Món ăn ngày Tết
Từ nhỏ đến lớn, món ăn ngày Tết trong nhà hầu như không mấy thay đổi. Vì là món ăn truyền thống, không thể không có, ăn vào cảm nhận có không khí Tết đầy ắp trong nhà. Đó là bánh tráng cuốn với các thứ như sau: thịt kho nước dừa, thịt heo hầm, thịt vịt xiêm hầm, dưa giá, củ kiệu. Tất cả đều do mấy chị em trong nhà làm ra dưới sự chỉ huy của má. Dưa giá má ngâm với nước dấm pha theo công thức riêng, củ kiệu ngâm có vị chua ngọt chứ không chua gắt như kiệu bán ngoài chợ. Thịt vịt do ba tự cắt tiết, con cái nhổ lông. Nồi thịt kho không bỏ hột vịt mà chỉ có thịt đùi ngon. Má còn làm thêm củ cải muối. Việc chuẩn bị các món ăn tạo không khí Tết thật náo nức. Vịt cột ngoài cái hẻm bên hông nhà, thỉnh thoảng lại kêu qué lên một tiếng trong bóng tối. Củ cải trắng xắt ra từng miếng dài, bỏ lên tràng bằng tre phơi trên nóc nhà. Sau này khi xây nhà xong thì phơi trên sân thượng. Mùi ngai ngái của nó tỏa ra rất có hương vị Tết. Còn củ kiệu thì má, chị dâu và người làm xúm vào cắt, tỏa mùi hanh chua. Cũng đem phơi nắng cho héo. Hơn bốn mươi năm ta ăn Tết chỉ có bao nhiêu món đó thôi mà không ngán. Mỗi bữa ăn lại uống một lon bia, khác ngày thường. Ngon miệng, thấy mình ăn thức ăn mà như ăn từng miếng Tết, miếng mùa Xuân, miếng hạnh phúc. Thấy thương yêu gia đình, thương yêu ba má hết mức, cảm thấy hết bực bội những chuyện vặt vãnh càm ràm hằng ngày. Lập gia đình, mấy năm đầu ở chung ăn chung với ba má, không có gì thay đổi trong chuyện ăn Tết. Rồi có nhà riêng. Có năm ăn Tết quê vợ, có năm ăn Tết nhà mình. Nhà vợ cũng có những món ăn truyền thống ngày Tết, ăn cùng với ba mẹ vợ và các em. Tết có măng khô hầm sườn heo, bánh tráng loại dày, to, lạt cuốn với măng, rau sống. Ta ăn tuy thấy ngon mà bụng vẫn nhớ những món ăn bên nhà cũ, thèm vị kiệu chua ngọt, dưa giá tươi mát. Ba má thay nhau mất. Về nhà thắp nhang ngày Tết, ăn miếng dưa giá từ chị dâu làm, vui vì chị đã rất cố gắng giữ nếp nhà, lại thấy bùi ngùi vì củ kiệu vẫn giữ được vị cũ. Bây giờ ăn Tết với vợ con, với những món truyền thống của bên vợ lại cũng thấy thân thuộc vì đã thấm vào lòng mình. Một đoạn đời rất dài đã qua, bây giờ ta vui với những người thân yêu đang ở bên cạnh. Và ăn những món ăn khác với ngày Tết hồi xưa, tạo nên một truyền thống khác, cho hai con trai của ta. Quá khứ đẹp ta để ngủ yên, và thầm nghĩ vợ đã không học làm những món ngày cũ của má cũng là điều tốt. Nếu không, ta sẽ thấy nghẹn lòng, khó ăn trọn miếng ngon nào trong ngày Tết.