Chương 2836 Sáng nghe đạo, chiều chết cũng cam tâm 4
Ngược lại, thần thông của Minh chủ Đạo Minh hình thành tự nhiên, tinh diệu vô song, không có nửa điểm bóng dáng của Đế Chiếu.
Hơn nữa, đòn đánh này của Minh chủ Đạo Minh đã đâm thủng lòng bàn tay của hắn, trên thực tế là đã phá tan đại đạo của hắn, xuyên thấu qua đại đạo ẩn chứa trong lòng bàn tay, thậm chí để lại vết thương nghiêm trọng trên đại đạo của hắn, cho nên mới dẫn đến vết thương của hắn chảy máu không ngừng.
Đế Thần đang đánh giá vết thương này, đột nhiên giọng nói Hứa Ứng vang lên: "Bệ hạ hiện đã bớt hoài nghi về Minh chủ Đạo Minh chưa?"
Đế Thần trong lòng cả kinh, vội vàng quét mắt nhìn lại, chỉ thấy một đạo thân của Hứa Ứng đi ratừ trong hư không, tới trong xe, ngông nghênh ngồi xuống phía bên dưới hắn.
Đế Thần hừ một tiếng, không ngờ hắn lại không phát hiện được Hứa Ứng đã sớm ẩn giấu một đạo thân Hư Không, khiến hắn có phần không vui.
Đạo thân của Hứa Ứng lộ vẻ hỏi thăm.
Đế Thần nén cảm giác không vui nói: "Đạo pháp mà hắn vận dụng, không có bóng dáng của Đế Chiếu. Nhưng hắn nhất định là Đế Chiếu."
Hứa Ứng giật mình, Nguyên Vị Ương cũng lộ vẻ khó hiểu.
Đế Thần nói: "Lúc Đế Chiếu y ra tay, dùng hơn bốn mươi chiêu thức quen thuộc với chiêu pháp của ta, sau đó phá giải chiêu pháp của ta. Lần này, Minh chủ Đạo Minh dùng một chiêu phá giải chiêu pháp của ta, nhưng ta có thể cảm giác được, đạo hạnh của ta và hắn không sai biệt lắm, đều đã đến rìa cảnh giới Nguyên Thủy."
Nguyên Vị Ương nghe, ánh mắt sáng lên nói: "Đạo hạnh không chênh lệch lắm, đáng lẽ hắn dùng mấy chục chiêu để tìm sơ hở của ngươi, thế nhưng chiêu thứ nhất đã phá được chiêu của ngươi, chứng tỏ chiêu hắn từng gặp ngươi, thậm chí từng giao thủ với ngươi."
Đế Thần nhẹ nhàng gật đầu.
Hứa Ứng đạo thân thở dài nói: "Bệ hạ, bất luận Minh chủ Đạo Minh có phải Đế Chiếu hay không, ta khuyên ngươi không nên tiếp tục khiêu chiến hắn. Lần trước hắn mất hơn bốn mươi chiêu đánh bại ngươi, lần này, hắn chỉ cần một chiêu đánh bại ngươi. Chênh lệch giữa hai người các ngươi, không phải kéo gần, mà là kéo lớn hơn rất nhiều."
Trong khoảng thời gian này, Đế Thần căn cứ vào trận chiến lần trước, hoàn thiện đạo pháp thần thông của mình, khiến mình tiến thêm một bước. Đối với tồn tại tận cùng đại đạo như hắn mà nói, đây đã là tiến bộ hiếm thấy.
Có điều, Minh chủ Đạo Minh lại tiến bộ càng nhanh!
Đế Thần lắc đầu nói: "Hứa Ứng, ngươi không phải người của Hỗn Nguyên tiên triều, không biết địa vị của Hỗn Nguyên Tiên Đế các đời trong lòng mọi người. Ta cũng lập nghiệp từ phàm nhân, ta cũng từng ngưỡng mộ các tiền bối này. Ta sùng bái bọn họ, tôn kính bọn họ, là tinh thần bọn họ khích lệ ta trở thành Hỗn Nguyên Tiên Đế. Ngươi không thể hiểu được loại tình cảm này. Huống chi, đây là một đối thủ hiếm có."
Trong mắt hắn lóe lên thần quang: "Nếu ta muốn trở thành Nguyên Thủy, thế thì cần một đối thủ cường đại như vậy!"
Minh chủ Đạo Minh nhìn về phía Hồn Truân Sinh, cười nói: "May mắn có đạo hữu Hồn Truân Sinh đưa đại nhân vật về Đạo Minh ta."
Hồn Truân Sinh vội vàng nói: "Không dám. Nếu không phải Minh chủ chạy tới kịp thời, chỉ e ngay cả ta cũng phải chết oan chết uổng."
Minh chủ Đạo Minh nghiêm mặt nói: "Đế Thần này tuy kỳ quái, nhưng vẫn có khí độ. Chỉ cần ngươi không đối nghịch với hắn, hắn sẽ không giết ngươi."
Hắn nhìn về phía Hứa Ứng, khom người chào, cười nói: "Tại hạ Nguyên Hư, bái kiến Hứa đạo hữu."
Hứa Ứng hoàn lễ: "Hứa Ứng, bái kiến Minh chủ Đạo Minh."
Y ngẩng đầu quan sát Minh chủ Đạo Minh, thầm nghĩ: "Đế Thần nói hắn chính là đế liễn, chẳng lẽ Đế Chiếu năm đó, sau khi giả chết thoát thân đã tổ chức Đạo Minh? Có điều, lịch sử Đạo Minh đã tới vạn ức năm. Khi đó chắc Đế Chiếu còn chưa phải Hỗn Nguyên Tiên Đế? Trừ phi... trước khi xưng đế, hắn đã tổ chức Đạo Minh!"
Minh chủ Đạo Minh tha thiết nói: "Ta du lịch xung quanh, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác, biết có một vị đại nhân vật sắp tới Đạo Minh ta. Việc này, thậm chí kinh động đến Hỗn Độn Chủ, bởi vậy ta liền truyền lệnh cho Đạo Minh, bảo bọn họ đi nghênh tiếp, miễn cho trên đường có tai hoạ gì. Cũng may Hứa đạo hữu vẫn được bình an."
Hắn thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Ta thấy tu vi của đạo hữu đã cực kỳ cao minh, sau khi tới Đạo Minh ta nhất định phải coi trọng. Hiện giờ ngươi là môn hạ của vị Điện chủ nào?"
Hồn Truân Sinh vội vàng nháy mắt với Hứa Ứng, Hứa Ứng làm như không thấy nói: "Ta không vượt qua khảo hạch, hiện giờ vẫn đệ tử ngoại môn của Đạo Minh."
Minh chủ Đạo Minh nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Hồn Truân Sinh, nghi ngờ hỏi: "Đây là chuyện gì? Vì sao lại thất lễ với Hứa đạo hữu?"
Hồn Truân Sinh kêu oan: "Hứa đạo hữu là đại nhân vật, những Điện chủ như chúng ta, nào dám to gan trở thành sư tôn của Hứa đạo hữu? Vì vậy chúng ta không thu hắn ta làm đệ tử nội môn, dự định đợi Minh chủ trở về, sẽ tính toán sau."