← Quay lại trang sách

Chương 2688 Gà và Đạo Chủ 2

Mấy ngàn năm nay, hắn vẫn lưu lại Thiên Cảnh, nhưng từ đầu đến cuối không có bất cứ cảm giác tán đồng. Đối với người Thiên Cảnh, Bỉ Ngạn là kẻ địch, cho dù là người Bỉ Ngạn cuối cùng cũng là kẻ địch. Đối với hắn mà nói, Thiên Cảnh cũng là kẻ địch, sinh sống ở vũ trụ kẻ địch, ăn ngủ không yên.

Hắn cũng không thể về Tam giới, lần này cho dù dùng gương mặt gì để quay về Tam giới, trước sau gì cũng là một khúc mắc với bản thân.

Tuy nhiên, Tân Lâu giới quả thực đã cho hắn một hy vọng mới.

Tân Lâu giới, Hứa Ứng và Lục dị nhân dắt tay nhau đến, nguyên thần vũ trụ của Tân Lâu giới vội vàng đến đây nghênh đón nói: "Thiên Tôn đã biết hai vị đến, lệnh cho chúng ta tiếp đón."

Hắn dẫn Hứa Ứng đi tới đệ nhất thánh địa của Tân Lâu giới, đây chính là nơi sản sinh Tiên Thiên linh căn, có một cọc gỗ khổng lồ và thất diệp linh chi, càng tôn thêm vẻ thần thánh bất phàm của nơi này.

Thái Nhất Đạo Chủ đang điều động ba ngàn đại đạo của Tân Lâu giới, bồi dưỡng thần linh, nhìn thấy hai người đến, có vẻ mừng rỡ, cười nói: "Ta đang chuẩn bị để cho thiên địa đại đạo của Lâu giới, sinh trưởng ra ba ngàn sáu trăm Đạo thần. Đạo thần này là nguyên thần của thiên địa đại đạo, xuất hiện theo thứ tự, quản lý thế sự."

Lục dị nhân nghe vậy, suy tư nói: "Nếu là nguyên thần do thiên địa đại đạo sinh thành, người không can thiệp vào, chẳng phải có thể làm việc vì đại đạo?"

Thái Nhất Đạo Chủ gật đầu, cười nói: "Cái gọi là Đạo Chủ, coi đại đạo của riêng, trộm thiên địa đại đạo để cho bản thân sử dụng, danh là Đạo Chủ, thực sự là Đạo Tặc. Vì vậy ta trong thời kỳ khai thiên tích địa, ta lập ba nghìn sáu trăm Đạo thần, Đạo thần có được thực lực như Đạo Chủ. Tương lai nếu Đạo Chủ trộm thiên địa đại đạo làm vật riêng, tự có Đạo thần xử trí."

Lục dị nhân vỗ tay cười nói: "Ý tưởng này rất hay! Thế gian quá nhiều phân tranh, đều là do tư tâm của Đạo Chủ gây ra. Hôm nay sinh linh Hậu Thiên chúng ta còn chưa bắt đầu xuất hiện đã định ra quy tắc vũ trụ, không cần lo lắng bọn họ sẽ làm ra hành động gì!"

Hai người càng nói càng hợp ý, gạt Hứa Ứng sang một bên, đợi tới lúc Thái Nhất Đạo Chủ tỉnh lại bèn tạ lỗi với Hứa Ứng, cười nói: "Nhất thời hứng khởi, bỏ qua ngươi."

Hứa Ứng không thèm để ý nói: "Thấy ngươi có thể khôi phục tinh thần, ta cũng cảm thấy mỹ mãn. sư phụ, ta lần này đến đây là để chào từ biệt ngươi, lần này đi vào nơi không biết sâu trong hỗn độn, tương lai có thể gặp lại hay không, còn chưa biết được."

Thái Nhất nghe vậy, không khỏi chấn động, hỏi thăm lần này y sẽ đi nơi nào, Hứa Ứng nói: "Đạo Minh."

Hai thầy trò dạo chơi trong Tân Lâu giới này, quan sát Đạo cảnh nơi đây, chiêm ngưỡng vũ trụ hùng vĩ, trong khoảng thời gian này Thái Nhất vẫn luôn bận rộn kiến thiết ở Tân Lâu giới, cũng hiếm khi bình tâm lại.

Giờ phút này nghe nói Hứa Ứng muốn đi, hắn cũng không nhịn được có phần không nỡ, một lát sau mới nói: "Đạo Minh quả thật là nơi mà người cầu đạo phải tới, nhưng có lẽ Đạo Minh cũng không phải là mục tiêu của ngươi. Năm đó La Thái Tông bị trục xuất khỏi Bỉ Ngạn, tiến vào Đạo Minh, đến khi Bỉ Ngạn gặp kiếp vận thì chủ động trở về ứng kiếp. Đạo Tôn đã từng đi qua Đạo Minh, sau đó lại trở về quê hương. Nếu Đạo Minh là mục đích cuối cùng của tu sĩ, vì sao bọn họ lại trở về?"

Xa xa, ngân hà đang hình thành, rót vào một mảnh biển sao.

Hứa Ứng như đang tán thưởng Lâu giới tráng lệ, hoặc như suy nghĩ xuất thần nói: "Ta cũng biết khó rời cố thổ, nhưng lần này ta tới Đạo Minh, đã quyết định không trở về nữa, tránh mang đến nguy hiểm cho Tam giới."

Y thuật lại chuyện tự quan sát kiếp vận Tam giới, lại phát hiện Tam giới chỉ có mấy ngàn năm tuổi thọ, bao gồm cả chuyện Tam giới bị hủy bởi tay mình và Quả Chuông.

"Nếu ta trở về, chỉ e sẽ dẫn tới tai hoạ cho Tam giới, vì vậy dứt khoát lưu vong chính mình và Chung gia. Có lẽ có thể giúp Tam giới tránh tai họa."

Thái Nhất nghe vậy, biết y lo lắng cho Tam giới nên mới đưa ra quyết định này, suy tư một lát rồi nói: "Sầm Khê tu luyện Vô Cực đại đạo từng kể với ta về một câu chuyện, nói gia đình nhà nông nuôi được một đàn gà, trong đó có một con gà thông minh hay ngửa mặt lên trời, nhận ra buổi trưa có thức ăn từ trên trời giáng xuống. Vì vậy con gà thông minh tìm được một chân lý vũ trụ, mỗi khi đến trưa, thức ăn lại rơi từ trên trời xuống. Hôm nay, trong nhà có khách đến, muốn giết gà mời khách. Đến buổi trưa, con gà thông minh chạy ra ngoài đầu tiên chờ đồ ăn, nhưng nó bị bắt lại, trở thành đồ ăn."

Hứa Ứng giật mình.