← Quay lại trang sách

Chương 2725 Tương lai đã chết 4

Bỗng nhiên, hắn cảm nhận được những khí tức khác, âm thanh giật mình.

"Những Điện chủ khác cũng đang chú ý Hứa Ứng, bọn họ cũng muốn nhân cơ hội này quan sát tương lai của hắn."

Cố Đạo Sinh lòng nói: "Bọn họ cũng thật gian xảo, bản thân không bỏ công, lại để người thành thật như ta làm việc."

Bên trong Đạo Minh, từng vị Điện chủ dồn dập trông qua thời không, nhìn Hứa Ứng bên cạnh Luân Hồi trì.

Hứa Ứng không phát giác điều gì, phát động Hồi Chiếu, soi sáng tương lai của mình. Từng đôi mắt rực rỡ có thần, đồng loạt nhìn về phía tương lai của Hứa Ứng.

"Có phải là đại nhân vật hay không, đều nằm trong hành động lần này!"

Ánh mắt chờ mong của họ trở nên ngây dại, lại phấn chấn tinh thần, nhìn thật sâu mấy lần, càng thêm ngây dại.

Lập tức, đờ đẫn biến thành hoang mang, khó hiểu.

Dưới đạo quang của Hứa Ứng soi sáng, tương lai của y trở nên trống rỗng, mỗi một loại tin tức về Hứa Ứng, đều như tờ giấy trắng!

"Thế này là thế nào?" âm Dương điện chủ âm Quá Tàng nhíu mày, hắn chưa từng thấy qua cảnh tượng kỳ quái này, thậm chí còn chưa từng nghe nói.

Nhân Quả điện chủ Giang Tự Lưu nói: "Cảnh tượng này, cho thấy ngay khoảnh khắc tiếp theo Hứa Ứng đã chết, bởi vậy không có tương lai."

Luân Hồi điện chủ nói thêm: "Phải nói là, trong tất cả quá khứ, Hứa Ứng đều đã chết. Hắn bị người có đại thần thông xóa sổ khỏi Hỗn Độn Hải, cho nên không có tương lai."

Điện chủ Tiêu Hồn điện Phong Tiêu Tiêu dò hỏi: "Đạo Tịch đạo huynh, cho dù là tịch diệt, cũng không thể hoàn toàn tịch diệt như vậy chứ?"

Đạo Tịch Chân Quân nói: "Nếu như ta ra tay, có thể khiến hắn hoàn toàn tịch diệt như vậy,"

"Có thể nào vì Hỗn Độn Chủ biến tương lai của hắn thành hỗn độn, khiến chúng ta không thể tra xét được?" Quang Minh Điện chủ Hồn Truân Sinh đột nhiên hỏi.

Các Điện chủ Đạo Minh không cách nào trả lời.

Hồn Truân Sinh chính mình là người có trình độ Hỗn Độn đại đạo cao nhất trong Đạo Minh, hắn còn chưa thể khẳng định, những người khác đương nhiên càng không thể khẳng định.

Vĩnh Lạc Chân Quân nói: "Các ngươi nói xem, có khả năng Hứa Ứng chính là đại nhân vật kia hay không, tương lai hắn quá cường đại, xóa đi bất cứ người nào dò xét tương lai của mình?"

Không ai có thể trả lời vấn đề Hồn Truân Sinh, mà vấn đề của hắn ta cũng không có ai có thể trả lời được.

"Ta càng có khuynh hướng, Chung đạo hữu mới là đại nhân vật. Mà Hứa Ứng, tương lai sẽ chết trong tay Đạo Tịch đạo hữu." Giọng nói trong Vô Cực điện vang lên càng ngày càng xa.

Giọng nói của Điện chủ khác cũng dần dần đi xa.

"Cách giải thích này của Vô Cực đạo huynh càng phù hợp với thực tế."

Bên cạnh Luân Hồi trì, Hứa Ứng vẫn đang điều động Hồi Chiếu, chiếu rọi tương lai của mình, nhưng trong tương lai hoàn toàn mờ mịt, đạo quang căn bản không chiếu tới.

"Kỳ quái, chẳng lẽ nguyên nhân là do Nhân Quả đại đạo ta chưa từng tu thành Đạo Chủ, cho nên không cách nào nhìn thấy tương lai?"

Hứa Ứng không thử nghiệm nữa, thầm nghĩ: "Đợi đến lúc ta đắc đạo Nhân Quả, lại phát động Hồi Chiếu cũng không muộn."

Ánh mắt của y lại rơi vào trên vũ trụ bị sinh sinh diệt trong Luân Hồi trì kia, bấm tay gảy một cái, một luồng ánh sáng luân hồi rơi vào trong Luân Hồi trì, tiến vào trong vũ trụ ấy.

Lúc này, Mộng Hạc đạo nhân đi tới, ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Ứng, cười nói: "Cuối cùng Hứa đạo hữu cũng tu thành Luân Hồi Đạo Chủ, thật đáng mừng. Điện chủ nói, duyên phận giữa ngươi và Luân Hồi điện đã hết, mời trở về đi."

Hứa Ứng xoay người lại, bái chào Luân Hồi điện: "Hứa Ứng đa tạ Cố Điện chủ chỉ điểm bồi dưỡng. Tương lai nếu có thành tựu, nhất định sẽ báo đáp ân tình hôm nay."

Mộng Hạc đạo nhân cười nói: "Sư tôn sẽ không gặp ngươi. Ta tiễn ngươi ra ngoài."

Hứa Ứng cùng hắn sóng vai mà đi nói: "Ta nhận được Cố Điện chủ ân huệ, còn chưa từng gặp qua hắn, không biết bộ dạng của hắn, tương lai làm sao báo ân?"

"Việc này đơn giản."

Mộng Hạc đạo nhân vẫn còn tồn tưởng một phen, chỉ thấy trong hư không có một đạo nhân cất bước đi tới, thân hình cao gầy, mặt mày thon gọn, mắt chứa tinh quang, quần áo phiêu dật, khí chất thoát tục xuất trần, sau đầu đứng sừng sững một vòng luân hồi, bên trong ẩn chứa vũ trụ hồng hoang.

Hứa Ứng nhìn thật lâu, nhớ kỹ hình dạng của Luân Hồi điện chủ Cố Đạo Sinh, nói: "Bây giờ ta đã biết dung mạo của ân công, đa tạ Mộng đạo huynh."

Tuy nói như thế, nhưng trong lòng y lại dậy sóng.

Mộng Hạc đạo nhân tồn tưởng Cố Đạo Sinh, cũng không phải là thân hình hùng vĩ mang Cửu Đạo Luân Hồi mà y đã nhìn thấy ở tận cùng Luân Hồi đại đạo!

"Đều là tận cùng của Luân Hồi đại đạo, Cố Đạo Sinh cũng không phải người mạnh nhất!"

Y đi ra Luân Hồi điện, từ biệt Mộng Hạc đạo nhân, trở về Minh Tước phủ ở Hoài Sa tiên châu. Hứa Ứng ngồi ở trên sảnh chính, im lặng ngồi đó không nói gì.