← Quay lại trang sách

Chương 3000 Thi Đức Thượng Nhân 1

Con lừa Thi Đức đi một đoạn đường cũng không chịu nổi, chỉ cảm thấy đại đạo của bản thân có xu thế hóa thành tro đạo. Hắn đang muốn dừng lại, bỗng nhiên cảm thấy một luồng đạo lực kỳ dị vọt tới, bao phủ bản thân, vừa rồi loại xu thế mục nát kia lập tức ngừng lại.

Quanh thân Hứa Ứng tản ra một luồng đạo lực tinh thuần, bao phủ con lừa Thi Đức, Quả Chuông và Linh Các kiều, mặc dù không thể ngăn bộ khí tức tuyệt diệt, nhưng cũng giúp bọn họ chịu được khí tức tiết ra.

"Không hổ là Hỗn Độn Chủ, tồn tại có thể đánh chết lão gia!"

Thi Đức Thượng Nhân khen không dứt miệng, cười nói: "n công, Đạo Hoàng đi về phía này. Nơi đây vốn là cấm địa, nghiêm cấm người qua lại, cho dù là Nguyên Thủy, đi tới nơi đây thì đại đạo cũng hóa thành tro đạo. Trước kia ta luôn muốn tiến vào xem thử, chỉ có điều bản lĩnh không tốt, không có cơ hội."

Con lừa này hai mắt tỏa sáng, đứng lên xoa tay. Hứa Ứng và Quả Chuông thấy thế, trong lòng hồ nghi, cảm thấy cùng hắn đi đến cấm địa này không phải là quyết định đúng đắn.

Bốn phía tối tăm, Hứa Ứng và con lừa tiến vào cấm địa, chỉ thấy nơi này tĩnh mịch u ám, loáng thoáng có thể nhìn thấy tượng đá cực lớn ngồi trong bóng tối, khiến cho người ta có cảm giác áp bách nặng nề.

Tia sáng duy nhất chính là Tịch Diệt thiên hỏa trên người tượng đá.

Nhưng cho dù là Tịch Diệt thiên hỏa cũng cực kỳ ảm đạm.

Hứa Ứng kinh ngạc, y từng khai thiên tích địa ở mộ phần vũ trụ, lăn qua lộn lại lâu như vậy, cũng chưa từng đánh thức tồn tại Nguyên Thủy cảnh nơi này. Đám người Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn luyện chế hộp báu đại đạo cũng không đánh thức bọn họ.

"Nguyên Thủy đạo cảnh ở đây quá cổ xưa."

Hứa Ứng nghi ngờ không thôi, quan sát những tượng đá Nguyên Thủy này, y có thể cảm nhận được kiếp vận trên người những tượng đá này có thể ngược dòng đến thời kỳ cổ xưa nhất của Hỗn Độn Hải!

Thậm chí y còn cảm ứng được có kiếp vận của những bức tượng đá trên người mơ hồ không rõ, không cách nào tìm hiểu nguồn gốc của chúng, hiện tượng như vậy là do thời đại của họ quá cổ xưa, xưa tới mức Hỗn Độn Hải đã chôn vùi quá nửa, chỉ còn lại một ít mảnh vỡ đang lơ lửng trong Hỗn Độn Hải!

"n công đợi ta một chút."

Thi Đức Thượng Nhân kêu to một tiếng, lập tức đi thẳng đến một tòa Nguyên Thủy tiên cung u ám trong đó.

Hứa Ứng dừng bước chờ đợi, một lát sau, chỉ nghe trong Tiên cung có Thi Đức Thượng Nhân kêu to gọi nhỏ, có vẻ thê thảm.

Thân hình Hứa Ứng nhanh chóng lóe lên, tiến vào tòa Nguyên Thủy tiên cung kia, chỉ thấy tiên cung rách nát không chịu nổi, khắp nơi đều là đổ nát thê lương, bị ăn mòn đến mức không ra hình dạng gì, đưa tay sờ một cái là nhanh chóng mục nát hóa thành bột phấn!

Y nhanh chóng tìm được Thi Đức Thượng Nhân, chỉ thấy con lừa này đứng ở bên cạnh một pho tượng đá, ngẩng đầu hoảng sợ nhìn pho tượng đá đó, trong miệng vẫn kêu thảm thiết như trước.

"Vị đạo huynh này, Thất Đức Thượng Nhân không có ác ý, kính xin lưu lại tính mạng cho hắn..."

Hứa Ứng vừa mới nói đến đây, lập tức phát hiện không đúng, không ngờ lại thấy tượng đá Nguyên Thủy trước con lừa cũng như tiên cung, đang như nhanh chóng hóa thành bụi phấn!

Chắc là tồn tại cổ xưa Nguyên Thủy đạo cảnh này là bị Thi Đức Thượng Nhân kinh động, vừa thức tỉnh, từ thân thể hoá đá hóa thành thân thể máu thịt.

Đồng thời thân thể của hắn cũng đang hóa thành bột phấn!

Khoảnh khắc sau, một luồng Tịch Diệt thiên hỏa bao phủ tượng đá, tượng đá vừa hóa thành máu thịt vừa bốc cháy.

"Cứu ta..."

Trong ngọn lửa, gương mặt vị Nguyên Thủy đạo cảnh kia lộ vẻ tuyệt vọng, vươn tay về phía Hứa Ứng, nhưng không bao lâu sau toàn thân đã bị ngọn lửa đốt thành tro bụi, bị thiêu đốt không còn một mảnh!

Hứa Ứng không ra tay trợ giúp, cũng không biết nên làm như thế nào trợ giúp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Nguyên Thủy cảnh này bị đốt không còn một mảnh.

Cảnh tượng này vừa khiến người ta sợ hãi vừa có phần bi thương.

Cho dù đường đường là Nguyên Thủy đạo cảnh, cũng khó thoát khỏi truy sát của kiếp vận, cuối cùng cũng phải đối phó với nhân kiếp.

Hứa Ứng lườm Thi Đức Thượng Nhân vẫn còn kêu la, bèn sửa lại, thầm nghĩ: "Chắc phải gọi là lư kiếp. Vị tiền bối này chắc là bị Thất Đức Thượng Nhân đánh thức, kết quả là chết vì kiếp vận."

Chắc Thi Đức Thượng Nhân tiến vào trộm đồ, không ngờ mọi thứ nơi đây đều mục nát, thấy trên người tượng đá Nguyên Thủy này có bảo vật nên vươn tay bắt lấy, lại đánh thức tượng đá Nguyên Thủy.

Hắn thấy tượng đá Nguyên Thủy tỉnh lại, bị dọa tới mức kêu la không ngừng. Nhưng Nguyên Thủy đạo cảnh vì kiếp vận giáng lâm nên mới hóa thành tượng đá, kéo dài thời gian. Có lẽ do ngủ say quá lâu ở đây, trong khoảnh khắc tỉnh lại đã bị kiếp vận đuổi kịp, hóa thành kiếp hỏa vô thượng, đạo hạnh và tu hành cả đời bị đốt thành bột phấn.

Bởi vậy Hứa Ứng mới nói người này là ứng lư kiếp, bị Thi Đức Thượng Nhân hại chết.

"Thiếu mất đại đức." Chung gia nhỏ giọng nói.