Chương 2670 Nhân kiếp, đạo thương 1
Mặc Phi Ân choáng váng, đột nhiên tỉnh ngộ: "Ngươi là Khai Thiên Đạo Tổ của Bỉ Ngạn Hứa Ứng? Khi Tam giới mắc cạn Bỉ Ngạn, ngươi và Tổ Thần đã lật đổ ách thống trị của Cổ Thần, trục xuất La Thái Tông, lấy được Khai Nguyên thần phủ, xuyên qua thời không trở lại lịch sử, khai thiên tích địa, mở Hồng Mông, diễn hóa chúng sinh. Hứa Đạo Tổ, ngươi còn sống?"
Hứa Ứng cũng không khỏi giật mình.
Chẳng lẽ, trên một quỹ tích chính xác khác của Bỉ Ngạn, Bỉ Ngạn không gặp được Thiên Cảnh, mà tương lai không lâu sau này, gặp phải Tam giới mắc cạn?
"Nói như vậy, tương lai của Tam giới cũng bởi vì Thiên Cảnh mắc cạn đã thay đổi. Không chỉ Tam giới mà cả Đại Thiên vũ trụ mà Bỉ Ngạn thống trị, tương lai của bọn họ cũng đều bị thay đổi"
Hứa Ứng chìm vào suy tư, liếc nhìn Đạo Tôn đi xa: "Nhân quả lớn như thế, ai có thể gánh vác nổi? Mà Đạo Tôn, từ đầu đến cuối không ý thức được điểm này. Kiếp vận của hắn, còn mãnh liệt hơn so với hắn tưởng tượng nhiều!"
"Hứa Đạo Tổ, cô nương chết trong tay ta tên là gì?" Mặc Phi Ân dò hỏi.
Hứa Ứng thu hồi ánh mắt, nhìn Cung Tiệp Huyên trong hồi quang phản chiếu của Bỉ Ngạn.
"Cô ấy tên là Cung Tiệp Huyên, con gái của Đạo Tôn."
Hứa Ứng tuy biết Cung Tiệp Huyên từng có tình cảm khác biệt với mình, nhưng những đối với y mà nói chỉ là một chút gợn sóng bé nhỏ trong tiềm thức mà thôi.
Đối với cái chết của Cung Tiệp Huyên, y cũng không có bao nhiêu sầu não.
Y đi tới bên người Đạo Tôn nói: "Đạo Tôn, ngươi có kiếp vận phủ đầu, có nhân kiếp kéo đến. Nếu ngươi chủ động nhận sai, theo hắn trở về Đạo Minh, còn có một chút sinh cơ. Hoặc là từ nay trốn đi xa, với tốc độ của ngươi, chỉ cần tiến vào trong Hỗn Độn Hải sẽ là Thần Long vào biển, tuyệt đối không có tin tức. Đạo Tịch Chân Quân tuy mạnh mẽ, nhưng cũng chưa chắc có thể tìm được ngươi."
Đạo Tôn mỉm cười nói: "Hứa Ứng, mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời ngươi là gì?"
Hứa Ứng không cần nghĩ ngợi nói: "Lật đổ Bỉ Ngạn! Nhưng ta đã không cần thực hiện mục tiêu này nữa, bởi vì kẻ thống trị Bỉ Ngạn ngu muội mà tự tan thành mây khói."
Đạo Tôn cười nói: "Hiện tại Bỉ Ngạn đã bị hủy diệt, mục tiêu của ngươi là gì?"
Hứa Ứng thoáng chần chờ nói: "Ta vốn cho rằng mục tiêu của ta là đối phó ngươi, ta đã từng xem ngươi là kẻ địch lớn nhất, cho rằng sau khi hủy diệt Bỉ Ngạn, ngươi sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất đối với Tam giới. Vì thế ta ăn ngủ không yên, nhưng hiện tại xem ra không cần thiết."
Y có phần mờ mịt nói: "Mục tiêu lớn nhất hiện giờ của ta, có lẽ chính là trở về Tam giới, chuyên tâm nghiên cứu đạo pháp Hậu Thiên ngự Tiên Thiên của ta."
Đạo Tôn cười nói: "Mục tiêu lớn nhất đời này của ta chính là vì quyền sinh tồn của Thiên Cảnh."
Hứa Ứng hơi ngẩn người, nhớ tới hành động cả đời của Đạo Tôn, đích thật là đang thực tiễn một mục tiêu này.
Cho dù hắn hại chết hàng ức sinh mệnh Thiên Cảnh, cho dù để Huyền Hoàng con của mình phục sinh đầu tiên, trở thành kẻ chết thay hấp dẫn sự chú ý của đám người Hoa, Lâm, La, cho dù dối trá lừa gạt đám người Động Huyền Tử, Cung Tiệp Huyên, mục tiêu của hắn cũng vẫn vì kéo dài cho Thiên Cảnh.
Quyền sinh tồn cho Thiên Cảnh được đặt ở vị trí thứ nhất.
"Ngươi và Thái Nhất Đạo Chủ là cùng một loại người."
Hứa Ứng suy nghĩ một chút nói: "Mục tiêu lớn nhất của Thái Nhất là để cho Bỉ Ngạn trở thành Bỉ Ngạn chân chính của Hỗn Độn Hải, để cho Bỉ Ngạn trở thành Bỉ Ngạn trong mộng tưởng của hắn. Hắn có thể trả giá hết thảy. Ngươi vì quyền sinh tồn của Thiên Cảnh, cũng như thế."
Sắc mặt Đạo Tôn bình tĩnh nói: "Bây giờ quyền sinh tồn của Thiên Cảnh, đã được ta kéo dài. Kiếp vận của Thiên Cảnh bị ta chuyển dời hoàn mỹ cho Bỉ Ngạn. Bỉ Ngạn tịch diệt, Thiên Cảnh có thể kéo dài tuổi thọ ít nhất là hai trăm ức năm. Sau khi mục tiêu này được thực hiện, mục tiêu lớn nhất của ta lại thành thực hiện cho chính mình."
Hứa Ứng nghi hoặc nói: "Thực hiện cho mình?"
"Đúng, thực hiện cho mình."
Đạo Tôn mặc áo vàng, tư thế oai hùng, cười nói: "Người sống trên đời, nếu dừng lại ở ăn uống chơi đùa vui vẻ phóng túng sinh sôi thì chỉ là cái xác không hồn. Năm đó cơ duyên trùng hợp, đạt được một tấm lệnh bài Đạo Minh, thế là tế ra tấm lệnh bài này, có người trong Đạo Minh tới đón ta, tiến vào Đại Không Minh Cảnh."
Gương mặt hắn lộ vẻ say mê, Đại Không Minh Cảnh là một chỗ không thể tưởng tượng nổi, nơi đó có Đạo Minh vĩ đại nhất, có từng vị Điện chủ cường đại, còn có nhân vật sừng sững tại cuối đại đạo.
Đạo pháp ở đây đã đạt tới mức khiến cả Đạo Tôn phải nhìn mà than thở. Hắn vốn cho rằng công pháp thần thông của mình đã là tuyệt đỉnh trên đời, hoàn mỹ tới cực điểm, không thể tiến bộ được. Nhưng tới đây rồi hắn lại phát hiện những thứ mình sáng tạo ra, hóa ra đã có người sáng tạo.