← Quay lại trang sách

Chương 2867 Ngọc Hư Thiên Tôn 3

Hồn Truân Sinh bước nhanh tới, giận không kiềm được, quát: "Hứa Ứng, lần đầu tiên ngươi gia nhập Đạo Minh, là ta hộ tống cả chặng đường, đưa ngươi đến Đại Không Minh Cảnh an toàn! Ngươi gặp nạn ở Hỗn Nguyên tiên triều, cũng là ta liều chết chém giết, đối đầu với Đế Thần, lúc này mới cứu ngươi chạy thoát! Ngươi rơi vào trong khe nứt lớn của Hỗn Độn Hải, bị Hỗn Độn Chủ bắt được, cũng là ta không để ý nguy hiểm lẻn vào trong khe nứt cứu ngươi ra! Không ngờ ngươi lại phản bội Đạo Minh! Đạo Minh ta nào đã bạc đãi ngươi?"

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Đạo Minh chưa từng bạc đãi ta. Ở Đạo Minh ta học được lượng lớn đạo pháp, nhờ vậy mới tiến bộ nhanh chóng."

Hồn Truân Sinh lạnh lùng nói: "Tại sao ngươi còn muốn phản bội Đạo Minh?"

"Bởi vì đạo bất đồng."

Hứa Ứng nghiêm mặt nói: "Đạo Minh muốn hủy diệt tất cả vũ trụ trong Hỗn Độn Hải, hủy diệt hết thảy sinh mệnh, khai mở Hỗn Độn Hải, khác với con đường của ta. Nếu đạo đã bất đồng, vậy việc phản bội Đạo Minh cũng hợp tình hợp lý."

Hồn Truân Sinh tức giận nói: "Ngươi là đại nhân vật, nếu ngươi muốn rời khỏi cứ đi thẳng là được, tại sao lại giết Điện chủ của Đạo Minh ta?"

Hứa Ứng thở dài: "Nếu không phải bọn họ đến giết ta, ta cũng sẽ không phản kích. Ta vì bảo mệnh, tất nhiên phải vận dụng hết thảy thủ đoạn."

Trong lòng y khẽ động nói: "Vị Điện chủ nào chết rồi?"

Mặc dù y vận dụng toàn lực, nhưng không biết mình dốc toàn lực phát động thanh đao gãy sẽ có uy lực ra sao. Bởi vậy sau trận chiến với Vĩnh Lạc Chân Quân và Diệu Giám, y đều thừa dịp đối phương bị thương bỏ chạy trước.

Sau lưng Hồn Truân Sinh, Khinh Vân Chân Quân đi ra, tức giận quát: "Hai vị đạo hữu Vĩnh Lạc và Diệu Giám đều đã chôn thân dưới đao của ngươi!"

Hứa Ứng giật mình: "Hai vị Điện chủ này chết rồi? Ta giết bọn họ rồi sao?"

Trong đầu y chấn động, đường đường tận cùng đại đạo lại chết trong tay y?

Âm Trường Tàng đi lên phía trước, điềm nhiên nói: "Nếu đại nhân vật đã không phải đạo hữu của chúng ta, như vậy chúng ta cũng không cưỡng ép. Nhưng nếu đại nhân vật muốn đối địch với Đạo Minh ta, như vậy Đạo Minh chúng ta cũng không thể không tiễn đại nhân vật lên đường!"

Trong lòng Hứa Ứng trầm xuống, rất tận cùng đại đạo đến đây vây đuổi chặn đường, hiện giờ có thể nói là y không còn đường nào để trốn.

Đúng lúc này, chỉ nghe một âm thanh nữ tử cười nói: "Đại nhân vật và Đạo Minh đã không chung đường, Đạo Minh lại muốn tới giết người. Người ta phản kháng, giết người trong Đạo Minh, các ngươi lại không buông tha, chẳng phải nực cười lắm sao?"

Sắc mặt của Hồn Truân Sinh trầm xuống, nhìn theo hướng phát ra âm thanh, sắc mặt lại càng âm trầm.

Thân Đồ Luân và nữ tử áo tím, ông lão áo đen dắt tay nhau đi tới, xuất hiện sau lưng Hứa Ứng.

"Phản tặc Thân Đồ Luân!"

"Phản tặc Thích Ấu Hoa!"

"Phản tặc Vu Dận Ma Quân!"

Đám người Khinh Vân Chân Quân, âm Trường Tàng giận tím mặt, dồn dập quát lớn: "Hứa Ứng, quả nhiên ngươi âm hiểm xảo trá, đã sớm cấu kết với phản tặc Nghĩa Minh!"

Hứa Ứng thở dài, không giải thích.

Hiện giờ cho dù có giải thích cũng vô dụng, tất cả mọi người trong Đạo Minh sẽ hoàn toàn không tin y.

Bọn Thân Đồ Luân đã đến, điều này khiến cho y có thêm một con đường sống.

Ánh mắt của Hồn Truân Sinh nhìn vào Thân Đồ Luân, nhẹ giọng nói: "Lần trước giao phong để ngươi chạy thoát một kiếp, lần này ngươi sẽ may mắn vậy đâu,"

Thân Đồ Luân tế Đạo thụ lên, thản nhiên nói: "Hồn Truân Sinh, ngươi chưa chứng được tận cùng Hỗn Độn đại đạo, từ đầu đến cuối tiến bộ có hạn. Mà ta đã tu thành tận cùng đạo đại. Ngươi giậm chân tại chỗ, mà ta lại tiến bộ nhanh chóng, ngươi của hôm nay chưa chắc đã là đối thủ của ta."

Khí tức song phương lập tức gia tăng tới cực hạn, Hỗn Độn Hải lập tức trở nên vô cùng mãnh liệt, mạch nước ngầm mênh mông cuồn cuộn, khiến cho người không thể nào ổn định thân hình.

Mắt thấy cuộc đại chiến giữa song phương sắp sửa bùng nổ, đúng vào lúc này, đột nhiên có một chiếc thuyền đánh vỡ cục diện bế tắc, lẳng lặng lao ra từ trong Hỗn Độn Hải đang dâng trào mãnh liệt.

Chiếc thuyền ấy không lớn, tựa như thuyền đánh cá bình thường, trên thuyền có một thanh niên mặc áo bào màu xanh lam, hai tay chắp sau lưng, lộ rõ vẻ hào hiệp.

Hỗn Độn Hải khuấy động đi tới bên cạnh hắn và chiếc thuyền nhỏ, đột nhiên trở nên hiền lành ngoan ngoãn, đủ loại đạo lực đại đạo hỗn loạn trong Hỗn Độn Hải cũng dần dần hiện ra rõ ràng.

Ánh mắt của hắn ôn thuận, cho người ta một loại cảm giác nho nhã hiền hòa, nhưng khí tức của hắn lại sâu không lường được.

Đám người Hồn Truân Sinh và Thân Đồ Luân lập tức nhìn về phía hắn ta, chỉ cảm thấy trong nháy mắt khi ánh mắt bọn họ nhìn vào người hắn thì đạo quang chói mắt chiếu rọi, quả thật huy hoàng tới cực điểm!