Chương 2840 Rời khỏi Đạo Minh 1
Hứa Ứng chỉ cảm thấy tình huống này có phần quái dị, linh quang kia, như bị người dùng thủ đoạn thần kỳ, xóa đi quan hệ nhân quả chất chứa trong linh quang, dẫn đến linh quang tan vỡ.
Hôm nay y đã là Đạo Chủ Hậu Thiên đại đạo, người có thể xóa bỏ nhân quả của y, tính toán được được y, đã ít nay lại càng ít. Mà người xóa đi nhân quả trong linh quang, hẳn không phải nhằm vào y, mà là nhằm vào tất cả quan hệ nhân quả với Hỗn Nguyên tiên triều, Hỗn Nguyên vũ trụ và Đế Thần.
Phàm là có người tìm hiểu được ảo diệu bên trong thì sẽ bị đại đạo của người này xóa đi trí nhớ về phương diện này!
Thành tựu như vậy, khiến Hứa Ứng cảnh giác.
"Quá kỳ quái, không thể không quan sát."
Hứa Ứng liếc nhìn Quả Chuông một, chỉ thấy lúc này Quả Chuông còn đang tu luyện, cần cù không ngừng, thầm nghĩ: "Tốt nhất có thể mượn nhờ Chung gia, ngay khoảnh khắc linh quang lóe lên, khắc dấu ấn đặt trên người Chung gia là có thể phát hiện manh mối."
Chung gia là pháp bảo, lưu lại dấu ấn bên trên chuông, nếu như gợn sóng đại đạo của người kia xóa bỏ đoạn dấu ấn này thì chắc chắn sẽ phát ra tiếng chuông ngân, nói không chừng có thể men theo đại đạo này tìm được người.
Hứa Ứng nháy mắt mấy cái, lại cẩn thận suy tính Đạo Minh, Hỗn Nguyên vũ trụ, Hỗn Nguyên tiên triều và Đế Thần, xem bên trong có quan hệ gì.
Lần này y điều động Nhân Quả đại đạo, dò xét càng thêm tỉ mỉ, đột nhiên, một luồng linh quang hiện lên, Hứa Ứng không cần nghĩ ngợi, lập tức khắc linh quang này lên mặt ngoài Quả Chuông!
Quả Chuông kinh hô một tiếng: "A Ứng, ngươi khắc gì trên người ta? Bây giờ lực lượng của ta đã xưa đâu bằng nay, dấu ấn của ngươi không xứng với ta, vô duyên vô cớ chà đạp thân thể của ta..."
Cùng lúc đó, một luồng lực lượng không hiểu xâm nhập mà đến, ngay trong tại thời khắc Hứa Ứng khắc dấu ấn linh quang trên vách chuông, đã xóa bỏ linh quang này!
Quả Chuông bị luồng lực lượng khó hiểu này xung kích, phát ra một tiếng vang nhỏ, chợt cảm thấy ngơ ngơ ngác ngác, phảng phất như trong trí nhớ có thứ gì đó bị xóa đi.
Hứa Ứng chỉ kịp đọc ra một câu "Khai mở Hỗn Độn Hải", linh quang đã bị hủy đi. Y vận Hư Không đại đạo, thần thức ẩn vào hư không, truy tìm khởi nguồn của lực lượng này!
Thoảnh khắc sau, thần thức của y xuyên qua tầng tầng hư không, thẳng đến Đại Không Minh Cảnh của Đạo Minh, chạy về phía một tòa đạo điện đơn sơ.
Thần thức Hứa Ứng vừa tiến vào bên trong đạo điện, là nhìn thấy bóng dáng Minh chủ Đạo Minh Nguyên Hư đang ngồi ngay ngắn bất động.
Hứa Ứng nhanh chóng quyết định, phá hủy thiêu đốt thần thức, đồng thời lấy hư không làm đao, chặt đứt tầng tầng hư không, luyện đi tất cả vết tích nhân quả!
Y làm xong những thứ này, vẫn chưa hết kinh hồn, thấy Minh chủ Đạo Minh cũng không đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Khai mở Hỗn Độn Hải?"
Ánh mắt Hứa Ứng chớp động, nhìn về phía Đại Không Minh Cảnh, thầm nghĩ: "Tông chỉ của Đạo Minh, khai mở Hỗn Độn Hải, thấy được đại đạo chân thật. Có liên quan gì tới Đế Chiếu, Hỗn Nguyên vũ trụ, Hỗn Nguyên tiên triều?"
Y đăm chiêu khó hiểu.
Ôn Nam Huân không hề hay biết gì về việc này, thúc dục lá liễu đi về phía trước theo hoa văn trên Hỏa Táo thụ, qua một lúc lâu, đột nhiên nói: "Hứa Ứng, Chung Điện chủ, chúng ta đến rồi!"
Hứa Ứng và Quả Chuông từng người tỉnh lại, ngưng mắt quan sát, chỉ thấy cành lá Hỏa Táo thụ nối liền một tòa vũ trụ cổ xưa. Lá liễu theo cành cây Hỏa Táo, đi vào trong vũ trụ này.
"Đây chính là nơi ta sinh ra."
Ôn Nam Huân cười nói: "Nơi này tên là Anh Hoa, từ khi ta gia nhập Đạo Minh đã rất ít khi trở về."
Minh chủ Đạo Minh mở mắt, nhìn thần thức bị chôn vùi, lộ vẻ kinh ngạc, hạ giọng nói: "Tra xét tới đầu ta, thú vị đấy!"
Hắn đứng dậy, thuận theo thần thức tan biến của Hứa Ứng mà đi, chẳng bao lâu sau đã tiến vào hư không.
Chỉ thấy hư Không Minh Cảnh trong không trung nối liền hàng ngàn hàng vạn vũ trụ, những vũ trụ này tựa như những con sứa mờ ảo được treo bên trên màn trời.
Nhưng tiến vào trong hư không là có thể phát hiện thứ kết nối ngàn vạn vũ trụ thực ra là Hỏa Táo thụ.
Cho dù thần thức của Hứa Ứng bị mai một, xóa bỏ nhân quả, nhưng trong mắt Minh chủ Đạo Minh, vẫn còn rất nhiều dấu vết chưa từng bị xóa đi.
Hắn tìm kiếm theo dấu vết, bỗng nhiên chỉ thấy trong hư không Hỏa Táo thụ có ánh sáng rực rỡ lan tỏa, hiện đủ màu sắc, còn từ từ dâng lên, ngăn cản trên đường đi của hắn.
Minh chủ Đạo Minh khẽ nhướn mày, chỉ thấy dưới cây táo kia, một nữ tử mỹ mạo ngẩng đầu giơ cây trúc, đang gõ Hỏa Táo trên cây, mà Tà đạo nhân đang ở bên cạnh, giơ vạt áo hứng lấy Hỏa Táo.
Minh chủ Đạo Minh chào hỏi: "Cẩn Du đạo hữu."