởi vậy rời khỏi Linh giới, mà đạo lữ của hắn Doãn Nhiêu ở lại Linh giới!

Ngoài bọn họ ra, đệ tử của Hứa Ứng là Du Huyên, cũng ở lại Linh giới.

Lẽ nào những người này cũng chết trong Tịch Diệt đại kiếp ở Linh giới?

Thế nhưng, Hứa Ứng và bọn họ mới từ biệt ngàn năm ngắn ngủi!

Trong lúc nhất thời y khó mà tiếp nhận.

Tổ Thần đứng ngồi không yên, giọng nói trầm thấp nói: "Giờ phút này trên người của ta đang có một lưỡi búa, phải chăng chính là Hỗn Độn linh căn trên di tích Linh giới..."

Tuy nhiên, trên người hắn có Khai Nguyên thần phủ, nếu nó là Hỗn Độn linh căn trên di tích Linh giới, vậy chẳng phải là đồng thời xuất hiện hai thanh Khai Nguyên thần phủ sao?

Hắn nghĩ mãi không ra.