← Quay lại trang sách

Chương 3024 Đạo bất đồng 1

Hứa Ứng đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy người tới mặc áo bào trắng, mi trắng tóc trắng, chính là Hồng Sơn Lão Tổ.

"Hóa ra là Hồng Sơn đạo huynh."

Hứa Ứng chào, cười nói: "Ta nghĩ lại những sai lầm mình đã làm năm đó, nào còn tâm trạng tu hành trong đạo điện, một lòng muốn trở lại Hỗn Độn Hải, sửa chữa sai lầm mà ta gây ra, thế là trở lại nơi đây. Lần này đạo huynh tới đây, là có chuyện gì?"

Ánh mắt của y lấp lóe, thầm nghĩ: "Dẫn lão đạo sĩ này tới bên cạnh vũ trụ Hồng Nguyên, ta sẽ phát động uy năng của hắc ngọc linh chi, đánh chết hắn! Hộp báu đại đạo có lợi hại đến đâu cũng ngăn không được uy lực của hắc ngọc linh chi!"

Hồng Sơn Lão Tổ không tới gần, mà dừng lại từ xa, hiển nhiên cực kỳ cẩn thận, cười nói: "Hứa đạo hữu, trong hộp báu này của ta chứa quá nhiều Hỗn Độn chi khí, mang nó đi lại bất tiện, cho nên tới nuôi trồng linh chi và Hồng Nguyên."

Hắn nâng hộp báu lên, dốc ngược Hỗn Độn chi khí trong hộp ra.

Chỉ thấy hỗn độn Chi Trúc bay ra bị hắc ngọc linh chi và Hồng Nguyên hấp dẫn, hóa thành từng từng vệt dài, bị hắc ngọc linh chi cùng Hồng Nguyên thôn tính.

Hứa Ứng nhìn Hỗn Độn chi khí tuôn trào, lông mày nhíu lại nói: "Đạo huynh, Hỗn Độn chi khí trong hộp báu của ngươi, chắc cũng không chỉ luyện hóa Hỗn Độn linh căn và Hồng Nguyên ta trồng, có đúng không?"

Hồng Sơn Lão Tổ sắc mặt nghiêm nghị, nghiêm mặt nói: "Hứa đạo hữu pháp nhãn vô song. Đạo Hoàng bảo cho chín người chúng ta, cầm hộp báu đại đạo rời núi, hắn quý trọng thể diện, không nói rõ để chúng ta diệt trừ vũ trụ ven đường, dù sao kiếp vận của hắn rất nặng, nếu sai khiến chúng ta đi làm, chỉ e Tịch Diệt Kiếp của chính hắn càng thêm mãnh liệt. Đạo Hoàng đã đến bờ vực tịch diệt, không chịu nổi kiếp vận bực này."

Hứa Ứng nhíu mày nói: "Nhưng hủy diệt từng vũ trụ một, những kiếp vận này sẽ rơi xuống đầu các ngươi, sẽ khiến kiếp vận của các ngươi thâm sâu, khó có thể thoát kiếp!"

Hồng Sơn Lão Tổ nghiêm nghị nói: "Không thể không diệt trừ vũ trụ trong Hỗn Độn Hải! Tất cả vũ trụ đều phải trả lại nhân quả cho Hỗn Độn Hải, không có ngoại lệ! Hứa đạo hữu, nói đến đây ngươi phải cảm ơn chúng ta mới đúng!"

Hứa Ứng ngẩn người khó hiểu.

Hồng Sơn Lão Tổ nói: "Ngươi trồng nhiều Hỗn Độn linh căn như vậy, bồi dưỡng ra nhiều vũ trụ Hồng Nguyên như vậy, nuốt tới chín phần mười Hỗn Độn Hải. Đợi đến khi Hỗn Độn chi khí bị hấp thu sạch sẽ, vũ trụ trong Hỗn Độn Hải sẽ là lục bình không rễ, tuổi thọ vừa hết sẽ lần lượt phá diệt, không thể sinh trưởng lại trên tàn tích vũ trụ. Khi đó, kiếp vận của những vũ trụ bị hủy diệt này, sẽ quy về ngươi! Kiếp vận của ngươi nặng hơn bất cứ ai!"

Hứa Ứng nghiêm nghị.

Hồng Sơn Lão Tổ nói: "Đạo Hoàng bảo chín người chúng ta tới thu thập cục diện rối rắm của ngươi, đúng là có ý muốn mượn tay chúng ta tiêu diệt những vũ trụ này. Nếu chúng ta ra tay, hủy diệt vũ trụ trong Hỗn Độn Hải, hắn cũng không cần ra tay. Hơn nữa, chúng ta còn có thể thay ngươi gánh vác kiếp vận của những vũ trụ này!"

Hứa Ứng đứng trên hắc ngọc linh chi, khẽ nhíu mày nói: "Đạo Hoàng thật sự nghĩ như vậy sao? Ngươi đã biết suy nghĩ của Đạo Hoàng, vì sao còn phải gánh vác công việc bẩn thỉu này?"

Hồng Sơn Lão Tổ cười nói: "Đương nhiên ta biết tâm tư Đạo Hoàng muốn lợi dụng của chúng ta, nhưng vì muốn thấy đại đạo chân thực, vì tương lai không kiếp vận nên dẫu sao cũng phải hi sinh. Đạo Hoàng cần phải bảo tồn thực lực để khai mở Hỗn Độn Hải, như vậy người hy sinh là ta cũng có quan hệ gì?"

Hứa Ứng im lặng đứng đó, trầm mặc rất lâu rồi mới nói: "Đạo huynh, hôm nay giữa ngươi và ta, chỉ có một người sống sót."

Hồng Sơn Lão Tổ trầm mặc trong chốc lát rồi nói: "Vì sao?"

Hứa Ứng thở dài: "Đạo bất đồng."

Hồng Sơn Lão Tổ không hiểu, dò hỏi: "Hứa đạo hữu, cái gì gọi là đạo bất đồng? Người trong mộ phần vũ trụ chúng ta, đều là người nửa thân thể đã xuống mồ, mục tiêu của chúng ta, là để thế gian không còn kiếp vận, tránh cho thảm kịch thiên nhân ngũ suy đại đạo phá diệt. Chẳng lẽ mục tiêu của ngươi không phải là như thế?"

Hứa Ứng nói: "Mục tiêu của ta cũng vì không kiếp vận. Có điều, đây mới là đạo!"

Y dừng lại, một dải cầu vồng đại đạo chảy xuôi từ qua chân, chạy thẳng tới tận cùng đại đạo dài dằng dặc.

Trong đó có một cầu vồng đại đạo đi qua dưới chân Hồng Sơn Lão Tổ, kéo dài về xa.

Hứa Ứng đi trên cầu vồng đại đạo này nói: "Đạo không phải đứng ở tận cùng quan sát chúng sinh, không phải là ở nơi tận cùng nắm giữ tất cả, mà là đi tới cuối đường. Thí dụ như nhân sinh, một từ khi sinh ra đến khoảnh khắc trước lúc tử vong, nhìn lại con đường mình đi qua, mới là đạo."

Hồng Sơn Lão Tổ bắt đầu nhìn về con đường dưới chân.