← Quay lại trang sách

Chương 6

anh Trực mang quần áo bước vào nhà tắm lát sau từ trong vọng ra tiếng giội nước ào ào tôi đứng dậy giúp anh thu dọn căn phòng Chàng trai khẽ gật đầu:

Có chứ, nhưng chẳng thấm vào đâu, chi phí điều trị tốn kém lắm. Ba má hắn dưới quê đang tính chuyện cầm cố mấy mẫu ruộng để chạy chữa cho hắn. Tình trạng này kéo dài dễ chừng cả nhà hắn không còn chỗ nương thân.

chừng vài phút sau anh Trực bước ra nước từ trên chảy xuống ròng ròng tôi thấy trong lỗ tai của anh còn dính đầy bọt xà phòng Cô gái suy nghĩ một lúc rồi nói:

anh tắm kiểu gì vậy tai còn dính đầy xà phòng Em còn một ít tiền muốn giúp đỡ anh ấy. Anh thấy như thế nào? vào tắm lại đi

anh Trực lấy khăn ngoáy vào tai rồi tròng lên người chiếc áo thun ba lỗ rồi ngồi xuống cạnh tôi

Chàng trai gật đầu, nói: tôi nói

Đấy là một ý hay. Tuy nhiên sự giúp đỡ của một vài người chỉ như muối bỏ bể, anh muốn anh kể tiếp chuyện lúc nãy đi có sự tham gia của cộng đồng. Em thấy thế nào?

chẳng còn gì để nói cả sau khi ăn phở xong anh đưa Như Hảo về nhà thế thôi

tôi nói Cô gái nói:

Như thế còn gì bằng. Em sẽ vận động các bạn cùng tham gia, chẳng lẽ chỉ có vậy thôi à hai người không hò hẹn với nhau à mỗi người đóng góp một ít sẽ giúp gia đình anh ấy bớt đi gánh nặng.

anh Trực nói Chàng trai nói:

có trước khi chia tay Như Hảo có ý mời anh đi xem ca nhạc vào thứ Bảy tuần sau Đúng thế. Việc này không thể chậm trễ, chúng ta phải bắt tay vào việc càng sớm càng tốt. nhưng anh chưa nhận lời

Cô gái suy nghĩ một lúc rồi nói: tôi thốt lên:

sao anh không nhận lời Em nảy ra một ý này, anh xem có được không nhé. anh không thích Như Hảo à

Gì? không phải thế

vậy tại sao anh không nhận lời mời của bạn ấy anh phải biết rằng Như Hảo là người phụ nữ giàu lòng tự trọng Cô gái khẽ hắn giọng mấy cái rồi nói: và Như Hảo sẽ cảm thấy bị tổn thương khi lời mời không được chấp nhận

Em định đưa thông tin này lên mạng, kêu gọi sự giúp đỡ em không quan trọng hóa vấn đề đấy chứ chỉ là một buổi xem ca nhạc của cư dân mạng. Anh thấy thế nào? thôi mà

đoạn anh im lặng lấy thuốc lá ra hút Chàng trai reo lên: những sợi khói trắng đục cứ lởn vởn trong phòng ngột ngạt quá tôi bước đến mở toang cánh cửa sổ

Đấy là một sáng kiến đáng được cấp bằng sở hữu trí tuệ. theo cảm nhận riêng của anh anh thấy dường như Như Hảo có cảm tình với anh..Anh không ngờ em có thể nghĩ ra cách này. Tuyệt lắm.

tôi nói dồn Cô gái mỉm cười, mặt ửng đỏ. Trời vẫn mưa như trút nước.

anh như thế nào nói đi đừng phì phà thuốc lá như ông cụ non nữa em đang Nếu có sự tham gia của cư dân mạng thì anh không phải lo gì nữa. Anh có đọc bài báo, một bác sỹ bị ung thư máu đã được cứu sống cũng nhờ vào sự giúp đỡ của cộng đồng mạng đấy. sốt ruột đây

anh Trực rít vài hơn thuốc lá Cô gái thốt lên: rồi cất giọng trầm buồn

Thế à? Anh còn giữ bài báo đó không? Như Hảo là một cô gái có học thức xinh đẹp và giàu lòng vị tha một người phụ nữ như thế phải gặp người đàn ông xứng đáng để có thể mang hạnh phúc đến cho cô ấy còn bản thân anh chỉ là một kẻ yếm thế vô dụng suốt đời anh chỉ mang toàn những bất hạnh đến cho người khác

Chàng trai lắc đầu: tôi lắc đầu

Anh đã vứt bài báo ấy rồi tuy nhiên em có thể đọc thông tin này trên mạng, chỉ cần vào trang Google gõ từ khóa vào là anh không nên trách bản thân như thế những việc xảy ra đâu phải do anh cố ý sẽ có hàng trăm kết quả, tha hồ mà đọc. hãy quên đi chuyện cũ đi anh ạ

Người đàn ông nhìn trời, thở dài:

Đây là cơn mưa dai dẳng nhất mà anh từng thấy. Mưa từ sáng đến chiều, nước ở đâu mà lắm thế.

Người phụ nữ nhìn gã đàn ông bỗng cười phá lên:

Anh buồn cười thật, hơi sức đâu nổi cáu với ông Trời. Cứ đà này, thế nào ngày mai cũng có mưa nữa cho mà xem. Có người bảo, mưa là do nước mắt của nhân loại bốc hơi vào không khí tạo ra mưa đấy. Khi nào nhân loại không còn nữa thì mưa cũng sẽ hết.

Người đàn ông nói:

Em nói chuyện nghe hay nhỉ. Nước mắt mà thành mưa thì cả quả đất này đã ngập chìm trong cơn đại hồng thủy từ lâu rồi và lúc ấy con người sẽ biến thành loài cá.

Nói xong, người đàn ông tự ban thưởng cho mình một chuỗi cười đắc ý. Một chiếc xe gắn máy màu đỏ chạy vụt qua sụp phải ổ gà ngã nhào xuống nước. Người thanh niên lồm cồm ngồi dây, luôn mồm văng tục. Chiếc xe không thể nổ máy được nữa, người thanh niên phải è ạch đẩy bộ trên con đường ngập nước.

Bị ướt bugi rồi, người đàn ông nói, phải tháo ra và lau khô thì xe mới có thể nổ máy được. Ở ngã tư có một điểm sửa xe, chà, những lúc như thế này là cơ hội để kiếm chác đấy, chỉ cần tháo bugi ra và lắp vào thế là đã có vài nghìn bỏ túi, dễ như bỡn. bữa tối được dọn ra bố lấy chai rượu Tây rót một cốc rồi cất vào chỗ cũ từ ngày dọn về nhà mới bố thay rượu đế Bình Tây rẻ tiền bằng rượu ngoại cao cấp mỗi bữa cơm bố uống một cốc to những lúc vui hoặc có mồi ngon thì bố uống nhiều hơn có lần bố uống nhiều bị say đến nỗi cho chó ăn chè

chị Ngân xới cơm ra bát tôi ngồi cạnh bố tôi thấy đói cồn cào chị Lành bưng đĩa rau luộc đặt lên bàn

cậu Cường cậu Trực đâu rồi nhỉ

tôi nhanh nhảu

anh Cường ở trong phòng đánh vật với chiếc máy vi tính còn anh Trực đang ở trước sân anh ấy đang tưới cây

mẹ đưa mắt nhìn tôi

con vào đẩy anh Cường ra đây ăn cơm còn thằng Trực thì mặc xác nó

chị Ngân nói với tôi

em gọi anh Trực vào ăn cơm luôn thể kẻo chốc nữa chị Lành lại tốn công dọn dẹp lần thứ hai

mẹ nhìn chị Ngân giận dữ

ai cho con cầm đèn đi trước ô tô đấy lần sau mà còn như thế thì đừng trách mẹ nhé

chị Ngân cúi gầm mặt xuống đất tôi bước đến phòng anh Cường đưa tay gõ nhẹ lên cánh cửa

anh Cường ơi ra ăn cơm mọi người đang chờ

anh Cường mở cửa gương mặt anh lộ vẻ khó chịu

anh không muốn ăn cơm anh chỉ muốn đi dạo

tôi nói

ăn cơm xong em sẽ đẩy anh đi dạo được không

anh Cường lắc đầu

không anh muốn ngay bây giờ

em không thể để mọi người chờ cơm được nghe em đi mà

không anh chỉ muốn đi dạo đi ngay lúc này

em không thể đi với anh được em phải có thứ gì cho vào bụng em đói

anh không bận tâm đấy là chuyện của em anh chỉ muốn ra công viên hóng mát

mẹ từ dưới bước lên

hai đứa còn đứng đó làm gì mà không chịu ra ăn cơm

tôi nói với mẹ

anh Cường cứ nằng nặc đòi con đưa anh ấy đi dạo ngay lúc này mẹ xem có được không

mẹ nhẹ nhàng

con vào ăn cơm đã ăn xong rồi muốn đi đâu tùy ý nghe lời mẹ nhé con trai của mẹ

con không muốn ăn con muốn đi dạo

mẹ nói

Trúc Ly mới vừa đi học về hãy còn mệt và đói lắm con biết không để mẹ bảo chị Lành đưa con đi nhé

anh Cường lắc đầu cương quyết

con chỉ muốn Trúc Ly đẩy thôi nếu Trúc Ly không muốn con sẽ tự đi một mình con không cần ai cả

đoạn anh Cường dùng hai tay đẩy bánh xe lên phía trước

mẹ nhìn theo thở dài bất lực rồi quay sang nói với tôi

con đưa anh Cường đi dạo nhé anh con không thể đi một mình ra công viên

tôi suýt khóc

nhưng con đói lắm mẹ ạ tại sao anh ấy luôn có những ý thích trái khoáy như vậy mẹ còn nhớ hôm ấy trời mưa tầm tã anh ấy cũng bắt con đưa anh ấy ra công viên lần đó con bị cảm phải nằm nhà hết mấy hôm mẹ còn nhớ không

mẹ khẽ đưa tay chạm vào tóc tôi

mẹ biết chứ con cũng nên hiểu và thông cảm cho anh con anh Cường bị bệnh nên tính khí thất thường điều quan trọng là chúng ta phải cố làm anh Cường được vui con giúp mẹ nhé

tôi vùng vằng

mẹ sẽ phần thật nhiều thức ăn cho con mẹ sẽ dành cho con hai miếng sườn ram nhé

tôi ra điều kiện

con chỉ đẩy anh ấy lần này thôi đó lần sau anh ấy có muốn đi dạo mẹ hãy bảo người khác con mệt với anh ấy lắm rồi tại sao cứ phải là con chứ con đói đến hoa cả mắt đây này

mẹ gật đầu

anh Cường mến con nên mới làm thế ừ mẹ hứa chỉ lần này thôi con gái của mẹ ngoan nhé hôm ấy là sinh nhật mẹ nên tôi không thể đi cùng Như Hảo đến nhà văn hóa Thanh Niên dự buổi giới thiệu sách của một nhà văn khá nổi tiếng vừa về đến nhà tôi vội để quà sinh nhật lên bàn và xuống bếp xem có việc gì phụ giúp chị Lành lúc này chị đang làm gà trên bếp có nồi nước đang sôi

có chuyện gì cần giúp không chị Lành

chị Lành ngừng tay day mặt về phía tôi

cô Trúc Ly hôm nay về sớm thế ông bà chủ vẫn chưa về

đoạn chị hướng mắt về phía túi đựng rau sống để trên bàn

nếu có rảnh nhờ cô nhặt giúp mớ rau tôi bận không kịp trở tay

tôi lấy rau ra nhặt chị Lành cắt cổ gà xong bèn đem nhúng vào nồi nước sôi sau đó chị bắt đầu nhổ lông

thực đơn tối nay có mấy món vậy chị

có tất cả là năm món; gà hấp lá chanh cá chẽm chưng gừng chả giò rán món gỏi và cuối cùng là món bò hầm tiêu ông chủ thích nhất món này còn món tráng miệng là rau câu

tôi thốt lên

nhiều món như thế mà chỉ có mỗi mình chị làm sao cho xuể

chị Lành nói

phải chuẩn bị từ sáng sớm cô Trúc Ly ạ rất may là bà chủ đã dạy tôi cách sắp xếp thời gian cho hợp lý nên không gặp nhiều khó khăn tuy nhiên món rau câu phải chuẩn bị khá lâu đấy

tôi nói

để tôi giúp chị làm món này

chị Lành vui vẻ

như vậy thì tốt quá cô Trúc Ly nhặt rau xong thì bắt đầu được rồi rau câu phải làm sẵn từ trước và cho vào tủ lạnh

chị Lành lấy dao mổ bụng gà

năm nay ông bà chủ có mời khách không nhỉ chứ từng ấy người làm sao có thể ăn hết những thứ này

chắc là cũng như mọi năm không mời ai cả tính mẹ tôi chị còn lạ gì nữa cái gì cũng phải thật nhiều cơ rõ là con mắt to hơn cái bụng

chị Lành làm mề gà nhặt rau xong tôi mang rau đem rửa

anh Trực có ở nhà không chị Lành

chị Lành lắc đầu

cậu Trực xách xe đi ra ngoài rồi

anh ấy đi đâu thế không hiểu anh ấy có biết hôm nay là sinh nhât mẹ không nhỉ

nồi nước trên bếp sôi sùng sục chị Lành đứng dậy tắt bếp

anh ấy có nói chừng nào về không

chị Lành nói

không câu Trực không nói gì cả tôi đoán là cậu ấy có thể sẽ về muộn bởi tôi thấy cậu ấy mang theo chiếc túi khoác căng phồng tất nhiên là cậu ấy biết hôm nay là sinh nhật của bà chủ bởi vì trước khi rời khỏi nhà cậu ấy còn đưa tôi gói quà và bảo tôi chuyển cho cô để đưa cho bà chủ

thế à anh ấy tặng mẹ tôi cái gì vậy nhỉ

tôi không biết tất cả bỏ vào chiếc hộp và bọc lại cẩn thận bằng giấy bóng chắc là những thứ rẻ tiền thôi cậu Trực làm gì có nhiều tiền mà tặng những món hàng cao cấp dù sao cũng là tấm lòng của cậu ấy

im lặng một lúc chị Lành nói tiếp

sinh nhật mọi người trong nhà cậu Trực đều không có mặt nhưng bao giờ cậu ấy cũng chuẩn bị quà như vậy cũng tốt rồi có mặt cậu ấy chỉ khiến buổi tiệc mất vui tôi thấy thương cậu ấy quá

tôi im lặng lái sang chuyện khác

chị Ngân về chưa

chưa nhưng cô Ngân có biết hôm nay là sinh nhật bà chủ lúc sáng trước khi rời nhà tôi nghe cô Ngân nói loáng thoáng sẽ dành cho bà chủ một sự bất ngờ lâu lắm rồi tôi mới thấy hai người nói chuyện với nhau có vẻ như cô Ngân muốn làm lành với bà chủ

có tiếng còi ô tô từ ngoài vọng vào chị Lành day mặt về phía tôi nói

tôi đang bận tay cô Trúc Ly ra mở cổng giúp nhé

tôi lấy xâu chìa khóa treo trên vách bước ra ngoài bố thò đầu qua khỏi xe

mẹ con về chưa

chưa bố ạ nhưng mẹ bảo hôm nay sẽ tranh thủ về sớm

bố cho xe vào garage rồi mở cửa xe lấy ra hộp bánh sinh nhật cùng vài thứ linh tinh khác

con mang vào nhà hộ bố thế nào sinh nhật mẹ con tặng món quà gì nhỉ

tôi cười cười

con không nói cho bố biết đâu con phải giữ bí mật đến phút cuối chứ

tôi và bố cùng bước vào bên trong khi đang ngang qua phòng của anh Cường bố đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa anh Cường ngồi trên xe lăn bên cạnh cửa sổ gương mặt anh đờ đẫn như con nghiện thiếu thuốc

hôm nay sinh nhật mẹ sao trông con buồn thế phải tươi vui lên chứ

anh Cường lặng im hồi lâu

bố còn tiền không cho con ít

tất nhiên là có sao dạo này con tiêu tiền khiếp thế bố biết con không những xin tiền bố mẹ mà cả chị Ngân và em Trúc Ly con cần nhiều tiền như thế để làm gì nhỉ

con có việc riêng

đó là việc gì con phải nói cho bố biết chứ

anh Cường suy nghĩ một lúc rồi nói

con cần tiền để lập một trang web về những người bị tật nguyền như con bố thấy được không[1]

bố gật đầu vui vẻ

đấy là một ý tưởng rất hay bố hoàn toàn ủng hộ con cần bao nhiêu tiền

càng nhiều càng tốt bố ạ để duy trì hoạt động của trang web phải cần rất nhiều tiền

bố lấy một xấp giấy bạc loại lớn đưa cho anh Cường

việc gì bố có thể tiếc chứ chuyện này bố rất tán thành khi nào xong việc con nhớ cho bố địa chỉ để bố thử truy cập vào xem sao nhé

tôi quay trở lại bếp tiếp tục công việc tôi cho rau câu vào nồi đổ nước vào và đặt lên bếp khoảng mười phút sau thì mẹ về tới

xong chưa chị Lành

sắp xong rồi bà chủ sửa soạn trang điểm là vừa

tôi nói với mẹ

sao mẹ về muộn thế mẹ có cần thợ chụp ảnh không để con gọi con biết vài địa chỉ đáng tin cậy gần đây thôi chỉ vài phút là họ đến ngay

mẹ lắc đầu

mẹ già rồi chẳng muốn chụp ảnh gì nữa chị Ngân đã về chưa

chưa ạ

mẹ thở dài

con với cái thậm chí đến ngày sinh nhật mẹ mà nó cũng về muộn thôi mẹ đi tắm đây

mẹ vừa xoay người dợm bước đi thì điện thoại cầm tay trong túi mẹ reo lên mẹ nhìn dãy số hiển thị trên màn hình rồi đi vào phòng riêng của mình tôi nghe loáng thoáng mẹ đang nói chuyện với một người đàn ông nào đó

bảy giờ tối mọi việc đã hoàn tất tôi giúp chị Lành dọn thức ăn lên bàn mẹ mặc bộ váy ngắn màu sáng nom trẻ đi vài tuổi chị Lành cũng mặc đồ mới đánh phấn thoa son trông chị như người lạ bố mặc chiếc áo sơ mi dài tay thắt ca vát chấm bi đỏ

Cường đâu rồi sao không thấy