Lời dẫn
Những năm cuối Tùy, quần hùng đuổi hươu [*] . Cha con Lý Uyên khởi binh từ Tấn Dương, thế mạnh như chẻ tre, đánh thẳng đến Trường An. Tháng Ba năm Đại Nghiệp thứ mười bốn, tại Giang Đô, phản quân họ Vũ Văn thắt cổ chết Tùy Dạng Để và diệt trừ tận gốc gần như toàn bộ tông thất họ Dương, nhà Tùy diệt vong. Lý Uyên liền tự lập làm vua, đổi quốc hiệu là Đường. Cùng năm đó, Tần vương Lý Thế Dân nạp Hoài Dương công chúa làm trắc phi.
Sau đó, Tần vương rơi vào một cuộc nội chiến dai dẳng lê thê. Thái tử Lý Kiến Thành và Tề vương Lý Nguyên Cát từng bước dồn ép, anh em lục đục, cốt nhục tranh giành, chính là vì chiếc ngai rồng lấp lánh ánh vàng ở trên thềm cao đó.
Rồi một ngày, Hoài Dương công chúa chết, chết một cách rất đột ngột và kỳ lạ. Tần vương nói, công chúa mắc bạo bệnh mà qua đời, rồi vội vàng tổ chức lễ tang không lớn chẳng nhỏ cho nàng. Nhưng trên cổ của vị công chúa nằm trong quan tài bằng gỗ tường đó có một vết thương sâu, rất ghê rợn, khiến người ta không rét mà run.
[*] - Chỉ việc tranh đoạt thiên hạ.
Nàng chết một cách không rõ ràng. Tần vương là một anh hùng cái thế, sao ông ta lại có thể để cho người đàn bà của mình chết mờ ám như vậy? Người trong cung không dám mở miệng hỏi câu này, chỉ bưng cho cậu bé đang khóc như xé gan xé ruột bên cạnh quan tài một cốc nước.
Sau đó, Huyền Vũ môn đẫm máu, một chiêu khóa yết hầu. Tần Vương đăng cơ, đại xá thiên hạ.
Mà nay, thiên hạ thái bình.