Chương 2762 Hồng Mông Vô Lượng kiếp kinh 2
Túc Hồng Ngọc nói sang chuyện khác, chỉ về phía hàng ngàn Tiên Thiên linh bảo ở phía trước nói: "Hoàng Cực đế đô dùng Tiên Thiên linh bảo bảo bảo vệ kinh sư, ý đồ lấy uy lực của những Hỗn Độn linh căn này luyện bỏ kiếp vận của Hỗn Nguyên tiên triều. Nhưng kiếp vận của Tiên triều sâu nặng, thiếu nợ nhân quả rất lớn trong Hỗn Độn Hải, lại bởi vì Tiên Thiên thiếu hụt, sao những linh bảo này có thể ngăn cản được?"
Cô lắc lắc đầu nói: "Hiện giờ lãnh thổ Tiên triều kém xa ngày xưa, nhưng kiếp vận lại càng ngày càng nghiêm trọng, họa trong giặc ngoài. Lần này sau khi Đế Thần trở về, không biết Tiên Đế đời kế tiếp có thể ngồi trên giang sơn bao lâu."
Hứa Ứng điều động đạo Luân Hồi Nhân Quả quan sát Hoàng Cực đế đô, chỉ thấy vũ trụ này là do rất nhiều Thánh địa bản nguyên của vũ trụ tổ hợp thành, hưng thịnh hơn Bỉ Ngạn không biết bao nhiêu lần.
Mà Hỗn Nguyên tiên triều có một vũ trụ bản nguyên, Hỗn Nguyên tiên triều được thành lập trên cơ sở ở vũ trụ này.
Hứa Ứng không khỏi thay đổi sắc mặt, vũ trụ bản nguyên này còn rộng lớn hơn bất cứ vũ trụ nào mà y từng gặp trước đây, thiên địa đại đạo càng thêm hoàn chỉnh!
Những vũ trụ bình thường, ba ngàn đại đạo, ý nói là trong thiên địa có ba ngàn đại đạo, cũng có cách nói bốn ngàn năm ngàn đại đạo.
Nhưng vũ trụ bản nguyên của Hỗn Nguyên tiên triều lại có đến mấy chục vạn loại thiên địa đại đạo!
Thiên địa đại đạo của vũ trụ này hưng thịnh như thế, sao Túc Hồng Ngọc còn có thể nói nơi này vốn sinh ra đã thiếu hụt?
Đột nhiên, Hứa Ứng nhận thấy trong quan tài đen ở phía sau, một luồng lực lượng kỳ diệu của dị đạo xâm lấn, chắc là quan tài màu đen đã mượn hai mắt của y, quan sát vũ trụ bản nguyên của Hỗn Nguyên tiên triều.
Hứa Ứng chấn động thần thức: "Quan gia, ngươi có nhận ra vũ trụ bản nguyên này có vấn đề hay không?"
Quan tài màu đen không trả lời, nhưng vang lên một tia chấn động rất nhỏ, có vẻ như trong lòng cỗ quan tài màu đen này cũng không bình tĩnh.
"Chẳng lẽ, vũ trụ này chính là vũ trụ mà Quan gia nói tới, là vô trung sinh hữu, được khai mở? Ai mà có pháp lực khổng lồ như vậy?"
Hứa Ứng lấy lại bình tĩnh, dò hỏi: "Hồng Ngọc, ngươi nói tiên triều thiếu hụt, đây là cớ gì?"
Túc Hồng Ngọc nói: "Người xưa kể lại, khi Hỗn Nguyên vũ trụ của Hỗn Nguyên tiên triều mới khai mở, sinh ra rất nhiều Tiên Thiên linh căn, trong đó có một linh căn bị người ta lấy đi, cho nên mất một linh căn, dẫn đến Tiên Thiên thiếu hụt."
Hứa Ứng giật mình, sinh ra rất nhiều Tiên Thiên linh căn? Chuyện gì thế này?
"Người lấy đi linh căn là ai?" Y hỏi.
"Người khai mở Hỗn Nguyên vũ trụ, Hỗn Nguyên vũ trụ của chúng ta là vô trung sinh hữu, được mở ra từ hỗn độn, chưa từng trải qua Hồng Nguyên vũ trụ Hỗn Độn linh căn."
Đối với điều này, Túc Hồng Ngọc cũng không hiểu nhiều lắm nói: "Về việc người khai mở ra nó là ai, thế thì không có ghi chép. Có điều vũ trụ sinh sinh diệt diệt, sẽ không bởi vì người khai mở ra nó mà kết thúc. Sau khi Hỗn Nguyên tiên triều thành lập, rất nhiều năm trôi qua, Hỗn Nguyên vũ trụ cũng sắp bị tịch diệt. Khi đó, Túc gia ta chính là Tiên Đế đời thứ nhất."
Hứa Ứng mặt mày chấn động, nhìn về phía thiếu nữ áo đen này, không ngờ cô lại là Đế tộc Hỗn Nguyên tiên triều!
"Sau này Túc gia đã định ra quy củ, Tiên Đế đời đời tương truyền, chỉ có điều không phải truyền ngôi cho Túc gia, mà là trao đế vị cho tồn tại cường đại nhất Tiên triều, kéo dài tuổi thọ cho Hỗn Nguyên tiên triều."
Túc Hồng Ngọc có phần phiền muộn nói: "Năm đó tổ tiên lưu lại chiếu thư truyền ngôi, chiếu thư nói, muốn giải quyết kiếp vận của Hỗn Nguyên tiên triều, chỉ có người tìm được khai mở Hỗn Nguyên vũ trụ, mời về Tiên Thiên linh căn. Chỉ có điều Hỗn Nguyên tiên triều đã phái ra không biết bao nhiêu sứ giả, tìm khắp Hỗn Độn Hải, từ đầu đến cuối vẫn không thể tìm được người khai mở kia, tìm về Tiên Thiên linh căn."
Cô thở dài nói: "Bây giờ kiếp vận lại bắt đầu, tiên triều lo lo lắng trong ngoài, không biết còn có thể kiên trì được hay không."
Trong lòng Hứa Ứng khẽ động: "Chẳng lẽ Đế Thần sắp vẫn lạc có liên quan tới kiếp vận của Tiên triều?"
Y không trực tiếp mở miệng hỏi thăm, dù sao mình bây giờ là người Hỗn Nguyên tiên triều, nếu ngay cả chút "kiến thức" ấy cũng không biết, chắc chắn sẽ khiến Túc Hồng Ngọc hoài nghi.
"Hứa đạo hữu vác quan tài đến đây, chắc là cũng vì chuyện này a?"
Ánh mắt Túc Hồng Ngọc nhìn vào trên quan tài đen phía sau Hứa Ứng, như cười như không nói: "Thật ra, mục tiêu của ngươi vốn không phải là đế vị, mục tiêu của ngươi là Đế Thần! Xin hỏi Hứa đạo hữu, người trong quan tài của ngươi là vị bệ hạ nào? Thứ cho ta kiến thức nông cạn, không biết có vị Tiên Đế nào họ Hứa."