Chương 2999 Hộp báu đại đạo 4
Con lừa nghe, cúi đầu bái, vui vẻ nói: "n công tại thượng, nhận một lạy của con lừa nhỏ này! Đạo Ẩn lão tặc ỷ vào cảnh giới cao hơn ta, hàng phục ta, khiến ta đường đường này tận cùng đại đạo phải làm thú cưỡi cho hắn! Đây là sỉ nhục vô cùng lớn! Chỉ tiếc ta không có bản lãnh xử lý hắn, may mắn ân công ra tay, diệt trừ lão tặc!"
Chung gia vốn cho rằng hắn đến đây báo thù cho Đạo Ẩn, chỉ đợi hắn nói ra hai chữ báo thù, là sẽ ra tay đánh chết hắn, thử nghiệm xem uy lực của mình. Nào ngờ con lừa này miệng gọi ân công, khiến nó khá thất vọng.
Hứa Ứng cười nói: "Đạo hữu không cần khách khí. Xin hỏi đạo hữu xưng hô như thế nào?"
Hai chân trước của con lừa giao nhau ở trước ngực, khoanh tay cười nói: "Đạo hiệu của ta là Thi Đức, thích làm việc thiện, tạo đức thương sinh, bởi vậy người ta gọi là Thi Đức Thượng Nhân. Ân công, những người khác đều đang luyện chế pháp bảo, ân công lại không ở đó, định đi nơi nào?"
Hứa Ứng thuật lại chuyện mình tìm kiếm Đạo Hoàng một phen, con lừa Thi Đức Thượng Nhân kia cười nói: "Từ sau khi Đạo Ẩn bỏ mạng, ta vẫn luôn bị buộc ở chỗ Đạo Hoàng. Đạo Hoàng đi nơi nào, thật ra ta biết."
Hứa Ứng nghe vậy không khỏi mừng rỡ, vội vàng nhờ hắn dẫn đường.
Thi Đức Thượng Nhân nói: "Ngươi leo lên lưng ta, ta đưa ngươi đi."
Hứa Ứng cười nói: "Chúng ta đều là đạo hữu, cần gì phải như thế?"
Thi Đức Thượng Nhân cười nói: "Ta ngày ngày làm thú cưỡi cho Đạo Ẩn lão tặc, đã thành thói quen, quên mất chuyện này. Không biết ân công đi tìm Đạo Hoàng là có chuyện gì?"
Hứa Ứng nói: "Ta định đi Nguyên Thủy đạo điện, học tập tuyệt học đạo pháp cảnh giới Nguyên Thủy, tiếc rằng Đạo Hoàng như muốn tránh ta."
Thi Đức Thượng Nhân cười nói: "Thì ra là thế. Ta có cơ duyên gặp qua Nguyên Thủy đạo điện một lần, chỉ có điều không biết đi vào như thế nào. Lần trước ta cõng một người trẻ tuổi, đưa hắn đến chỗ Đạo Hoàng, có duyên nhìn thấy Đạo Hoàng khai mở Nguyên Thủy đạo điện, để cho người trẻ tuổi kia đi vào học tập."
Hứa Ứng trong lòng khẽ động nói: "Vậy người trẻ tuổi là ai?"
Thi Đức Thượng Nhân nói: "Minh chủ Đạo Minh, Trường Tôn Thánh Hải."
Hứa Ứng kinh ngạc: "Trường Tôn Thánh Hải cũng trong mộ phần vũ trụ? Hắn đi vào Nguyên Thủy đạo điện?"
Y vui thay cho Trường Tôn Thánh Hải, lại bất giác cảm giác ghen tỵ.
Trường Tôn Thánh Hải có được cơ duyên này, tất nhiên tu vi sẽ tiến nhanh, đạo pháp tinh thâm, lại có thành tựu cao hơn. Nhưng Đạo Hoàng nhìn thấy Trường Tôn Thánh Hải là để cho hắn tiến vào Nguyên Thủy đạo điện, bản thân lại mãi không được đi vào, khiến y có phần ghen tỵ.
Thi Đức Thượng Nhân dẫn Hứa Ứng đi sâu vào trong mộ phần vũ trụ, đột nhiên dừng bước, nói với Hứa Ứng: "n công ở đây đợi một chút, ta đi một lát sẽ trở lại."
Hứa Ứng dừng bước, chỉ thấy con lừa này nhanh như chớp giật, chạy về phía một khu Tiên cung, lén lút nhìn xung quanh một, thân hình lập tức hóa thành khói xanh chui vào trong Tiên cung.
Hứa Ứng kiễng chân nhìn xung quanh, một lúc lâu sau,chợt thấy con lừa kia lẻn ra từ trong cung, xách theo bao lớn bao nhỏ, nhét vào trong vũ trụ đại đạo của mình.
Hứa Ứng nghi hoặc nhìn hắn nói: "Thi Đức Thượng Nhân, ngươi làm vậy là?"
Thi Đức Thượng Nhân hiên ngang cười vài tiếng nói: "Nơi này là tiên điện của Nguyên Nghĩa Đạo Tổ, ta và Nguyên Nghĩa Đạo Tổ cũng là quen biết, đã từng bị hắn cưỡi qua. Hiện tại hắn đang luyện bảo, vì lẽ đó ta tới mượn một chút bảo bối."
Quả Chuông kêu lên: "Thượng nhân, rõ ràng là ngươi nhân lúc Nguyên Nghĩa Đạo Tổ đang luyện bảo, tới trộm bảo bối của hắn!"
Thi Đức Thượng Nhân không vui nói: "Sao lại gọi là trộm? Cưỡi ta, không cho chút tiền được à? Không cho thì ta tự đi lấy, sao lại tính là trộm? Đạo Ẩn lão gia nhà ta chết rồi, ta không có chỗ đặt chân trong mộ phần, thừa dịp bọn họ không rảnh để ý, ta lấy chút đồ của mình từ nhà bọn họ, ra ngoài khoái hoạt, thế mà cũng bị dị nghị sao?"
Quả Chuông nói với Hứa Ứng: "A Ứng, vị Thất Đức Thượng Nhân này thiếu đại đức, không phải hắn ăn trộm Đạo Hoàng bị phát hiện, nên mới bị buộc lại đấy chứ? Nếu như chúng ta cùng đi chung với hắn, bị phát hiện, có phải sẽ cho rằng chúng ta là người canh chừng cho hắn không?"
Dọc đường, con lừa lại đi trộm đạo tràng của mấy vị Nguyên Thủy, thủ đoạn cao siêu, Hứa Ứng cũng không khỏi lo lắng. Con lừa này đi trộm Nguyên Thủy đạo tràng, mình thì đứng ở cách đó không xa, đúng là trông rất giống người canh chừng.
Nhưng cũng may theo bọn họ đi sâu hơn, đạo tràng Nguyên Thủy xung quanh càng ngày càng ít, con lừa không có chỗ trộm, đành phải dừng tay.
Kiếp Vận xung quanh ngày càng dày đặc, khí tức mục nát cũng càng lúc càng nặng.
Loại mục nát này, là đại đạo hủ hóa thành tro tàn, lưu lại thứ mùi kỳ dị, khiến cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ không thoải mái.
Đạo hạnh càng cao, cảm giác đó càng mãnh liệt.