← Quay lại trang sách

Chương 2726 Cẩn Du quan, Tà đạo nhân. 1

Mà đạo quang luân hồi mà y chiếu vào trong hỗn độn của Luân Hồi trì đã nhanh chóng biến hóa, khi rơi vào trong vũ trụ trong ao kia, liền hóa thành đạo thân của Hứa Ứng.

Tay áo Hứa Ứng tung bay, đi lại trong vũ trụ này.

Ở bên ngoài hắn nhìn thấy vũ trụ này có tốc độ sinh diệt cực nhanh, tốc độ diễn biến của Tiên Thiên Cửu Đạo và thiên địa đại đạo cực kỳ kinh người, nhưng khi đến vũ trụ này mới phát hiện tốc độ thời gian trôi qua ở nơi này khác hẳn những gì đã thấy trong Đại Không Minh Cảnh.

"Đây là một vũ trụ chân thực."

Hứa Ứng quan sát tinh không bốn phía, bỗng nhiên phi thân lên, đi tới thế giới diễn sinh ra vũ trụ này, chỉ thấy nơi này đã có văn minh, còn có tu sĩ, lĩnh ngộ thiên địa đại đạo, lĩnh ngộ đạo pháp thần thông.

Hứa Ứng thấy cảnh tượng như vậy, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, phát giác được tốc độ lão hóa của thiên địa đại đạo nhanh hơn gấp trăm vạn lần so với tốc độ bình thường, trong lòng trầm xuống.

"Luân Hồi trì của Luân Hồi điện chủ thật ra là đem bọc lấy một vũ trụ, ngăn cách Hỗn Độn Hải bốn phía ra, dùng vũ trụ cùng với tất cả sinh linh trong đó để thí nghiệm luân hồi!"

Y vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên sau lưng vang lên âm thanh kinh ngạc của Mộng Hạc đạo nhân: "Hứa đạo hữu, sao đạo thân của ngươi lại rơi vào chỗ này? Nhất định là bất cẩn rồi."

Hứa Ứng quay đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào Mộng Hạc đạo nhân cũng đi vào trong Luân Hồi trì này, nhìn y ncnk, hiển nhiên đã sớm cảm thấy y cho đạo thân tiến vào Luân Hồi trì.

"Cũng không phải là bất cẩn, mà là ta muốn quan sát kỹ càng luân hồi vận hành, cố tình nhảy vào trong Luân Hồi trì." Hứa Ứng cười nói.

Mộng Hạc đạo nhân ồ một tiếng nói: "Luân Hồi trì chính là pháp bảo của sư phụ ta, ngươi vào thì dễ ra ngoài thì khó, ta đưa ngươi trở về."

Hứa Ứng cảm ơn nói: "Điện chủ luyện mảnh Hỗn Độn Hải và cả vũ trụ này thành pháp bảo? Nhưng nhiều sinh linh như vậy,.."

Mộng Hạc đạo nhân cười nói: "Vì cầu đạo, có gì không thể?"

Hứa Ứng dừng bước lại, sắc mặt hoang mang: "Nhưng Mộng đạo huynh, đạo nghĩa ở đâu?"

Mộng Hạc đạo nhân cũng dừng bước, như nghe thấy chuyện cực kỳ buồn cười, cười ha hả lắc đầu nói: "Đạo nghĩa? Cái gì gọi là đạo nghĩa? Hứa đạo hữu, ta và ngươi đều là người đắc đạo, theo đuổi phần cuối đại đạo, ngươi nên biết, trong Hỗn Độn Hải, không có đạo nghĩa!"

"Không! trong Hỗn Độn Hải có đạo nghĩa!"

Hứa Ứng nghiêm túc giải thích, "Mộng Đạo huynh, thời gian ngươi tu hành lâu hơn ta, thành tựu đạo pháp cũng cao hơn ta, nhưng đạo nghĩa tuyệt đối không phải không tồn tại. Nếu đạo nghĩa không còn, sẽ không diễn sinh ra Hỗn Độn linh căn trong Hỗn Độn Hải, cũng sẽ không diễn sinh ra vũ trụ, diễn sinh ra thiên địa vạn đạo! Cũng sẽ không có sinh mệnh nhiều màu sắc như vậy, lại càng không có ta và ngươi!"

Sắc mặt y nghiêm nghị: "Thiên địa có đạo nghĩa, cho nên diễn chúng sinh. Chúng sinh có đạo nghĩa, vì vậy giúp đỡ lẫn nhau. Ta và ngươi có lúc nhỏ yếu, lúc sinh ra đã gào khóc đòi nuôi, không có bất cứ lực lượng gì, cho nên phụ tử kế thừa, huyết mạch tương truyền. Lúc thiếu niên không có sở trường gì, không có bao nhiêu tri thức, cho nên sư phụ truyền đạo thụ nghiệp. Đây chính là đạo nghĩa của chúng sinh!"

Mộng Hạc đạo nhân cười ha hả, lắc đầu nói: "Hứa đạo hữu, ngươi ngu xuẩn cỡ nào chứ! Ngươi vừa mới thành tựu Luân Hồi Đạo Chủ, tu thành Hồi Chiếu, từ khi ngươi còn chưa chào đời đã là Đạo Chủ rồi, không cần phụ tử kế thừa, ngươi cũng không cần sư phụ tài bồi đã có được học thức không thể đo lường! Ngươi cần gì đạo nghĩa chúng sinh?"

Hứa Ứng nghe vậy nhíu mày.

Tu thành Hồi Chiếu là có thể bỏ qua ân dưỡng dục của cha mẹ, ân giáo dục của sư phụ?

Đây là đạo lý gì?

Hắn nhẫn nại nói: "Mộng đạo huynh, Hỗn Độn Hải cũng có đạo nghĩa, vì vậy trong hỗn độn có Hỗn Độn linh căn sinh trưởng, có Hồng Nguyên khai mở, cho sinh mệnh có cơ hội nở rộ! Những người tu đạo như chúng ta, dẫu là Đạo Chủ đắc đạo, cũng sinh ra từ Hỗn Độn linh căn thai nghén, đi ra từ trong vũ trụ Hồng Nguyên, sao có thể không có đạo nghĩa?"

Mộng Hạc đạo nhân cười lạnh nói: "Hỗn Độn Hải có đạo nghĩa, sẽ không có Tịch Diệt Kiếp, sẽ không bắt chúng sinh tử vong trả lại nhân quả! Hứa Ứng, thời gian tu hành của ngươi quá ngắn, trong đầu toàn là các loại ý tưởng không thực tế như đạo nghĩa, chính nghĩa. Nếu ngươi như ta, chứng kiến một vũ trụ tịch diệt, sẽ không ngây thơ như thế."