Phần kết
Xander Hawthome nhìn chằm chằm vào lá thư của mình, như cách cậu ấy vẫn thường làm mỗi ngày trong tuần. Bề ngoài nó chẳng có gì mấy.
Alexander,
Làm tốt lắm.
Tobias Hawthorne.
Làm tốt lắm. Cậu đã dẫn dắt các anh của mình đi đến cuối trò chơi. Cậu cũng đã đưa Avery đến đây. Cậu đã làm đúng như những gì mà mình hứa, nhưng ông già cũng đã hứa với cậu một chuyện.
Khi trò chơi của họ kết thúc, trò chơi của cháu sẽ bắt đầu.
Xander chưa bao giờ cạnh tranh như cách các anh trai của cậu vẫn làm - nhưng ồ, đó là điều cậu muốn. Cậu đã không dối lòng khi nói với Avery rằng cậu muốn được thắng, chỉ một lần này thôi, cậu muốn giành chiến thắng. Khi họ đến được căn phòng cuối cùng, khi cô ấy mở chiếc hộp ra, khi cậu xé phong bì thư của mình, cậu đã mong đợi... một điều gì đó.
Một câu đố.
Một bài toán.
Một manh mối.
Và tất cả những gì cậu nhận được là đây. Làm tốt lắm.
“Xander?” Rebecca nhẹ nhàng gọi. “Chúng ta đang làm gì ở đây thế?”
“Thở dài một cách khoa trương,” Thea xiên xỏ. “Rõ ràng là thế rồi.”
Việc cậu đưa được cả hai người đó tới đây và ở trong cùng một phòng đã là một kỳ công. Cậu thậm chí còn không chắc tại sao mình làm thế, ngoại trừ việc cậu cần một nhân chứng. Những nhân chứng. Nếu Xander thành thật với bản thân mình, cậu đã chỉ mang Rebecca đến đây bởi vì cậu muốn cô ấy ở đây, và cậu mang Thea đến chỉ bởi vì nếu cậu không...
Lẽ ra cậu nên ở một mình với Rebecca.
“Có rất nhiều loại mực vô hình,” Xander nói với họ. Trong vài ngày qua, cậu đã giữ que diêm gần mặt sau của tờ giấy và làm nóng bề mặt của nó. Cậu còn mua một chiếc đèn UV rồi nhanh chóng thử nghiệm. Cậu đã thử mọi cách mà mình biết để hiển thị một thông điệp ẩn ở trên trang giấy, ngoại trừ một cách. “Nhưng có một cách duy nhất có thể hủy luôn thông điệp sau khi nó được tiết lộ,” cậu tiếp tục nói đều đều.
Nếu cậu đoán sai, mọi thứ sẽ kết thúc. Sẽ không có trò chơi nào hết, cũng không có chiến thắng nào cả. Xander không muốn làm chuyện này một mình.
“Chính xác thì cậu nghĩ cậu đang tìm kiếm cái gì?” Thea hỏi.
Xander nhìn xuống bức thư lần cuối.
Alexander,
Làm tốt lắm.
Tobias Hawthorne.
Có lẽ lời hứa của ông già chỉ là một lời nói dối. Có lẽ đối với Tobias Hawthorne, Xander chỉ là kẻ đến sau. Nhưng cậu phải thử. Cậu quay sang bồn tắm bên cạnh mình. Cậu đã xả đầy nước vào đó.
“Xander?” Rebecca gọi thêm lần nữa, giọng cô ấy khiến cậu mất hứng.
“Chẳng được tích sự gì cả,” Xander rón rén thả bức thư của mình xuống nước, sau đó ấn mạnh xuống.
Lúc đầu, cậu nghĩ rằng mình vừa mới mắc phải một sai lầm khủng khiếp. Cậu nghĩ sẽ chẳng có gì xảy ra hết. Nhưng dần dần, chữ viết bắt đầu xuất hiện ở hai bên chữ ký của ông ngoại. Tobias Hawthorne, ông ấy đã ký như thế, không có tên đệm, và giờ thì nguyên nhân thiếu tên đệm đã được làm rõ.
Vết mực vô hình in đậm trên trang giấy. Ở bên phải của chữ ký chỉ có hai chữ cái, ghép lại tương đương với một chữ số La Mã: II. Và ở bên trái, có một từ duy nhất: Tìm.
Tìm Tobias Hawthorne II.