← Quay lại trang sách

Chương 263 Thánh Hỏa trưởng lão ngũ phẩm, huyết kim, vô thanh vô tức vào Bắc Giang (3)

Chu trưởng lão chỉ một đứa con gái duy nhất này, còn là lưu lại ngay trước đêm nhập lục phẩm, cũng không nỡ mắng, chỉ có thể trừng mắt Phương Kiếm Long.

Phương Kiếm Long vội vàng hành lễ, sau đó đuổi theo, lại hô "Xảo muội, Xảo muội".

Trong đường trải qua chuyện này, thoáng yên tĩnh một lát.

Chu trưởng lão đột nhiên nghiêng đầu nói: "Diêm Mục à, thân thích của ngươi đã là lục phẩm, lại cần huyết kim, ta ngược lại có một đề nghị."

Diêm Mục đứng dậy hành lễ nói: "Chu trưởng lão mời nói."

Chu trưởng lão nói: "Năm nhà ta đồng khí liên chi, nhưng cao thủ lục phẩm trở lên lại rất khan hiếm, mà đối phó với hành hài và ác quỷ thì chỉ có lục phẩm trở lên mới có tác dụng lớn.

Không bằng ngươi nói với thân thích kia, bảo hắn đến làm cung phụng, ta cung cấp huyết kim bằng với đệ tử nội môn, như thế nào a?"

Diêm Mục nhớ tới dáng vẻ tị thế của tiểu dượng nhà mình, cười khổ nói: "Hắn một lòng tị thế..."

"Được rồi được rồi." Chu trưởng lão nóng nảy khoát tay áo: "Không nói tới hắn nữa, chúng ta vẫn nên suy nghĩ làm thế nào để giết phủ chủ phủ Bắc Giang này đi.

Muốn biết phủ chủ là ai, vậy cũng rất dễ dàng.

Phiền nhất chính là, người ngồi trong phủ kia chắc chắn không phải là phủ chủ, phủ chủ thật sự chắc chắn ở chỗ khác.

Đánh với những hành hài này, là phiền nhất."...

Vài ngày sau.

Một phong thư và một túi huyết kim đưa đến trong tay Lý Nguyên.

Lý Nguyên lật thư, nhìn nét chữ quen thuộc, lại yên lặng khép lại.

"Không nghĩ tới Phương Kiếm Long ngược lại có chút cơ duyên, thật sự là không tệ."

Đối với hành vi của Phương Kiếm Long, hắn cũng có thể hiểu được.

Mặc cho ai đột nhiên ôm được đùi, hơn nữa còn là đùi của "thế lực thượng tầng Huyết Đao Môn" thì cũng sẽ không làm ra lựa chọn sai lầm.

Mà chọn hắn đương nhiên là lựa chọn sai lầm.

"Hiểu thì hiểu, nhưng lúc cô nương kia bán ta, y không nói một lời, tình cảm đồng môn này coi như là chặt đứt."

Lý Nguyên đốt thư.

Diêm Mục và hắn vốn là hảo hữu, hiện tại lại là thân quyến, tất nhiên không có gì phải giấu diếm với hắn.

Gió thổi qua, thổi hết tro thư.

Lý Nguyên cầm huyết kim.

Loại kim loại này tựa như kim thạch chứa máu tươi, nắm ở lòng bàn tay có cảm giác nóng rực, giống như luôn luôn tản ra nhiệt khí, rất khác với đá bình thường.

Điều này làm cho Lý Nguyên nghĩ tới những "đạo cụ" lạnh như tảng băng kia.

Hai thứ, một dương một âm, hình thành đối lập rõ ràng.

"Cháu trai và ta giao tâm, đối với ta cũng không tệ lắm, cho ta 150 lượng huyết kim, đây e là tất cả tài sản trên người y đi? Không uổng công ta dùng bạch tước giúp y đỡ một kích..."

"Bất quá 150 lượng huyết kim này cũng là nước không nguồn, dùng sẽ hết."

Lý Nguyên trầm mặc một lát, tự lẩm bẩm: "Cung phụng sao?"

"Huyết Đao lão tổ sẽ không làm cung phụng, Huyết Đao lão tổ chỉ muốn trông coi huyện Sơn Bảo, huyện Thiên Nam, huyện Hoa Mạch một mẫu ba phần biên thùy này, không đi đâu hết."

"Nhưng mà những người khác lại không giống."

"Ít nhất có thể đi xem."

Thiếu niên cụp mắt, trong con ngươi lóe ra suy tư.

Hắn gọi xe bò chở một xe đầy "tuyết phôi mới ủ", sau đó tự mình đưa sứ giả ra cửa bắc huyện Sơn Bảo, cười nói: "Rượu này chỉ là phàm tửu, nhưng hương vị hẳn cũng uống được, rượu trên xe thì sứ giả tự lấy mấy vò, còn lại giúp ta chuyển giao cho Diêm Mục."

Sứ giả kia thấy Huyết Đao lão tổ tiễn xa như thế, cũng đáp lễ, cười nói: "Chắc chắn sẽ làm theo."

Lý Nguyên ra dấu tay, nói: "Mời!"

Lúc này sứ giả mới giục ngựa rời đi.

Ngón tay Lý Nguyên đột nhiên bắn ra một sợi tơ vô hình quấn quanh người sứ giả.

Thiên Lý Nhất Tuyến,

Đợi sứ giả này sang sông Trường Miên,

Hắn... cũng sang. ...

Vào đầu xuân, thương hội Hồng Nghĩ vẫn có người tới như thường lệ.

Vẫn là người quen cũ - Vi chấp sự.

Lý Nguyên vỗ vỗ tay, không nói gì, chỉ cười bảo nha hoàn đưa lên một cái hộp nhỏ, trong hộp chứa chút hoàng kim.

Vi chấp sự cũng không nhìn, chỉ cười nói: "Lý lão tổ, vẫn là câu nói cũ, không có huyết kim, danh sách hàng hóa lục phẩm không gặp người."

Lý Nguyên giơ tay, đem một túi huyết kim đặt ở trên bàn.

Vi chấp sự ngẩn người, lấy một huyết kim sờ, sau đó kinh ngạc nhìn Lý Nguyên.

Bất quá, y cũng không hỏi nhiều mấy câu ngu xuẩn như "huyết kim từ đâu tới", càng không nói "sao ngươi lại có huyết kim", mà là yên lặng lấy cái sách nhỏ từ trong ngực ra, nói: "Đây là danh sách hàng lục phẩm."

Lý Nguyên mỉm cười, nói: "Ngũ phẩm, không xem được sao?"

Vi chấp sự vội nói: "Lý lão tổ, nhắc nhở trước, muốn xem ngũ phẩm thì cần trở thành khách quý của thương hội mới được. Đến lúc đó... hội chủ thương hội ta tự mình phát một tấm khách quý lệnh. Có lệnh bài kia, mới có thể xem danh mục thương phẩm ngũ phẩm."

Lý Nguyên cũng không kỳ quái, dù sao bản thân danh mục hàng hóa cũng ẩn chứa rất nhiều tin tức.

Hắn tiếp nhận danh mục hàng hóa lục phẩm, cẩn thận nhìn.

Danh sách chia thành mấy phần.

Phần thứ nhất, thịt yêu thú lục phẩm, trong đó, giá 30 cân thịt yêu thú lục phẩm là 20 lượng huyết kim.

Phần thứ hai, kỹ năng lục phẩm, giá đơn bản đại khái là 100 lượng huyết kim đến 300 lượng huyết kim.

Phần thứ ba, vũ khí lục phẩm, bình thường là khoảng 30 lượng huyết kim, tốt một chút thì cần 100 lượng huyết kim.

Phần thứ tư, khôi lỗi lục phẩm, giá khôi lỗi cực kỳ đắt đỏ.

Rẻ nhất cũng phải sáu bảy trăm lượng huyết kim.

Mà bình thường là ngàn lượng huyết kim.

Thậm chí còn cung cấp dịch vụ định chế, khách nhân đưa ra yêu cầu, tiếp đó là tiền nào đồ nấy, hàng phía dưới cùng tương đối chói mắt và cao cấp - ba ngàn lượng huyết kim "Định chế khôi lỗi lục phẩm cao cấp".

Đồng tử Lý Nguyên co rụt lại, hắn có chút nhớ Đường Niên...

Lý Nguyên nhìn danh sách một lát, nói: "Ta muốn quyển lục phẩm Lâu Kim Tuần Khuyển Thuật này."

Dứt lời, hắn cân nhắc, sau đó đẩy 140 lượng huyết kim tới trước mặt Vi chấp sự.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, quyết định nâng cao kỹ năng thuần thú của mình trước. ...

Cùng ngày, Lý Nguyên giục ngựa đi tới Võ Lư.

Đệ tử Võ Lư nhao nhao hành lễ, hắn đi thẳng về phía trước.

Nhưng còn chưa đi tới đích đã nghe thấy một loạt thanh âm vang lên.

"Lão tổ tới rồi."

"Đường Niên, nghĩa phụ ngươi tới rồi."

Âm thanh đó giống như "chơi điện thoại di động trong lớp, kết quả là có người bên cạnh nói là giáo viên đã đến, giáo viên đến"...

Lý Nguyên có chút dở khóc dở cười.

Nhưng hắn không nhanh không chậm đi tới Võ Lư thảo xá nơi Đường Niên ở.

Hắn vừa đến, trong sân thảo xá liền xôn xao.

Lý Nguyên nhìn lại, đã thấy trên người vài nữ đệ tử bay mùi rượu, mà thiếu nữ mặc áo đỏ hơn lửa, tóc dài thủy mặc, ngửa về phía sau, giơ cao vò rượu và đang đổ vào trong miệng không phải nghĩa nữ nhà mình thì còn có thể là ai?

Đường Niên bỗng nhiên ngồi thẳng, cùng nghĩa phụ trừng to mắt nhỏ.

Cảnh tượng có chút xấu hổ.

Đường Niên đột nhiên dùng bàn tay ướt sũng cắm vào tóc, thân thể nghiêng nghiêng sang một bên, chống má, cười quyến rũ nói: "Nghĩa phụ-"

Lý Nguyên nhìn lướt qua nữ đệ tử xung quanh, những nữ đệ tử kia lập tức giải tán, Đường Niên kéo cũng không kéo được.

Lý Nguyên trở tay đóng cửa lại, ngồi xuống bên cạnh Đường Niên.

Hắn nhìn thoáng qua Đường Niên.

Cô nương này, năm nay mười sáu, bất tri bất giác coi như đã trưởng thành, mặc dù có chút bằng phẳng, nhưng quả thực có vài phần phong phạm của ma nữ say rượu hát ca.

Hai gò má Đường Niên ủng hồng, thân thể xiêu xiêu vẹo vẹo, giày trên chân nhỏ cũng đá mất, lộ ra đôi chân trắng như tuyết lắc lư trong không khí.