Chương 262 Thánh Hỏa trưởng lão ngũ phẩm, huyết kim, vô thanh vô tức vào Bắc Giang (2)
Diêm Mục hơi nhíu mày, nói: "Là Chu trưởng lão sao?"
Mộc Hoa cười nói: "Thông minh."
Bên này đang nói chuyện, từ hậu đường có một bóng người tráng kiện mang áo choàng đỏ chậm rãi đi ra.
Sau khi lão đặt mông ngồi xuống, bốn người dưới đường đều đứng dậy, hành lễ: "Bái kiến Chu trưởng lão."
"Ha ha ha ha... Ngồi đi!" Nam tử tráng kiện áo choàng đỏ cười to, sau đó vỗ vỗ tay vịn, nói: "Mấy nhà chúng ta đồng khí liên chi, không cần khách khí, không cần khách khí a."
Dứt lời, lão lại nhìn về phía Mộc Hoa hỏi: "Mộc Hoa, Hoa trưởng lão của Thần Mộc Điện các ngươi không chết trong tay Hồng Liên tặc chứ?"
Mộc Hoa đứng dậy, trầm giọng nói: "Hoa trưởng lão sống rất tốt."
Chu trưởng lão lại cười to nói: "Tốt, sống là tốt rồi. Năm đó lão tử không thể chiếm được nàng, để nàng chờ đi, lão tử muốn giẫm nàng ở dưới chân."
Mộc Hoa: ...
Chu trưởng lão vừa nói như thế, ngay cả thiếu niên yêu dị Nguyên Tông Tử bên cạnh cũng có chút ghét bỏ, y thoáng quay đầu đi, không nhìn Chu trưởng lão nhà mình.
Chu trưởng lão thấy động tác nhỏ của y, lớn giọng mắng: "Có phải ở trong lòng đang lặng lẽ mắng ta là mãng phu không?"
Nguyên Tông Tử nói: "Ta không có."
Chu trưởng lão nói: "Ngươi mẹ nó chắc chắn có, ta đã sớm thấy đám đeo tế đao các ngươi không vừa mắt rồi."
Nguyên Tông Tử nói: "Chu trưởng lão nhìn không vừa mắt thì có thể đi tìm Hồng lão."
Chu trưởng lão nói: "Lão tử đánh bạo hắn, giẫm hắn dưới chân."
Nguyên Tông Tử cũng không trả lời, chỉ ôm đao, nhìn những nơi khác.
Mộc Hoa, Diêm Mục và Sơn Bạch Thủ ở một bên đều ha hả lắng nghe.
Bọn họ đã sớm nghe nói qua cao tầng Thánh Hỏa Cung phân hóa hai cực: một là âm nhu, hai là loại mãng phu tính tình nóng nảy ...
Bọn họ không có địch ý, chỉ là tính tình như thế mà thôi, mà điều này có lẽ có liên quan đến công pháp tu hành của bọn họ.
Phải biết rằng Chu trưởng lão chính là ngũ phẩm.
Có thể nhập ngũ phẩm, sẽ là mãng phu sao?
Bên này đang nói chuyện, bên ngoài đột nhiên vang lên huyên náo rộn ràng nhốn nháo.
Chỉ chốc lát sau đã thấy một thiếu nữ áo xanh kéo một vị nam tử cao lớn đi vào.
Thiếu nữ áo xanh nhìn lướt qua chủ vị, hô lên: "Cha."
Chu trưởng lão nhìn thiếu nữ áo xanh, trong mắt hiện lên nhu hòa, nói: "Xảo Nhi, chuyện của con, cha nghe cả rồi. Con yên tâm đi, lần này phụ thân đến chính là muốn quét sạch yêu ma quỷ quái phủ Bắc Giang, cho nơi này một mảnh an bình."
Chu Xảo Nhi "hừ" một tiếng, sau đó nói: "Cha, người phải làm chủ cho con..."
Chu trưởng lão thoáng động, ánh mắt rơi vào người nam tử phía sau nữ nhi nhà mình.
Chu Xảo Nhi nói: "Con và Phương ca ca đã định chung thân rồi."
Chu trưởng lão sửng sốt, sở dĩ lão chạy tới nơi này là vì nghe nói nữ nhi bị hành hài khi dễ thiếu chút nữa mất mạng, cho nên mới tạm thời điều động, cố ý chạy tới phủ Bắc Giang chủ trì đại cục.
Nhưng lão không nghĩ tới chuyện này.
Nữ nhi không thể tu luyện, lão cũng rất sầu, đồng thời trong lòng cũng thầm thương tiếc.
Dù sao nàng cũng là con một, sau khi lão thành ngũ phẩm muốn sinh ra một đại cô nương như vậy thì khó rồi.
Nhưng ngày thường nữ nhi rất là phản nghịch, khinh thường nam tử bình thường.
Lúc này, Chu trưởng lão cũng không để ý người hai bên, híp mắt đánh giá Phương Kiếm Long, hỏi: "Từ đâu tới?"
Lúc Phương Kiếm Long đến thì đã biết phụ thân của Chu Xảo Nhi là trưởng lão Thánh Hỏa Cung, trong lòng hắn vừa khẩn trương vừa hưng phấn, vội vàng nói: "Vãn bối Huyết Đao Môn Phương Kiếm Long, bái kiến Chu trưởng lão."
"Huyết Đao Môn?"
Chu trưởng lão sờ cằm, nhưng nhập lục phẩm thì ký ức sẽ vô cùng rõ ràng, suy tư chốc lát liền nhớ tới Huyết Đao Môn.
Hình như là một môn phái cấp dưới trong huyện nhỏ biên thùy, mấy năm nay đã cắt đứt liên lạc...
Lão suy nghĩ một chút, hỏi: "Tiểu tử, Địa Hỏa, Yêu Hỏa, Thiên Hỏa, ngươi luyện cái nào?"
Phương Kiếm Long vội vàng nói: "Vãn bối tu luyện Địa Hỏa Chu Du Công."
"A ha ha ha!! Chu trưởng lão mừng rỡ, cười nói: "Đã là nhất mạch của ta, vậy cũng coi như hữu duyên, vậy thì ở lại đi, nhớ chăm sóc thật tốt cho Xảo Nhi. Còn cái môn phái kia, bảo người đưa phong thư trở về là được."
Một giây này, trong lòng Phương Kiếm Long gần như là mừng như điên.
Những lời của Chu trưởng lão làm cho hắn cảm thấy một bước lên trời, giống như tiểu tử nông thôn kia vô tình gặp công chúa, còn được hoàng đế khâm điểm thành phò mã.
Chu Xảo Nhi ở một bên lẩm bẩm: "Cha, không được đâu? Phương ca ca không thể ở lại."
Chu trưởng lão khẽ nhíu mày: "Ta nói còn không được?"
Chu Xảo Nhi tức giận nói: "Phương ca ca tới đây là thân mang trọng trách, Huyết Đao Môn muốn hắn đến phủ Bắc Giang đưa tin, còn muốn hắn dùng hoàng kim đổi lấy huyết kim đây."
Dứt lời, nàng lại chống nạnh, nhìn lão phụ thân.
Nàng cũng không ngốc, sau khi nói chuyện với tình lang liền đoán được suy nghĩ của vị Huyết Đao lão tổ kia.
Đây là muốn tình lang của nàng đưa tin trong cửu tử nhất sinh.
Nàng làm như vậy là muốn trút giận cho tình lang.
Phương Kiếm Long bên cạnh sửng sốt, vội vàng muốn giải thích, nhưng thần sắc hắn khẽ nhúc nhích, nhìn lướt qua Chu Xảo Nhi, miệng mở ra lại khép lại.
Trong lòng hắn làm ra lựa chọn mà một người bình thường nên làm.
Lúc trước, hắn cùng cô nương này ở trong mật thất xem như tình đầu ý hợp, nhưng bây giờ... những gì hắn phải làm không phải là tình đầu ý hợp mà là ôm lấy đùi cô nương này.
Cô nương này đang ra mặt vì hắn, nếu hắn làm trái ý, vậy nói không chừng cơ duyên này sẽ tuột tay.
Sao phải vậy?
"Hoàng kim đổi huyết kim?"
Sắc mặt Chu trưởng lão trực tiếp thay đổi.
Đây là chuyện tối kỵ.
Huyết kim chỉ có thể lưu thông trên lục phẩm giữa các thế lực lớn, nếu tràn ra ở bên ngoài là vấn đề rất lớn.
Diêm Mục nhìn lướt qua Phương Kiếm Long, Phương Kiếm Long tránh khỏi tầm mắt của y.
Diêm Mục khẽ nhíu mày, muốn đứng dậy, lại bị Mộc Hoa bên cạnh đưa tay giữ lại, ý bảo y đừng ra mặt.
Nhưng Diêm Mục vẫn đứng lên, nói: "Chu trưởng lão, vị Huyết Đao lão tổ của Huyết Đao Môn kia chính là người thân của ta, hắn chỉ là lén hỏi ta chuyện đổi chứ vẫn chưa thật sự đổi."
Chu Xảo Nhi lẩm bẩm: "Trong ngực Phương ca ca còn có huyết kim đây."
Diêm Mục lạnh lùng nói: "Đó là ta tặng cho hắn!"
Chu trưởng lão nhìn dưới đường, không khí có chút cứng ngắc.
Lão suy nghĩ một chút, nói: "Vậy Huyết Đao lão tổ gì đó cũng là người của Huyết Đao Môn, là lục phẩm lưu lạc bên ngoài của môn chúng ta sao?"
Diêm Mục nói: "Khởi bẩm Chu trưởng lão, công pháp hắn tu luyện không phải là của Huyết Đao môn, hẳn là chỉ là ẩn cư ở huyện Sơn Bảo, bởi vì che chở Huyết Đao Môn cho nên mới được xưng là Huyết Đao lão tổ."
Chu trưởng lão gật đầu, nói: "Thì ra là thế..."
Lão gõ gõ bàn, nói: "Đổi huyết kim, chính là lệnh cấm. Nhưng tặng huyết kim cho người thân, chuyện này không có gì trái với quy định, cứ như vậy bỏ qua đi."
"Tiểu Phương, ngươi trả huyết kim lại cho Diêm Mục, để Diêm Mục tìm người đưa về là được, ngươi ở lại." Chu trưởng lão một lời kết chuyện, về phần ra mặt giúp nữ nhi, ỷ vào thân phận đi đè Huyết Đao Môn lão tổ gì đó, lão sẽ không làm.
Đây không phải là tự kiếm chuyện, ngớ ngẩn sao?
Chu Xảo Nhi còn muốn trút giận cho tình lang, làm nũng nói: "Cha..."
Chu trưởng lão nói: "Nữ nhi ngoan, như thế là được rồi, chúng ta còn đang đánh giặc với bọn hành hài mà."
Chu Xảo Nhi hừ một tiếng, lại giậm chân, xoay người chạy đi.