Chương 3023 Quyết liệt 4
Hư Hoàng nói: "Thông Thiên Đạo Nhân. Sau khi Minh chủ đời trước Võ Trưng chết đi, Minh chủ Nghĩa Minh bỏ trống, có mấy vị đạo hữu có ý muốn trở thành Minh chủ, cuối cùng là Thông Thiên Đạo Nhân có Cửu Đạo Tuần Chứng, lực áp quần hùng, trở thành Minh chủ Nghĩa Minh. Ngay cả Thân Đồ Luân Thân đạo hữu cũng tâm phục khẩu phục."
Hứa Ứng hơi ngẩn người.
Thông Thiên Đạo Nhân thiên phú ngộ tính tư chất đều là tuyệt đỉnh, hắn cũng là người đầu tiên trong Tam giới đi vào Hỗn Độn Hải, có thể có thành tựu bực này, Hứa Ứng cũng mừng cho hắn.
"Vậy, Minh chủ Đạo Minh là ai?"
Hứa Ứng dò hỏi: "Chẳng lẽ là Vạn Thánh Tôn Sư Quách Thủ Đạo? Hay là Diệu Thánh Chân Vương?"
"Đều không phải. Người này là cố nhân của chúng ta, Trường Tôn Thánh Hải."
Hứa Ứng nghe vậy, không khỏi ngây người.
Thông Thiên Đạo Nhân và Trường Tôn Thánh Hải rõ ràng là thầy trò mới đúng, bây giờ một người lại trở thành Minh chủ Nghĩa Minh, một người thành Minh chủ Đạo Minh.
Trường Tôn Thánh Hải được Đạo Hoàng đưa đến Nguyên Thủy đạo điện, xem qua đạo pháp truyền thừa của mộ phần, tu vi thực lực tăng nhiều, tuy thực lực của Thông Thiên Đạo Nhân không yếu, nhưng vẫn kém hơn hắn ta nhiều.
Cũng khó trách Hỗn Độn chung lại đến trợ trận.
Hứa Ứng không ở lại lâu, nói với mọi người: "Hiện tại thừa dịp Đạo Hoàng còn chưa kịp phản ứng, ta đi chặn giết người mang hộp báu đại đạo, cần phải đoạt lấy mấy cái hộp báu. Còn có, nếu các ngươi gặp Đạo Tịch Chân Quân, phải giữ hắn lại, cứ nói ta có chuyện quan trọng thỉnh cầu. Nếu hắn nhớ ơn chỉ điểm của ta, sẽ ở tại Tam giới."
Đám người vâng dạ, trong lòng buồn bực, không biết y muốn tìm ma đầu Đạo Tịch Chân Quân làm gì.
Hứa Ứng vội vàng rời khỏi, truy tìm tung tích tám người khác.
Mộ phần vũ trụ, trong cấm địa cổ xưa, Đạo Hoàng đối mặt với tượng đá ngàn tay bất động.
Bỗng nhiên, một hộp báu đại đạo bay tới, rơi xuống trước đầu gối của hắn. Thần sắc Đạo Hoàng không thay đổi, gọi một đạo đồng tới nói: "Ngươi cầm hộp báu này đi gặp Đại Hoa Thiên Tôn, cùng hắn đi diệt trừ Hỗn Độn linh căn và vũ trụ Hồng Nguyên."
Đạo đồng vâng dạ, mang theo hộp báu đại đạo đi xa.
Gương mặt tượng đá kia đột nhiên biến thành thân thể máu thịt, mở miệng cười nói: "Đạo Hoàng, Nguyên Thủy đạo cảnh ngươi phái ra đã chết rồi, ngươi còn có tâm trạng ngồi trước mặt ta trấn áp ta sao?"
Sắc mặt Đạo Hoàng lạnh nhạt nói: "Thánh Tổ, ngươi đầu độc Hứa Ứng, tu luyện tàn thiên Nguyên Thủy Kiếp Kinh, giúp tăng cường Kiếp Vận và Tịch Diệt chi khí của Hỗn Độn Hải, ngươi hấp thu Tịch Diệt chi khí, nỗ lực thoát khỏi trấn áp của Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất, sao ta có thể thả ngươi ra gây họa?"
Thánh Tổ cười ha hả, châm chọc nói: "Đạo Hoàng bây giờ ai đang gây họa cho Hỗn Độn Hải là ai? Hồng Sơn, Tượng Đế, Lăng Tiêu, Nguyên Bghĩa, Vạn Pháp Tôn Vương, Thiên Hình Tổ Sư, Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn, đám Nguyên Thủy bọn họ đang cầm pháp bảo của ngươi, diệt tuyệt vũ trụ xung quanh! Bọn họ làm ác, đã vượt qua ta năm đó!"
Vẻ giễu cợt của hắn càng lúc càng đậm nói: "Mà chuyện này, đều là do ngươi dung túng! Là ngươi thiết kế ra hộp báu đại đạo, là ngươi dung túng bọn họ đi làm ác, hủy diệt thương sinh trong từng vũ trụ, hủy diệt đại đạo của từng cái vũ trụ. Bọn họ dùng pháp bảo của ngươi làm ác, ngươi có thể không đếm xỉa đến? Đạo hữu hay đắn đo à? Ngươi cho rằng là Hứa Ứng luyện hóa kiếp vận trong cơ thể, dẫn đến tu vi của ta nước lên thuyền lên, suýt nữa thoát khỏi kiếp vận? Ha ha ha!"
Hắn lắc đầu: "Thật ra là do ngươi phái chín người ra diệt sạch vũ trụ xung quanh, dẫn tới kiếp vận của Hỗn Độn Hải càng ngày càng mạnh, khí tức tịch diệt càng ngày càng nặng, cho nên tu vi của ta mới tiến bộ thần tốc! Về phần Hứa Ứng, hắn chỉ luyện hóa kiếp vận của bản thân, làm ác chưa chắc đã bằng một phần vạn của các ngươi."
Đạo Hoàng mắt điếc tai ngơ, tiếp tục trấn áp hắn.
Thánh Tổ hừ một tiếng, cười nói: "Ngươi còn chưa biết sao? Hứa Ứng đã từ Đại Hư Không trở về, ta phát hiện tu vi của hắn cao hơn trước nhiều, kiếp vận trong cơ thể cũng nhanh chóng biến mất. Tu vi thực lực của hắn sẽ nước đạt tới mức uy hiếp đến mộ phần vũ trụ. Khi đó ngươi phái ai ra, cũng sẽ bị hắn đánh chết. Đạo Hoàng, khi đó ngươi còn có thể ngồi vững được sao?"
Đạo Hoàng lù lù bất động, mặc cho hắn đùa cợt thế nào cũng không đứng dậy.
Thánh Tổ thấy không nói được gì bèn dứt khoát ngậm miệng, tiếp tục hấp thu Tịch Diệt chi khí càng ngày càng dày đặc trong Hỗn Độn Hải.
Hứa Ứng đi đến bên cạnh hắc ngọc linh chi, muốn gỡ xuống Hắc Ngọc Như Ý chính mình luyện chế năm đó, lại thấy Hắc Ngọc Như Ý đã đã liền thành một thể với linh chi, không cách nào gỡ xuống, không khỏi nhíu mày.
Lúc này, chỉ thấy một người tay nâng hộp báu đại đạo, nhanh nhẹn đi đến, đứng xa xa thoáng nhìn Hứa Ứng, hơi run rẩy cười nói: "Hóa ra là Hứa đạo hữu. Không phải đạo hữu tới Nguyên Thủy đạo điện à? Sao lại xuất hiện ở chỗ này?"