Chương 107 Ngay cả ngọc tỷ truyền quốc mà cũng không có, ngươi có xứng là Thiên tử? (1)
“Tin tức này ngươi nghe được từ đâu, có chính xác không?”
Mặc dù biết Trương Cáp là người trầm ổn, chuyện chưa có căn cứ sẽ không nói lung tung.
Nhưng Lưu Hiệp vẫn cảm thấy có chút khó tin, khoảng thời gian kể từ sau trận chiến ở sông Hoài mới trôi qua bao lâu chứ.
Viên Thuật lui thủ Thọ Xuân, cho dù bảo một con heo lên trấn thủ cũng có thể kiên trì được nửa năm.
Huống hồ người trấn thủ là Trương Tú!
Trương Cáp khẳng định chắc nịch: “Bệ hạ, việc này thiên chân vạn xác, tin tức đã truyền khắp thành Nghiệp rồi. Nghe nói là Lưu Bị một thân một mình vào Thọ Xuân khuyên hàng, khiến Trương Tú phản bội dâng thành, vì vậy mới có thể bắt sống nghịch tặc Viên Thuật. Hơn nữa, chỉ mấy ngày nữa thôi là Ôn Hầu sẽ vào thành.”
Sau khi nghe tin đồn đang lan truyền trong thành, Trương Cáp còn cố ý chạy đến phủ đệ của Viên Thiệu tìm người quen để hỏi thăm, đến cả việc Thọ Xuân bị công phá như thế nào cũng biết rõ ràng.
“Thảo nào.” Lưu Hiệp nghe vậy bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là tướng trấn thủ đầu hàng.
Nếu Lữ Bố thực sự có thể công phá Thọ Xuân trong thời gian ngắn như vậy, vậy thì thật sự có hơi thái quá rồi.
“Nhưng mà… Lưu Bị lại dám một thân một mình vào thành khuyên hàng Trương Tú, chẳng lẽ hắn thực sự trung thành với Đại Hán? Điều này chẳng phải nói rõ, hắn cũng có thể là tâm phúc mà ta có thể giao phó trọng trách hay sao?”
Do chịu ảnh hưởng bởi các blogger lịch sử ở thế giới hiện đại, Lưu Hiệp luôn hoài nghi việc Lưu Bị có thực sự trung thành với nhà Hán hay không; nhưng bây giờ Lưu Bị liều mạng khuyên hàng Trương Tú, có thể thấy hắn không phải là kẻ mượn danh nghĩa nhà Hán để làm chuyện cướp ngôi vị như những kẻ có dã tâm khác.
“Tuấn Nghệ, nếu có tin tức tốt gì khác, nhất định phải báo cho trẫm ngay lập tức!” Lưu Hiệp dặn dò Trương Cáp một câu, tâm trạng vô cùng tốt.
Lữ Bố sắp sửa mang theo ngọc tỷ truyền quốc đến thành Nghiệp, điều đó có nghĩa là y nhất định có thể gặp được Lữ Bố.
Lữ Bố, trong sử sách ghi chép hắn là kẻ hai mặt, là tiểu nhân nham hiểm, thay đổi thất thường.
Nhưng nhìn lại cuộc đời của Lữ Bố, ngoại trừ việc liên hôn với Viên Thuật ra thì dường như cũng không làm ra chuyện gì có lỗi với nhà Hán.
So với các chư hầu khác, quả thực chính là một trung thần!
Nếu có thể khiến Lữ Bố quy phục…
Hít…
Lưu Hiệp không dám nghĩ nữa.
Ngoài việc Lữ Bố sắp sửa đến thành Nghiệp ra thì còn có một điều bất ngờ khác, chính là ngọc tỷ truyền quốc.
Đây chính là thần khí xã tắc được truyền thừa từ thời Tần Thủy Hoàng.
Không có ngọc tỷ truyền quốc, cho dù có trở thành hoàng đế cũng là danh bất chính, ngôn bất thuận.
Có ngọc tỷ truyền quốc, thân phận Thiên tử của Lưu Hiệp sẽ càng thêm cao quý, không còn giống như trước kia, chỉ dựa vào việc Viên Thiệu ủng hộ.
Trẫm nắm giữ ngọc tỷ truyền quốc, chẳng lẽ điều này vẫn chưa đủ để chứng minh trẫm được trời cao phái xuống hay sao?
Còn về phần Thiên tử ở huyện Hứa kia, ha ha, ngay cả ngọc tỷ truyền quốc mà cũng không có, ngươi là Thiên tử cái thá gì!
……
Lúc này tại thành Nghiệp, bách tính trên đường phố, ngõ hẻm đều đang bàn tán xôn xao về việc Lữ Bố bắt sống Viên Thuật.
“Ngụy đế rốt cuộc cũng chỉ là ngụy đế, thiên mệnh thuộc về Đại Hán ta, làm sao có thể là thứ phản nghịch như hắn có thể lay chuyển?”
“Gian tặc như vậy sao có thể so sánh với Thiên tử chân chính!”
“Ôn Hầu đoạt được ngọc tỷ truyền quốc, bắt được Viên Thuật, lập tức đến thành Nghiệp dâng lên cho Thiên tử, điều này đủ để chứng minh Thiên tử ở huyện Hứa kia là giả.”
“Đúng vậy, nếu Thiên tử ở huyện Hứa là thật, tại sao Ôn Hầu không dâng ngọc tỷ truyền quốc cho hắn?”
“Hiện tại Viên Thuật đã bị bắt, kẻ tiếp theo cần bắt chính là tên Thiên tử giả mạo ở huyện Hứa!”
“Tào Tháo thật sự là gian tặc, lại dám sai người giả mạo Thiên tử.”
“Loạn Thập thường thị chính là xảy ra ngay trước mắt, Tào tặc là hậu duệ của hoạn quan, sao có thể là trung thần được?”
Lời bàn tán của bách tính thành Nghiệp, dưới sự dẫn dắt của người có tâm, dần dần chuyển từ việc Lữ Bố bắt được Viên Thuật sang người Tào Tháo và Thiên tử ở huyện Hứa.
Chưa đầy một ngày, Tào Tháo đã bị gán cho tội danh là gian thần của Đại Hán, Thiên tử ở huyện Hứa cũng bị gán cho là hàng giả.
Tất cả những điều này đều bắt nguồn từ việc Lữ Bố sắp sửa đến thành Nghiệp yết kiến Thiên tử, dâng lên ngọc tỷ truyền quốc và ngụy đế.
Tuy hắn ba lần bội chủ, nhưng trong mắt bách tính, hắn chính là Ôn Hầu đã tự tay giết chết Đổng Trác, được Thiên tử sắc phong, là trung thần của Đại Hán không thể nghi ngờ!
Hiện tại lại bắt được Viên Thuật, càng khiến thanh thế và danh vọng của hắn tăng cao.
Vì vậy, việc hắn đến thành Nghiệp yết kiến Thiên tử, điều này tượng trưng cho một sự thừa nhận.
Thừa nhận Thiên tử ở thành Nghiệp mới là Thiên tử chân chính!