Chương 2687 Gà và Đạo Chủ 1
Hứa Ứng đi đến trước mặt, Hồng Mông Đạo Chủ Mặc Phi Ân vội vàng đứng dậy đón chào, Hứa Ứng quan sát tỉ mỉ linh quang, chỉ thấy vật này chắc là một gốc tiên đằng, chẳng qua đang trong quá trình hình thành.
"Vũ trụ Bỉ Ngạn đã mất, nhưng vũ trụ mới phục sinh trên cơ sở này, vũ trụ mới này dung hợp nhiều kiếp vận như vậy, hấp thu nhiều Đạo Chủ như vậy, thậm chí ngay cả Đạo Tôn cũng biến thành Tịch Diệt thiên hỏa."
Hứa Ứng quan sát tiên đằng, cười nói: "Tương lai, Hỗn Độn linh căn sinh ra từ trong Tịch Diệt thiên hỏa chắc chắn sẽ cực kỳ bất phàm. Mặc Phi Ân, ngươi ở lại đây, chờ vũ trụ kế tiếp sinh ra, hay là đi Tam giới, làm Hồng Mông Đạo Chủ của Tam giới?"
Mặc Phi khom người nói: "Tương lai của đệ tử chưa bao giờ tồn tại, chỉ có điều tương lai mai một cũng không giết được một vị Hồng Mông Đạo Chủ, bởi vậy ta may mắn sống sót. Ta nguyện lấy lấy tấm lòng này ra báo đáp, thủ hộ Hỗn Độn linh căn này, thẳng đến khi vũ trụ mới sinh ra."
Hứa Ứng miễn cưỡng nói: "Ngươi có lòng như vậy, ta không cưỡng ép ngươi. Hồng Mông chứng đạo của ngươi có cảm ngộ bất phàm trong Hồng Mông, còn trên cả ta, nếu quan sát được Hồng Nguyên từ không đến có, ắt sẽ tiến thêm một bước."
Y đứng dậy rời đi.
Thiên Cảnh, Động Huyền Tử đang dạy dỗ đệ tử Thiên Cảnh, bị chọc giận đến phát điên, hận không thể trực tiếp tiêu diệt hết đám đệ tử không nên thân này.
Đang lúc cuồng nộ, đột nhiên một bàn tay lớn trùm trên ót của hắn.
Động Huyền Tử bị bàn tay lớn này xoa một hồi, trong lòng tức giận, đột nhiên xoay người, thấy là Hứa Ứng, lúc này mới chuyển giận thành vui, cười nói: "Hứa Ứng, đã lâu rồi ngươi không Thiên Cảnh. Lần này đến chắc chắn không có chuyện tốt!"
Hứa Ứng cười nói: "Ta sẽ tới Đạo Minh, đến để chào từ biệt sư tổ."
Động Huyền Tử hấp háy mắt, hỏi: "Đi chào từ biệt tên đồ đệ bất hiếu kia chưa?"
"Còn chưa qua."
Động Huyền Tử cười nói: "Tên khốn kiếp Thái Nhất kia, lâu ngày không tới gặp ta. Hắn dạy đồ đệ thật ra cũng không tệ, lúc ngươi gặp hắn lại bảo hắn đến chỗ ta, thay ta dạy mấy ngày."
Hứa Ứng đồng ý, Động Huyền Tử định bắt hắn dạy mấy đệ tử Thiên Cảnh này mấy ngày, Hứa Ứng thấy tình thế không ổn, vội vàng rời đi.
Ngay lúc y đang định rời khỏi Thiên Cảnh, chỉ nghe một âm thanh quen thuộc vang lên: "Hứa Đạo Tổ, Bỉ Ngạn không còn tồn tại, Thái Nhất Đạo Chủ cũng tới vũ trụ khác trở thành người sáng lập nơi đó. Ta là Thánh tộc cuối cùng của Bỉ Ngạn, nên tự xử như thế nào?"
Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một Thánh tộc Bỉ Ngạn thân hình cao lớn đang đứng cách đó không xa, chính là Lục dị nhân.
Hắn không chết trong Tịch Diệt Kiếp, mà là sau khi Lâm Đạo Chủ tử vong tiến vào Thiên Cảnh tránh né. Sau khi Tịch Diệt Kiếp bộc phát, không ngờ hắn lại không có bao nhiêu kiếp vận, bình an vượt qua Tịch Diệt Kiếp.
Hứa Ứng nhìn hắn, có thể nhìn ra đạo tâm của Lục dị nhân phức tạp cỡ nào. Hắn không hy vọng Bỉ Ngạn thu gặt Đại Thiên vũ trụ, gây ra tai nạn, đồng dạng cũng không hy vọng Bỉ Ngạn bị hủy diệt như vậy.
Hắn hy vọng Bỉ Ngạn có thể trải qua một hồi cải cách từ trên xuống dưới, khiến Bỉ Ngạn trở thành Bỉ Ngạn trong lòng hắn.
"Lục đạo huynh, trước khi đi ta tới Tử Vi Tổ Đình một chuyến, tới trước đế lăng của Hạo Thiên Đế, chuẩn bị noi theo Đạo Tông Nguyên."
Hứa Ứng không nhanh không chậm, nhẹ nhàng nói, "Năm đó Đạo Tông Nguyên năm từng nắm được tất cả tin tức liên quan đến Chu Tề Vân trong vũ trụ Tam giới, kết hợp những tin tức này lại, tái hiện Chu Tề Vân. Hắn có ký ức của Chu Tề Vân, ý thức của Chu Tề Vân, ta hoàn toàn có thể coi hắn là Chu Tề Vân. Lần này ta noi theo Đạo Tông Nguyên, thử thu thập tất cả tin tức về Hạo Thiên Đế tản mát trong vũ trụ. Ta đã có loại thủ đoạn này."
Sắc mặt hắn bình tĩnh nói: "Nhưng ta lại phát hiện, ta có làm thế nào cũng không cách nào tụ tập ký ức về hồn phách nguyên thần vỡ vụn của Hạo Thiên Đế. Bởi vì không phải hắn chết ở Tam giới, mà là chết ở Bỉ Ngạn. Tư duy ký ức về hồn phách nguyên thần của hắn, đã theo Bỉ Ngạn tịch diệt mà tịch diệt, quy vào hỗn độn, không còn tồn tại.”
"Người tương tự Hạo Thiên Đế như vậy, trong Đại Thiên vũ trụ còn có bao nhiêu? Vô số kể. Bọn họ đi tới Bỉ Ngạn, theo đuổi mộng tưởng, ý đồ thực hiện mộng tưởng, nhưng đều biến thành xương trắng chồng chất trong Bỉ Ngạn. Bỉ Ngạn như vậy, có gì đáng lưu luyến?"
Y vươn tay, chân thành nói: "Đạo huynh, ngươi là Thánh tộc cuối cùng của Bỉ Ngạn, cũng người của Tam giới, nửa sư phụ của Hạo Thiên Đế, ngươi không cần buồn rầu vì thân phận của mình, ngươi muốn thành lập một Bỉ Ngạn chân chính, vừa vặn ta biết sẽ có một nơi như vậy, còn có một lão già ngoan cố, cũng muốn thành lập một Bỉ Ngạn chân chính!"
Lục dị nhân nghe vậy, tâm thần chấn động.