← Quay lại trang sách

Chương 2815 Hỗn Độn Chủ hiện thân 4

Đao gãy, Hỗn Độn chung và quan tài đen, hình thành thế giáp công hai đấu một!

Chỉ có điều Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương, hoàn toàn ở trung tâm thế giáp công!

Hai người cứng đờ tại chỗ, không dám cử động chút nào.

Quan tài đen đối kháng với Hỗn Độn chung và đao gãy, khí tức dị đạo của nó càng ngày càng mạnh, mà khí tức truyền ra từ đao gãy cùng Hỗn Độn chung cũng dần dần gia tăng, ép cho Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương rung động gân cốt.

Nguyên Vị Ương không chút nghĩ ngợi, lập tức phát động Hư Không đại đạo, nhưng hư không vừa mới triển khai lập tức bị tam đại chí bảo áp chế hoàn toàn, mỏng manh tới đáng thương!

Trong lòng Nguyên Vị Ương phát lạnh.

Hỗn Độn Hải áp chế hư không, còn có thể hình thành vật chất hổ phách, khu vực hổ phách. Mà ba món bảo vật này quá mạnh mẽ, trực tiếp san bằng hư không, khiến cho vị Hư Không Đạo Chủ như cô hoàn toàn vô dụng!

Hứa Ứng đột nhiên cười ha hả, cực kỳ hào sảng, cất cao giọng nói: "Hỗn Độn Chủ, tại hạ Hứa Ứng, đến đây cầu kiến!"

Nguyên Vị Ương lập tức tỉnh ngộ, thầm khen một tiếng thông minh: "Hỗn Độn chung là chuông của Hỗn Độn Chủ, Hỗn Độn chung tới đây, đương nhiên Hỗn Độn Chủ cũng ở phụ cận! Chỉ cần Hỗn Độn Chủ ra mặt, chúng ta sẽ an toàn."

Bốn phía không có ai trả lời.

Hứa Ứng dốc tất cả tu vi, âm thanh hóa thành đạo âm, truyền khắp nơi, cất cao giọng nói: "Sơn dã tán nhân Hứa Ứng, được mời đến đây, cầu kiến Hỗn Độn Chủ."

Bốn phía vẫn không có người trả lời.

Trong lòng Hứa Ứng trầm xuống: "Hỗn Độn Chủ không có ở đây."

Y nhìn phía Hỗn Độn chung, Đoạn Đao và quan tài đen, đột nhiên cười ha hả, cất cao giọng nói: "Quan đạo huynh, Chung Đạo huynh, Đao huynh, tại hạ có một lời. Ba vị đạo huynh đều là chí bảo đương thời, có uy phong không ai bằng, có năng lực khoáng cổ tuyệt kim, rong ruổi Hỗn Độn Hải quát tháo phong vân. Ba vị đạo huynh lại đứng ở tận cùng đại đạo, vô số hậu bối kính ngưỡng. Ba vị kinh diễm quyết tuyệt như vậy, há có thể ủy khuất tranh đấu như pháp bảo tầm thường ở nơi đây, đánh nhau tới đầu bù tóc rối? Nếu ba vị đạo huynh có chỗ tử thương, chẳng phải khiến cho ức vạn pháp bảo và hậu bối cười chê?"

Nguyên Vị Ương có phần vui mừng: "Mấy năm nay A Ứng đọc sách không uổng?"

Hứa Ứng vừa nói như vậy, sát khí của ba món pháp bảo sát khí mới thu liễm một chút.

Bỗng nhiên, quan tài màu đen bay tới, vẫn treo ở sau lưng Hứa Ứng, Hỗn Độn chung cũng tự bay tới, treo ở đỉnh đầu Hứa Ứng.

Mà thanh đao gãy kia đột nhiên rung động dữ dội, thu nhỏ kịch liệt, viu một tiếng bay ra, chuôi rơi vào trong lòng bàn tay Hứa Ứng.

Hứa Ứng cầm đao trong tay, Hỗn Độn chung trên đỉnh đầu, lưng đeo quan tài màu đen, trang bị chí bảo đầy người, với trạng thái hiện tại của y, cho dù là Đế Thần cũng tuyệt đối có thể đánh một trận, nhưng trong lòng y lại thầm sợ hãi.

Y có thể cảm giác được, bất cứ lúc nào thanh đao gãy này cũng có thể khống chế bản thân cắt cổ chính mình, bất cứ lúc nào Hỗn Độn chung cũng có thể rơi xuống, chấn tất cả dưới chuông thành bột phấn.

Còn quan tài màu đen thì dùng xiểng xích quấn quanh Hứa Ứng, như bắt cóc y làm con tin... cho dù Hứa Ứng cảm thấy chắc Hỗn Độn chung và đao gãy đều không để ý đến chuyện nó có con tin hay không.

Bỗng nhiên, đao gãy nâng tay Hứa Ứng lên, chỉ về phía trước.

Hỗn Độn chung cũng phát ra một tiếng chuông trong trẻo, như đồng ý với phương hướng mà đao gãy chỉ. Chỉ có quan tài màu đen dường như có vẻ không vui, xiềng xích quấn quanh người Hứa Ứng thoáng xiết chặt.

Hứa Ứng theo hướng đao gãy vừa chỉ, đi về phía trước.

Nguyên Vị Ương đi tới bên cạnh y, nhỏ giọng truyền âm nói: "A Ứng, ba món bảo vật này như có thâm thù đại hận gì đó. Chàng tiếp xúc với chúng nó tương đối lâu, có biết chút gì không?"

Hứa Ứng rung động thần thức, truyền âm nói: "Ta cũng không biết. Ta chỉ biết trong quan tài có một người, từ hải ngoại đến. Người này tu luyện dị đạo, cường đại vô biên, có thể vô trung sinh hữu, khai thiên tích địa, trong khai mở vũ trụ càn khôn Hỗn Độn Hải, thu thập Nguyên Thủy đạo khí. Người này tự nhận là bị hại, nhưng nếu gọi tên của hắn, hắn sẽ phục sinh."

Nguyên Vị Ương suy nghĩ một chút nói: "Chàng nói xem, liệu có phải đối thủ của vị khách hải ngoại này là Hỗn Độn Chủ không? Trận chiến giữa hai người bọn họ, lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận. Đao của Hỗn Độn Chủ mai táng ở chỗ này, khách tới từ hải ngoại bị chôn trong quan tài."

Hứa Ứng không ngừng bước, suy tư nói: "Đúng là có khả năng này. Nhưng chủ nhân thanh đao này chính là một vị tận cùng Luân Hồi đại đạo, ta đã từng thấy hắn ở tận cùng đại đạo. Hắn không sử dụng Hỗn Độn chung."

Nguyên Vị Ương nghi hoặc hỏi: "Hỗn Độn chung từ đâu đến?"