← Quay lại trang sách

Chương 2837 Tôn chỉ của Đạo Minh 1

Minh chủ Đạo Minh nhẹ nhàng gật đầu, cười nói: "Thì ra là thế. Các ngươi xử lý rất tốt. Hứa đạo hữu, chuyện này vốn cũng không thể trách bọn họ. Bọn họ cũng có ý tốt."

Hồn Truân Sinh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hứa Ứng cười nói: "Ta cũng có phần cảm kích đối với trên dưới Đạo Minh. Lần này nếu không phải Điện chủ Hồn Truân Sinh cứu giúp, chỉ e ta còn đang trong khe nứt Hỗn Độn."

Minh chủ Đạo Minh nói: "Bọn họ tuy có thất trách nhưng cũng may không gây ra lầm lỗi gì lớn. Hứa đạo hữu, chúng ta lập tức trở về Đạo Minh, mời."

Hồn Truân Sinh lại hóa thành sinh vật hỗn độn, chở hai người đi về phía Đại Không Minh Cảnh.

Minh chủ Đạo Minh ý vị sâu xa nói: "Vừa rồi Đế Thần nói, vô lượng sinh linh của vũ trụ vô lượng sẽ vì chúng ta mở Hỗn Độn Hải mà chết. Đây thật ra là gây xích mích giữa đạo hữu và Đạo Minh ta."

Hứa Ứng cười nói: "Đế Thần chỉ là phường đạo chích, chút tâm tư đó của hắn sao ta lại không hiểu? Minh chủ, khai mở Hỗn Độn Hải, thật sự chết nhiều sinh linh như vậy sao?"

Minh chủ Đạo Minh cười nói: "Điều kiện khai mở Hỗn Độn Hải, đầu tiên là tất cả vũ trụ quy về hỗn độn, sau đó mới có thể triệt để khai mở. Tất cả sinh mệnh trong Hỗn Độn Hải, đều chỉ là phù du trong biển, sáng sinh chiều chết. Đã là sáng sinh chiều chết, như vậy sáng nghe đạo chiều chết, có cái gì khác biệt? Để thấy được đại đạo chân chính, cần có hy sinh. Chỉ có hy sinh, mới có thể khai mở vũ trụ nắm giữ đạo hoàn chỉnh, mới có thể khiến cho vũ trụ vĩnh hằng. Hứa đạo hữu, ngươi nghĩ sao?"

Hứa Ứng cẩn thận suy tư, bên trong Hỗn Độn Hải này, từng giây từng phút đều có vũ trụ sinh diệt, sinh linh trong vũ trụ, có mấy ai có thể vượt qua Tịch Diệt Kiếp?

Nếu xét từ điểm này, Minh chủ nói vậy cũng không phải là không có đạo lý.

Nơi đây vốn cách không xa, chỉ mấy ngày sau Hồn Truân Sinh đã chở bọn họ tới Đại Không Minh Cảnh.

Minh chủ Đạo Minh đứng dậy, áy náy nói: "Hứa đạo hữu tạm thời nghỉ ngơi mấy ngày, ta về trước xử lý một chút sự vụ. Đợi xử lý xong, lại đến gặp mặt."

Hứa Ứng vâng dạ: "Minh chủ xin cứ tự nhiên."

Minh chủ Đạo Minh mang theo Hồn Truân Sinh rời đi, Hứa Ứng cũng tự quay về Minh Tước phủ của mình.

Hắn nhớ tới lúc ở trên đầu Hồn Truân Sinh, nhớ lại đoạn đối thoại giữa mình và Minh chủ Đạo Minh, bất tri bất giác lại chìm vào trầm tư.

"Tôn chỉ của Đạo Minh, có đúng hay không? Con kiến sáng sinh chiều chết, thật sự có ý nghĩa sao?"

Y đang xuất thần, bỗng nhiên nghe giọng nói của Tà đạo nhân vang lên: "Hứa đạo hữu, Quan chủ trở về, lệnh ta đến mời."

Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Quan chủ Cẩn Du quan đã trở về?"

Y vội vàng đứng dậy, theo sau Tà đạo nhân tiến vào Cẩn Du quan.

Quan chủ Cẩn Du quan mặc bộ áo xanh lá, bên trong là tà áo trắng, trông rất bắt mắt, cầm theo cây gậy trúc đánh rơi mấy quả Hỏa Táo, cười nói: "Hứa đạo hữu, về cùng Minh chủ phải không?"

Cô chia mấy quả Hỏa Táo cho Hứa Ứng, Hứa Ứng vội vàng cảm ơn, cười nói: "Đúng là về cùng Minh chủ."

Quan chủ Cẩn Du quan cười dài nói: "Hỗn Độn Chủ thế hệ này quả nhiên to gan, còn dám trà trộn vào trong Đạo Minh!"

Sắc mặt Hứa Ứng vàng như đất, tay run rẩy, Hỏa Táo thiếu chút nữa run rơi xuống.

Quan chủ Cẩn Du quan cười lạnh nói: "Hỗn Độn Chủ, ngươi xong rồi!"

Hứa Ứng run tay, định tế ra đoạn đao gãy của Thái Hoàng Hỗn Độn Chủ, thầm nghĩ: "Ta xuất đao chém ngã nữ tử này, có thể giết xuyên Đạo Minh rồi chạy thoát không?"

Quan chủ Cẩn Du quan như cười như không nói: "Chẳng lẽ Hỗn Độn Chủ còn định giết người diệt khẩu?"

Hứa Ứng cười ha hả, xua tan sát ý, vái dài đến đất, cười nói: "Ta bị Quan chủ hù dọa rồi, nhất thời ngây ngốc, không ngờ lại quên Hỏa Táo của Quan chủ giúp ta tu thành Hư Không Đạo Chủ. là Hứa mỗ càn rỡ rồi, không nên tự tiện động sát tâm. Quan chủ có thể cho con đường sống hay không?"

Y và Nguyên Vị Ương từng nhắc tới Quan chủ Cẩn Du quan. Bởi vậy nên y biết Quan chủ Cẩn Du quan đã từng đi tới Hỗn Độn tiên điện. Nguyên Vị Ương suy đoán, rất có thể Quan chủ Cẩn Du quan có quan hệ với Ngọc Hư Thiên Tôn. Mà Hứa Ứng đánh thức Ngọc Hư Thiên Tôn, hai bên coi như kết thiện duyên.

Lúc trước Hứa Ứng bị Quan chủ Cẩn Du quan hù loạn chân tay, cho nên mới nổi sát ý, giờ phút này khôi phục tinh thần là ứng phó thong dong.

Quan chủ Cẩn Du quan cười nói: "Ngươi cũng thật thú vị, Đạo Minh và Hỗn Độn Chủ có thù oán, nhưng không phải ta có thù với Hỗn Độn Chủ. Chuyện ngươi là Hỗn Độn Chủ, ta sẽ không truyền ra ngoài."

Hứa Ứng thăm dò: "Quan chủ gặp được Ngọc Hư Thiên Tôn rồi?"