← Quay lại trang sách

Chương 31 KADEN

SAU BỐN NGÀY RONG RUỔI, TÔI QUẢ QUYẾT RẰNG THÁNH THẦN KHÔNG ĐỨNG VỀ PHÍA MÌNH. Có lẽ họ đã luôn luôn như vậy. Sẽ không thể nào may mắn đến mức bắt gặp vị thống đốc đó trên đường, dở say dở tỉnh và đến muộn. Cái nhà thổ ở thị trấn cuối cùng vẫn chưa có vinh dự được hắn ghé thăm, mà đó là điểm dừng chân mà hắn không bao giờ bỏ lỡ. Hắn vẫn ở đâu đó giữa đường từ đây tới đó - hoặc hắn vẫn chưa rời đi.

Thống đốc Tierny chết tiệt. Tôi sẽ bẻ cổ hắn khi tôi bắt kịp hắn. Trừ khi người khác đã thay tôi làm việc đó rồi.

Thời tiết thật tồi tệ, gió lạnh ban ngày, mưa lạnh ban đêm. Những người đi cùng tôi trở nên cáu kỉnh. Mùa đông đến sớm quá. Nhưng gió lạnh không khiến tôi rét buốt mà chính là đêm cuối cùng của tôi với Lia. Tôi chưa từng nói với bất cứ ai, ngay cả Komizar, tên mẹ tôi là gì.

Cataryn.

Cứ như thế tôi đã phục sinh mẹ từ cõi chết. Tôi lại nhìn thấy mẹ lần nữa, nghe thấy tiếng mẹ lần nữa khi tôi kể cho Lia nghe về mẹ. Thốt lên tên của mẹ, có gì đó giằng xé bên trong tôi, nhưng rồi tôi không thể ngừng kể thêm cho Lia và nhớ lại mẹ - người duy nhất từng yêu thương tôi đã yêu thương tôi nhiều đến thế nào. Đó không phải là điều gì đó mà tôi muốn chia sẻ với Lia nhưng trong bóng tối, ngay khi tôi thốt ra tên của mẹ, nó cứ thế tuôn trào, đắm đuối vào màu mắt của mẹ.

Còn màu mắt của cha tôi. Ký ức đó chợt khiến tôi khựng lại. Tôi không kể với cô ấy tất cả mọi điều.

Lia. Lời thì thầm cuốn theo trong cơn gió.

Lúc đầu, tôi đã nghĩ tất cả chỉ vậy thôi, cơn gió và những giờ một mình trên lưng ngựa đằng đẵng. Tới khi Lia lần đầu tiên nói cho tôi biết tên cô ấy trong quán rượu, cái tên gợi cho tôi nhớ đến tiếng thì thào khe khẽ mà tôi đã nghe thấy khi băng qua thảo nguyên trên lưng ngựa. Lia, xuyên qua những hẻm núi trong sa mạc. Lia, tiếng sói tru xa xăm. Lia, cái tên thấm dần vào trái tim tôi trước khi tôi để mắt đến cô ấy. Và rồi, Lia khi tôi đứng và nhìn xuống trong bóng tối phòng cô ấy, dao nắm trong tay. Đó là một lời thì thầm mà cuối cùng tôi không thể nào phớt lờ, mặc dù tôi đã cố kìm hãm nó vang lên trong đời tôi kể từ khoảnh khắc tôi gặp Komizar. Năng lực dự cảm đó chỉ mang lại cho tôi nỗi đau.

Tôi đã sử dụng năng lực đó theo cách mà Lia từng sử dụng. Tôi đã nói với tiểu thư tòa trang viên rằng một cái chết từ từ và kinh khủng đang đón đợi cô ấy, mặc dù tôi chưa từng thấy điều gì như thế bao giờ. Tôi tám tuổi và giận điên lên vì mẹ tôi mới chính là người sắp chết chứ không phải một người anh chị em cùng cha khác mẹ nhỏ mọn của tôi, hay một người phụ nữ chưa bao giờ tỏ ra tử tế với tôi dù chỉ chút ít. Đó là khi trận đòn đầu tiên trút xuống tôi. Chính từ đôi bàn tay của cha tôi, chứ không phải từ những người ăn xin. Họ chỉ để lại những vết sẹo chồng chéo lên những cái khác mà ông ta đã khắc sâu trước đó rồi.

Là vị quận trưởng nào vậy, Kaden?

Tên ông ta là cái tên tôi sẽ không bao giờ nói cho ai khác, kể cả với Lia - nhưng tên tôi sẽ là cái tên mấp máy trên môi ông ta khi ông ta nằm hấp hối. Tên tôi sẽ là cái tên ông ta thốt ra khi ông ta hổn hển trút hơi thở cuối cùng, và biết rằng ông ta đã bị chính con trai ruột của mình phản lại. Chính suy nghĩ đó đã duy trì nhiệt huyết của tôi nhiều năm nay. Những kế hoạch của chúng tôi. Khoảnh khắc đó luôn luôn ngầm định trong các kế hoạch đó.

Khi chúng tôi vòng qua con đèo và bắt đầu đi xuống thung lũng thì chúng tôi thấy họ đang tiến về phía chúng tôi. Tôi dừng đoàn người của mình lại cho đến khi tôi chắc chắn họ là ai. Tôi thở dài và ra hiệu cho đoàn chúng tôi tiếp tục tiến tới để gặp họ. Chúng tôi không bao giờ được phép lười biếng. Nhưng thống đốc tỉnh Arleston thì không. Không cần phải bẻ cổ ai nữa. Ông ta đã chết. Đoàn người hướng thẳng về chỗ chúng tôi mang theo cờ của tỉnh Arleston, và người đang dẫn đầu bọn họ chắc hẳn là vị thống đốc mới. Một người đàn ông cường tráng, nhưng không còn trẻ như những người thách thức thông thường. Tôi không quan tâm. Ông ta chỉ cần đi đúng hướng, nắm rõ nghĩa vụ của mình và đó là tất cả những gì quan trọng. Tôi có thể quay về Tòa Sanctum ngay bây giờ. Tôi có thể về nhà với Lia. Vị thống đốc đi lạc cuối cùng đã được tìm thấy.